002. Cổ độc
ngấm sâu, nhận nhầm bạn đời, chủ động địt lồn, hôn nhau say đắm
Mạnh Thiếu
Vũ mím chặt môi, khuôn mặt vẫn lạnh lùng thoát tục.
Trước mặt chàng
là thân hình quyến rũ, yêu kiều của Thẩm Nguyệt Lưu, dưới tác dụng của cổ
trùng, dần dần biến thành khuôn mặt lạnh lùng và dịu dàng của Tống Chi Lam. Đôi
môi mỏng nhẹ nhàng hé mở, cơ thể nàng uyển chuyển nhấp nhô.
"A...
Kiếm Quân... Ưm a... Cặc lớn của Kiếm Quân lại bắt đầu địt thiếp rồi...
Ha..."
Mạnh Thiếu
Vũ chống tay xuống đất, eo dùng sức ngồi dậy.
Chàng một
tay nâng mặt Thẩm Nguyệt Lưu, cúi đầu ghé sát vào đôi môi nàng, giọng nói trầm
thấp ra lệnh không cho phép nghi ngờ: "Chi Lam, gọi ta là phu quân."
Nói rồi, chàng
dễ dàng thò đầu lưỡi vào khoang miệng nàng, quấn lấy chiếc lưỡi thơm mềm của Thẩm
Nguyệt Lưu khuấy động, rồi hút mạnh lưỡi thơm của nàng vào trong miệng mình, nuốt
lấy nước bọt của đối phương.
Vừa hôn người
mà chàng lầm tưởng là người yêu, vừa lắc eo rút ra thọc vào trong lồn mềm của
Thẩm Nguyệt Lưu. Cặc to lớn không chút kiêng dè rong ruổi trong vách hàng lang
thịt mềm, địt cho nước dâm bên trong bắn tung tóe ra ngoài.
Mạnh Thiếu
Vũ cởi bỏ áo choàng trắng của mình, trải trên bãi cỏ. Hai tay nhẹ nhàng ôm lấy eo
Thẩm Nguyệt Lưu, đặt nàng lên trên.
Thẩm Nguyệt
Lưu nằm trên y phục của chàng, đôi chân dài thon thả mở rộng sang hai bên, để lộ
cửa lồn bị địt đến sưng tấy, căng phồng và môi thịt đỏ tươi, đầy đặn.
Mạnh Thiếu
Vũ bị cổ trùng ảnh hưởng, không cảm thấy có gì bất thường với cái lồn còn nhỏ
hơn của đạo lữ. Ngược lại, nhìn cửa lồn bị chàng địt sưng tấy, nát bét này, chàng
càng thêm thích thú.
Bàn tay lớn
quanh năm cầm kiếm, ngay cả đầu ngón tay cũng có một lớp chai sạn. Ngón tay chàng
cọ xát ở miệng lồn, lòng bàn tay ép vào lỗ lồn của Thẩm Nguyệt Lưu nắn bóp.
Môi thịt của
Thẩm Nguyệt Lưu được bàn tay to lớn ấm áp bao bọc, cảm giác tê dại, râm ran lan
tràn khắp toàn thân, bụng dưới không kìm được co thắt lại.
Hột le mẫn cảm
đột nhiên bị đầu ngón tay thô ráp chạm vào, rồi mạnh mẽ ấn tới. Lồn nhỏ của Thẩm
Nguyệt Lưu co giật, bắn ra một dòng nước dâm lớn, gần như phun hết tinh dịch mà
Mạnh Thiếu Vũ đã bắn vào.
"A a
a... Phu quân... Ưm... Nguyệt Lưu không chịu nổi nữa rồi... Lồn nhỏ muốn cặc to
lớn của phu quân địt vào... Ưm a... Ha..."
Mạnh Thiếu
Vũ nghe tiếng "phu quân" này mà đáy lòng rung động, cặc lớn run rẩy
hai cái trong không khí, chỉ hận không thể lập tức cắm vào lồn nhỏ trước mặt.
Hai chữ
"Nguyệt Lưu" cũng tự động bị chàng bỏ qua, trong lòng chàng chỉ nghĩ rằng
người phụ nữ đang lộ lồn, vừa dâm vừa lẳng lơ trước mặt mình, chính là người
yêu lạnh lùng ngày xưa của chàng.
"Ưm... Chi
Lam ngoan... Ha... Phu quân địt nàng ngay đây... Ưm..."
Chàng dùng
tay vuốt ve cặc của mình hai cái, đầu khấc cọ xát ở cửa lồn, muốn thoa thêm
chút nước rồi mới đi vào, tránh làm tổn thương lồn nhỏ mềm mại của người thương.
Thẩm Nguyệt
Lưu nằm trên lớp y phục đã không thể chịu đựng được nữa, hai chân kẹp lấy vòng
eo của Mạnh Thiếu Vũ, chân dùng sức kéo cặc vào trong lồn nhỏ.
Dưới sự nỗ lực
của nàng, đầu khấc lập tức vào được một nửa, bị thịt mềm ở miệng lồn mấp mấy
đóng mở ngậm nuốt vào trong.
Mạnh Thiếu
Vũ được lồn nhỏ bao bọc sướng vô cùng, dục vọng không thể kiểm soát bùng lên. Chàng
không nhịn được nữa, eo hông dùng sức, cặc địt vào vách hàng lang thịt mềm mềm
nhũn này.
Tư thế này so
với khi chàng nằm lúc nãy có thể dùng sức hơn, hai quả trứng dái đập vào mông thịt
Thẩm Nguyệt Lưu kêu "bạch bạch" vang dội.
Lúc này chàng
mới nhớ ra, vừa nãy nhìn thấy cánh mông thịt đột nhiên đầy đặn của người thương,
một tay nắm một bên mông xoa bóp, trên thịt mông trắng nõn ngay lập tức để lại
năm dấu ngón tay đỏ.
Hai nụ hoa đỏ
tươi trên ngực Thẩm Nguyệt Lưu, trong tình trạng không được vỗ về, cương cứng
như hai viên sỏi nhỏ, sừng sững trong không khí.
Một trận gió
thổi qua, trên cây hoa không ít cánh hoa nhỏ li ti rơi xuống. Những cánh hoa hồng
non vừa vặn che khuất một nửa vú thịt của Thẩm Nguyệt Lưu, một nửa quầng vú còn
lại lộ ra vừa mềm mại vừa rực rỡ hơn cả cánh hoa.
Mạnh Thiếu
Vũ như bị ma nhập hung hăng địt người phụ nữ bên dưới mạnh bạo, chàng cúi đầu xuống
ngậm mút lấy cánh hoa vô tình rơi trên ngực Thẩm Nguyệt Lưu, đầu lưỡi thô ráp
cuốn cả vú thịt và cánh hoa vào miệng.
Mùi thơm của
vú thịt và hương hoa lan tỏa trong khoang miệng, say đắm hơn bất kỳ loại rượu
ngon nào chàng từng uống.
Chàng không nhịn
được bắt đầu dùng răng nhẹ nhàng day hút, cắn lấy núm vú nhỏ bé mẫn cảm và dễ vỡ
đỏ bừng và cương cứng.
"Ưm
a... Phu quân địt Nguyệt Lưu chết mất thôi... Ha... Bên này cũng muốn... Ưm
a... Địt chết em đi... Ưm ưm ưm..."
Mạnh Thiếu
Vũ cắn núm vú sưng tấy, đỏ bừng. Vốn dĩ chàng sợ Tống Chi Lam ăn đau tức giận. Nhưng
lúc này lại nghe người yêu lẳng lơ kêu gào đòi ăn núm vú còn lại, chàng cực kỳ
kích động cặc địt mạnh hơn nữa, như thể muốn đút cả hai quả trứng to tròn vào
bên trong.
Miệng chàng
cũng không ngừng nghỉ, một tay xoa nắn núm vú đã bị cắn, chuyển sang ăn núm vú
còn nguyên vẹn. Hạt đậu đỏ run rẩy, co rút để lại những vệt nước lớn trên ngực
Thẩm Nguyệt Lưu.
Thẩm Nguyệt
Lưu ngứa không chịu nổi, hai tay ôm chầm lấy đầu Mạnh Thiếu Vũ, cọ xát vào răng
chàng, để xoa dịu cảm giác trống rỗng trong cơ thể nãy giờ.
Núm vú của nàng
được người đàn ông ăn, mông bị một bàn tay lớn nắn bóp nhào nặn, lồn nhỏ cũng để
cho cặc lớn thoả thích rút ra thọc vào, phá mở vách hàng lang thịt mềm của nàng.
Quy đầu thọc
thẳng vào tử cung của nàng, được lớp thịt mềm mại cắn mút siết sao khiến Mạnh
Thiếu Vũ chấn động. Cặc bự như mưa rền gió dữ, mạnh mẽ địt vào tử cung của người
phụ nữ bên dưới.
Nước dâm
trong lồn nhỏ ‘rào rào’ xối thẳng lên đầu cặc, bụng dưới không ngừng co giật, cặc
thô cứng bị lớp thịt mềm trong lồn cọ xát, quấn vít thít chặt chẽ, bao bọc lấy
cây thịt co rút, dùng môi thịt níu giữ cặc khổng lồ đang ra vào.
Thẩm Nguyệt
Lưu chưa bao giờ sướng đến thế, như có dòng điện xẹt thẳng vào đại não. Nàng có
thể cảm nhận rõ mồn một từng sợi gân xanh chằng chịt phủ trên cặc lớn, những góc
cạnh trên cặc cọ xát vào vách thịt mềm mẫn cảm, va chạm và nghiền ép lên tất cả
các điểm nhạy cảm trong cơ thể nàng.
Nàng bị địt
đến mức nước bọt trào ra, chỉ biết ôm cổ Mạnh Thiếu Vũ lẳng lơ rên rỉ. Thậm chí
hai chân cũng mềm nhũn tuột khỏi eo Mạnh Thiếu Vũ, mở rộng sang hai bên.
Lỗ lồn vốn hồng
hào bị cặc to lớn, tím đen của Mạnh Thiếu Vũ va chạm đến đỏ bừng và sưng tấy. Thịt
mềm đỏ tươi bị cặc bự kéo lật ra khỏi miệng lồn, thoáng hiện một vài giây rồi
ngay lập tức bị cặc tím đen cắm vào che lấp.
Chỗ hai người
kết hợp lầy lội không chịu nổi, bàn tay Mạnh Thiếu Vũ vuốt ve mông thịt căng
tròn của nàng từ sau từ từ vòng ra đằng trước, ngón tay cảm nhận từng nhịp điệu
rút ra thọc vào của hai người.
Đầu ngón tay
nửa chạm hờ vào miệng lồn, nửa chạm hờ vào cặc của mình, dường như muốn cùng với
cặc đi thẳng vào sâu bên trong lồn nhỏ. Thẩm Nguyệt Lưu đang bị cặc lớn địt đến
chết đi sống lại không khỏi có chút sợ hãi.
"Ưm ưm
ưm... Không được... Ưm a... Cặc của phu quân lớn quá... Ha... Lồn nhỏ của Nguyệt
Lưu không thể nuốt thêm ngón tay nữa đâu... Ưm a... Lồn nhỏ sẽ hỏng mất...
Ha..."
Ngón tay Mạnh
Thiếu Vũ quanh quẩn ở cửa lồn, eo không ngừng đâm thúc ra vào trong lồn non.
Khuôn mặt vốn bình thường không biểu cảm, giờ phút này trông cực kỳ quyến rũ.
"Ưm... Chi
Lam ngoan... Ha... Phu quân chỉ sờ sờ thôi... Ưm a... Lồn nhỏ chặt quá..."
Nhưng lời
đàn ông trên giường nào có thể tin được? Chàng nhân lúc Thẩm Nguyệt Lưu lơi lỏng
cảnh giác, ngón trỏ nương theo nhịp điệu của cặc cùng lúc cắm vào bên trong lồn
nhỏ.
Thịt lồn vốn
đã khít chặt, lại co thắt thêm vài phần, ôm chặt lấy ngón tay lẫn cặc sít sao,
Thẩm Nguyệt Lưu đau đến mức hét lớn.
Cũng may là
Mạnh Thiếu Vũ chỉ cắm vào một thoáng rồi ngay lập tức rút ra. Cặc lớn lợi dụng
khe hở ngón tay vừa tạo ra, chui sâu vào bên trong, mỗi lần quy đầu đều đâm thẳng
vào tận tử cung.
Trong rừng
hoa vắng ve không một bóng người, hai người đắm chìm say sưa trong cuộc yêu. Nước
dâm bắn tung tóe lên bãi cỏ, dính đầy những giọt sương trong suốt.
Trên người
Thẩm Nguyệt Lưu dính đầy chất lỏng trắng đục, lồn nhỏ bị cặc lớn địt đến sưng
to thành cái lỗ tròn, nửa ngày cũng không khép lại được.
Mãi đến khi
trời tối, Mạnh Thiếu Vũ mới thỏa mãn, ôm lấy người yêu trước mặt chìm vào giấc
ngủ sâu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét