Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2025

10. Thế giới tu tiên

 

Tác giả: Nhất Bách Cá Tiểu Thảo Môi

Biên tập: Meo687

Chương 10. Vì giải dâm cổ, chủ động dùng cặc địt lồn, bắn tinh

Mạnh Thiếu Vũ để lại cho Trần thị một ít linh thạch và đan dược, còn dạy nàng một đoạn khẩu quyết tu luyện, cùng một viên đan Trúc Cơ.

Còn việc nàng tự dùng hay để lại cho con trai mình, Mạnh Thiếu Vũ không quan tâm.

"Tiên nhân!" Trần thị nước mắt đầm đìa, lôi kéo tay áo Mạnh Thiếu Vũ lưu luyến không muốn rời, "Tiên nhân, chàng đưa chúng thiếp đi có được không... thiếp, thiếp ở nơi này sống rất khó khăn..."

Mạnh Thiếu Vũ không thèm nhìn nàng thêm nữa, những thứ chàng để lại đã đủ để Trần thị đứng vững ở đây.

Trên mặt chàng không có bất cứ cảm xúc nào, như thể người cùng Trần thị mây mưa hai ba ngày không phải là chàng vậy.

Ngoại trừ lúc đối mặt với Tống Chi Lam, chàng xưa nay vẫn luôn tuyệt tình, ai có tác dụng gì đối với chàng, chàng luôn phân định rất rạch ròi.

Mạnh Thiếu Vũ chẳng đoái hoài gì tới lời cầu xin của Trần thị, ngự kiếm bay đi, trên không trung tìm kiếm hơi thở của Việt Liên.

Khí tức ở chốn phàm trần rất hỗn tạp, vô số cảm xúc vui buồn yêu hận xuyên qua cơ thể Mạnh Thiếu Vũ, không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Mạnh Thiếu Vũ đổi vị trí mấy lần, tìm kiếm ròng rã suốt hơn nửa tháng, cuối cùng phát hiện một tia linh tức màu xanh mang theo mùi thuốc bên ngoài một sơn cốc.

Áo choàng trắng bị gió lớn trong sơn cốc thổi bay phần phật, trong bàn tay xương xẩu của chàng bắt giữ một sợi linh tức màu xanh nhạt đó, như một dây leo trong suốt quấn quanh cổ tay chàng.

Luồng linh tức này có hơi thở tương tự với của Thẩm Nguyệt Lưu, chỉ là thêm chút hương thơm của linh hoa và dược thảo, thoang thoảng thấm vào lòng người.

Cốc chủ Phi Vân Cốc Việt Liên, rất có thể đang ở trong sơn cốc này.

Mạnh Thiếu Vũ mượn luồng linh tức này, xoay tay niệm một đạo pháp quyết. Linh tức màu xanh nhạt dần dần kéo dài, chỉ về phía sâu bên trong sơn cốc.

Mạnh Thiếu Vũ điều khiển phi kiếm, bay theo hướng linh tức chỉ dẫn, càng gần giữa sơn cốc, màu sắc của linh tức càng đậm.

Cuối cùng của luồng linh tức dừng lại bên một hồ nước trong vắt, nước hồ trong suốt nhìn thấy đáy. Sương mù lượn lờ phủ xung quanh mặt hồ, là linh khí trong nước hồ tràn ra tụ lại thành linh vụ.

"Việt Liên, cút ra đây!"

Mạnh Thiếu Vũ đứng bên hồ nước, vung thanh kiếm dài màu đen sắc bén trong tay ra một cách tùy ý, chém nước hồ ra làm đôi, gần như có thể nhìn rõ dưới đáy hồ.

"Kiếm Quân nóng giận dữ thế."

Nước hồ gợn lăn tăn, từ sâu trong hồ nước có một người phụ nữ bước ra, mái tóc đen bị nước làm ướt, từng sợi từng sợi dính vào người nàng.

Trên người nàng chỉ mặc một chiếc áo lót mỏng manh, bị nước thấm ướt trở nên trong suốt. Thân thể lồi lõm gợi cảm ẩn hiện, ẩn chứa một loại cảm giác mê hoặc lòng người.

"Thẩm Nguyệt Lưu là do nàng cố ý sắp xếp." Giọng Mạnh Thiếu Vũ cực kỳ chắc chắn.

"Đúng vậy." Việt Liên vuốt nước trên khuôn mặt, thờ ơ nói: "Cặp đôi thần tiên được người người trong giới tu tiên ca tụng, vậy mà thỏa hiệp vì dục vọng. Lén lút sau lưng bạn đời, như một con chó đực động dục tằng tịu với người khác. Thú vị biết bao..."

Nàng nói càng lúc càng hào hứng, thậm chí còn vui đến độ muốn xoay vòng trong nước.

Mạnh Thiếu Vũ lửa giận ngút trời, mắt chàng như chứa hàn băng, "Vốn ta còn định tha cho nàng một mạng, đã không muốn thì chịu chết đi."

Thanh kiếm cổ màu đen lần nữa ra khỏi vỏ, mũi kiếm chỉ thẳng vào mặt Việt Liên. Linh khí trong sơn cốc cuồn cuộn, nước hồ cũng bị kích động nổi lên từng đợt sóng, vỗ vào người Việt Liên.

"Đinh ~"

Nụ cười trên mặt Việt Liên càng ngày càng phóng túng, trong tay nàng cầm một chiếc chuông đồng giống hệt của Thẩm Nguyệt Lưu. Ngón tay nhẹ nhàng lắc lư, chiếc chuông cổ màu đồng làm tôn lên làn da trắng nõn của nàng.

"Chàng nghĩ ta chỉ có một chiếc chuông đồng đó sao?"

Tiếng chuông từ bốn phương tám hướng truyền đến, xâm nhập vào tâm trí của Mạnh Thiếu Vũ, thanh kiếm đen ngay lập tức rơi xuống đất.

Tiếng chuông này đối với Mạnh Thiếu Vũ không quá chói tai, nhưng sẽ khiến toàn thân chàng trở nên vô lực, toàn bộ hơi nóng trong cơ thể đều tập trung chỗ ba tấc dưới bụng.

Chàng quỳ một gối, một tay đỡ bức tường bên cạnh, cặc bên dưới căng phồng, đội lớp áo choàng lên cao. Việt Liên nhìn thấy cảnh tượng này, đứng trong hồ nước vô cùng phấn khích.

"Kiếm Quân, ta cho chàng hai lựa chọn." Việt Liên nhìn Mạnh Thiếu Vũ nhướng mày nói, "Thứ nhất, bị ta khống chế, đời này chỉ có thể làm gậy tự sướng của ta."

Mạnh Thiếu Vũ rất muốn một kiếm chém chết nàng, nhưng lúc này ngay cả kiếm chàng cũng không cầm nổi. Cổ trùng màu hồng trong cơ thể đã biến thành màu đỏ tươi, điên cuồng luồng khí kích dục.

Chàng nhắm chặt hai mắt, cắn răng nói: "Thứ hai thì sao?"

"Thứ hai thì, chàng chủ động địt ta một tháng, ta sẽ giải cổ trùng cho chàng. Ta có thể thề độc với tâm ma, nhưng chàng cũng phải hứa rằng sau khi ta giải cổ sẽ không giết ta."

Tuy rằng Việt Liên cũng rất muốn ăn cặc lớn của Mạnh Thiếu Vũ, nhưng dù sao chuyện bị cổ trùng khống chế và chuyện chàng chủ động địt thì vẫn có sự khác biệt rất lớn, nàng cũng không thể từ chối sự cám dỗ này.

Trong lòng Mạnh Thiếu Vũ sát ý đã cuồn cuộn trào lên, nhưng bị kiểm soát vĩnh viễn và tạm thời làm trái lòng mình, chàng vẫn phân biệt được rõ ràng.

Chàng trực tiếp phát lời thề tâm ma, hứa rằng chỉ cần Việt Liên giải cổ cho chàng, chàng tuyệt đối sẽ không lấy mạng nàng.

Việt Liên vô cùng vui vẻ, gần như không thể kiểm soát hơi thở của mình, lắc chuông tạm thời giải trừ sự khống chế cho Mạnh Thiếu Vũ, chỉ giữ lại hiệu quả kích dục rất nhỏ.

Cặc của Mạnh Thiếu Vũ vẫn cương cứng, vì tác dụng kích dục còn sót lại của cổ trùng, vẫn run rẩy nhỏ nước.

Chàng nhìn Việt Liên mặt mày hưng phấn đỏ bừng trong nước, trong lòng càng thêm giận dữ, chàng muốn địt chết con đĩ dâm này.

Mạnh Thiếu Vũ hồi phục lại sức lực, từng bước bước xuống nước, một tay ấn Việt Liên vào thành hồ, thô bạo xé toạc lớp áo lót của nàng, để lộ ra làn da được linh dược nuôi dưỡng cực tốt.

Trên bầu vú trắng muốt chỉ có hai núm vú đỏ tươi đặc biệt chói mắt, run rẩy đứng thẳng, trên đỉnh còn dính vài giọt nước.

Mạnh Thiếu Vũ mồm lớn cắn lên, cắn mạnh đến nỗi gần như muốn cắn đứt cả núm vú, đau đến nỗi Việt Liên hít sâu.

Nàng đưa tay muốn đẩy chàng ra, nhưng lại bị Mạnh Thiếu Vũ dùng tay chế trụ hai cổ tay nàng, đè nàng vào thành hồ.

"A... đau... chàng nhẹ chút... hít..."

Mạnh Thiếu Vũ mặc kệ sự kháng cự của nàng, vẫn cắn cho hai bên núm vú vừa đỏ vừa sưng. Bầu vú được chàng ngậm cho trong miệng, dần dần nàng cũng tìm thấy niềm vui thích.

Hai chân Việt Liên quấn lấy vòng eo Mạnh Thiếu Vũ, chủ động nhún nhún bầu vú đẩy vào miệng Mạnh Thiếu Vũ, cố tình để núm vú cạ vào răng chàng.

"Đĩ dâm... còn dạy cả đồ đệ của nàng cũng dâm đãng như vậy!"

"Ha... không phải chuyện của thiếp... ưm a... Vốn dĩ là nàng đã rất dâm rồi... ô... lồn nhỏ của đồ đệ thiếp có địt có thích không Kiếm Quân... a!"

Mạnh Thiếu Vũ để lại vài vết răng sâu trên vú nàng, rồi mới từ từ di chuyển môi lưỡi xuống dưới.

Chàng nín thở lặn xuống nước, gặm cắn trên bụng dưới của Việt Liên, càng ngày càng đến gần lồn của nàng, nhưng lại chần chừ không chạm vào.

Mặt nước gợn sóng lăn tăn, sương mù trên mặt nước phủ dày đặc, không nhìn kỹ, còn không biết bên trong còn giấu một người.

Việt Liên không chịu nổi sự tra tấn như này, hai tay nàng đã được thả lỏng ấn mạnh vào đầu Mạnh Thiếu Vũ, đem môi lồn ngứa ngáy đập vào giữa hai môi đang mở của chàng.

Trong thời gian này, kinh nghiệm làm tình của Mạnh Thiếu Vũ quả thực không ít, kỹ xảo dùng miệng địt lồn thì khỏi phải bàn. Việt Liên chủ động lắc eo, hai cánh môi thịt cọ xát lên xuống trong miệng chàng.

Trong nước dần dần nổi lên từng chuỗi bọt khí, mặt nước lay động dữ dội, vẻ mặt Việt Liên dựa vào thành hồ có vẻ mê mẩn.

Cũng may là tu vi Mạnh Thiếu Vũ cao thâm, việc nín thở lâu trong nước với chàng mà nói cũng không thành vấn đề.

Chàng ngậm một ngụm lớn nước vào khoang miệng, nước hồ lạnh buốt và khoang miệng nóng bỏng tạo thành sự tương phản rõ rệt. Việt Liên lúc thì bị cảm giác ấm áp bao phủ, lúc thì lại bị nước hồ lạnh buốt kích thích, cả người run rẩy không ngừng.

Mạnh Thiếu Vũ vì thường xuyên làm tình với Tống Chi Lam, kỹ thuật liếm mút khá thuần thục. Chẳng mấy chốc, chàng đã dễ dàng làm Việt Liên lên đỉnh cao trào.

Nước dâm dính nhớp trôi lững lơ trên mặt nước, trong không khí lan tỏa một mùi tanh nhẹ, khiến cả hai đều không thể kìm được sự hưng phấn.

Mạnh Thiếu Vũ trong lòng vô cùng giận dữ, nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần áo vướng víu của mình, để lộ ra cặc lớn đã cương cứng, sẵn sàng chờ vào trận.

Cặc lớn được ngâm trong nước hồ, theo làn nước lắc lư hai bên. Đầu cặc to lớn như hổ rình mồi chăm chăm vào lỗ lồn của Việt Liên, những gân xanh dữ tợn cũng chằng chịt bao phủ xung quanh cặc.

Mạnh Thiếu Vũ bế Việt Liên lên, để đầu nàng gác trên vai mình, hai chân nàng quấn quanh eo chàng. Lỗ lồn của nàng cũng không khuếch trương, mở rộng quá nhiều, chỉ đơn giản dùng ngón tay chọc nhẹ hai cái.

Cặc lớn kiêu ngạo dán sát vào lỗ lồn chưa hé mở, Mạnh Thiếu Vũ chỉ cần dùng sức đã cắm vào hoàn toàn, nước hồ lạnh buốt cũng theo khe hở bị mở ra chảy tràn vào bên trong.

"A a a... sâu quá rồi... ha... đột ngột quá... không được, ô... cặc lớn quá rồi... ưm..."

Cặc đột ngột địt vào khiến Việt Liên có chút không chịu nổi, kích thước và độ dài đó đã vượt quá sức tưởng tượng của nàng.

Lỗ lồn vừa đau vừa nhức, có cảm giác như bị xé rách. Lỗ lồn đã bị cặc thọc như muốn mềm nhũn ra, nhưng nước hồ lại lạnh đến nỗi khiến nàng có chút tê liệt.

"Ưm? Đây không phải là điều nàng thích sao? Dùng mọi cách phá hoại tình cảm của ta và Chi Lam, chẳng phải chỉ là muốn cặc của ta địt nàng sao?"

Trong giọng nói của Mạnh Thiếu Vũ mang theo sự tức giận, thân dưới càng thúc vào mạnh bạo. Nước hồ bị đánh "bạch bạch", có những giọt thậm chí bắn lên mặt hai người.

đọc truyện trên meo687.wordpress.com

"A a a... là thích cặc lớn... ưm a... hai người có yêu nhau đến mấy thì cũng vậy... ha... cuối cùng vẫn phải đến địt thiếp thôi... a... cặc lớn địt sâu thêm chút nữa... ưm a..."

Cả người Việt Liên bị địt đến nỗi suýt bắn lên khỏi mặt nước, lồn nhỏ không có màn dạo đầu, phải chịu đựng kích cỡ chưa từng có. Càng địt càng thích ứng, cảm giác sung sướng cũng càng lúc càng mãnh liệt.

Cây cặc lớn này ra ra vào vào trong lồn nhỏ của nàng, có thể chạm đến tất cả những điểm dâm mà người khác không thể chạm tới, cũng có thể kéo căng lớp thịt mềm trải rộng đến độ chưa từng có.

Nàng bị địt đến toàn thân co giật, lỗ lồn phun ra một luồng nhiệt ấm nóng, va chạm với nước hồ, thấm ướt toàn bộ thịt lồn, sướng đến nỗi Mạnh Thiếu Vũ cũng thích thú vô cùng.

Mạnh Thiếu Vũ càng ra sức địt tới tấp, hận không thể nhét cả hai hòn dái bên dưới vào.

Chàng lật Việt Liên lại, để nàng tựa lưng vào ngực chàng, hai tay chàng giữ lấy hai chân dài của nàng, cặc vẫn cắm trong lỗ lồn khít chặt.

Tư thế địt lồn như xi trẻ con như này, hiếm khi khiến Việt Liên cảm thấy xấu hổ không thôi. Nhưng trong cảm giác xấu hổ khó tả này xen lẫn với niềm phấn khích khó tả.

Nàng ở trong nước không có điểm tựa, chỉ có thể dựa vào cặc của Mạnh Thiếu Vũ phía sau, cũng như đôi bàn tay đang đỡ lấy chân nàng.

Mạnh Thiếu Vũ dùng sức quăng nàng lên cao, cặc nhanh chóng rút ra, khi nàng rơi xuống, cặc lại mạnh mẽ thúc lên, địt cho Việt Liên kêu la thất thanh.

Mỗi lần đều hung hăng địt mạnh vào trong lồn nhỏ, Mạnh Thiếu Vũ chậm rãi dùng cặc cọ xát trong lỗ lồn một hồi. Sau khi Việt Liên thích nghi với cảm giác dịu dàng này, lại bắt đầu ném mạnh nàng lên cao.

Lồn nhỏ của Việt Liên gần như chảy nước không ngừng, cặc lớn này thật quá biết địt, gần như có thể tìm thấy tất cả các điểm dâm đãng trong lồn nàng. Và lúc nào cũng có thể chạm đến nơi sâu nhất trong tử cung, làm nàng sướng không chịu nổi.

Nàng chưa bao giờ hối hận như lúc này, hối hận vì đã để đồ đệ của mình là người đầu tiên nếm thử hương vị của cặc lớn này, hối hận vì không nghiên cứu ra dâm cổ sớm hơn.

Nàng đã bỏ lỡ cặc lớn này bao nhiêu năm như vậy... Tống Chi Lam đúng là có phúc, cặc ngon như vậy, nàng ấy đã hưởng thụ một mình suốt bao nhiêu năm.

Việt Liên đầu óc mơ hồ nghĩ xa xăm, trong lòng và trong mắt toàn là cặc lớn đang cắm trong lồn. Thậm chí nàng còn cảm thấy một tháng quá ít, phải là một năm, mười năm, hoặc là sau khi giải cổ cũng có thể lén lút địt sau lưng Tống Chi Lam.

Cặc của Mạnh Thiếu Vũ vừa nhìn đã biết sinh lực dồi dào, nàng không tin Tống Chi Lam, một tiên tử trông có vẻ thanh tao, trong sáng như băng ngọc này có khả năng thỏa mãn dục vọng của Mạnh Thiếu Vũ.

"A a a... sướng chết mất... ha... cặc lớn địt thiếp sướng quá... ưm... sâu quá... ha... địt mạnh thiếp đi... ô... lồn nhỏ sắp bắn rồi... a!"

Việt Liên bị địt đến mơ mơ màng màng, không chỉ lồn nhỏ phun ra một lượng lớn nước dâm ấm nóng, ngay cả bầu vú lớn phía trước không ai chạm vào cũng bị địt ra sữa, trên mặt nước nổi lên một vài bọt nước màu trắng.

Mạnh Thiếu Vũ vẫn không có dấu hiệu muốn bắn, cứ lật người nàng xoay qua xoay lại, ở trong nước địt liên tục không ngừng.

Địt đụ mãi, vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn, trong nước vốn không thể dùng hết sức lực, chàng đành để Việt Liên ôm chặt lấy người chàng, hai chân nàng quấn chặt lấy eo chàng, được chàng kéo lên bờ.

Mạnh Thiếu Vũ chỉ vừa đi đến chỗ mông Việt Liên nổi lên khỏi mặt nước, đã không kìm được dừng lại, bắt đầu địt mạnh tới tấp.

Không có sức cản của nước trong hồ, Mạnh Thiếu Vũ địt càng nhẹ nhàng. Cặc lớn nhanh chóng thọc vào rút ra trong lỗ lồn, địt bắn từng đợt nước hồ đã chảy vào trong trước đó.

Một lượng lớn nước hồ và nước dâm lẫn lộn giữa lỗ thịt, bắn ra trên mặt nước, phát ra tiếng “chậc chậc”, lại bị tiếng địt lồn "phụt phụt" hoàn toàn lấn át.

Mạnh Thiếu Vũ bị thịt mềm trong lồn của nàng siết chặt lấy gắt gao, khoái cảm như điện giật lan khắp toàn thân, chàng cũng sắp không nhịn nổi nữa rồi.

Đầu cặc lớn ra vào thẳng tắp, địt cho Việt Liên khóc lóc kêu cha gọi mẹ. Nàng không còn dáng vẻ kiêu ngạo, như thể mọi việc đều nằm trong tầm kiểm soát của nàng lúc ban đầu.

Lúc này nàng chỉ là một đĩ dâm bị cặc lớn thuần phục, cả người chỉ có thể dựa vào Mạnh Thiếu Vũ, chịu đựng từng đợt tấn công của người đàn ông.

Mạnh Thiếu Vũ cảm thấy sự bất thường, cặc run rẩy hai cái, bắt đầu bắn ra một bãi tinh dịch đặc sệt. Khi rút cặc ra, tinh dịch bắn vào miệng lồn, khi đâm vào thì lại bắn ở sâu trong tử cung.

Việt Liên bị tinh dịch của chàng bắn phá, cả người run rẩy. Nàng tưởng rằng cuối cùng trận địt lồn khó quên này cũng đã đến hồi kết thúc. Nhưng nào ngờ cặc Mạnh Thiếu Vũ vẫn không hề mềm xuống, vẫn đang thọc vào rút ra bên trong lồn nhỏ của nàng.

Cặc lớn chịch lồn phát ra tiếng "phụt phụt" vang vọng, tinh dịch vừa bắn ra cũng bị khuấy đảo tràn ra ngoài, đọng ở giữa bìu dái và miệng lồn, hòa lẫn với nước dâm bị đánh thành bọt trắng.

Lông mu ẩm ướt vừa thô vừa cứng, bị cặc kéo chèn vào trong lỗ lồn của Việt Liên, khiến lớp thịt non mềm, mịn màng bị cọ đến đau buốt.

Mạnh Thiếu Vũ đặt nàng nằm ngửa trên bờ, nâng hai đùi nàng lên, dùng tư thế tiết kiệm sức lực hơn để đâm thúc ra vào.

Tiếp theo sẽ là một trận chiến kéo dài, sau khi cặc lớn đã xuất tinh sẽ không dễ dàng cương cứng trở lại.

Lỗ lồn của Việt Liên đã sưng tấy, đỏ ửng không thể nhìn nổi, nhưng vẫn tận tâm chảy ra nước dâm, giúp cặc lớn có thể ra vào càng dễ dàng hơn.

Trong sơn cốc, sắc trời biến đổi, Mạnh Thiếu Vũ không biết đã địt nàng bao lâu, cặc lớn mới "phụt phụt" bắn đầy vào trong tử cung của nàng.

May mắn là nước hồ có tác dụng tu bổ, phục hồi, bằng không thì cái lồn của Cốc chủ Phi Vân Cốc, nói không chừng cũng sẽ bị địt hỏng mất.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.