2-1. Đại hiệp lạnh lùng bị bắt vào ổ dâm, bị yêu nữ lột sạch quần áo vây xem con cặc cực phẩm
Năm Yến Trầm Sương mười sáu tuổi xuống núi, chàng thiếu niên tóc đen áo trắng, chỉ bằng một người một kiếm, một mình tiêu diệt Phệ Tâm giáo đang hoành hành tàn bạo tội ác tày trời lúc bấy giờ, ngay lập tức thanh danh vang xa tiếng tăm lừng lẫy.
Yến Trầm Sương tác phong hành sự lạnh lùng quyết đoán, không hề nương tay với bất kỳ kẻ tà giáo nào.
Lúc bấy giờ, các môn phái chính đạo võ lâm suy yếu, chàng thiếu niên đột nhiên xuất thế gần như là sự tồn tại nổi bật nhất trong võ lâm.
Năm hai mươi hai tuổi, công lực của chàng đạt đến đỉnh cao, khiến vô số tà giáo kinh sợ bất an, chỉ sợ một ngày nào đó người này sẽ vác kiếm đến cửa diệt sạch môn phái nhà mình.
Mấy năm nay, Yến Trầm Sương luôn đi lại một mình, chàng ít nói tính cách lại lạnh lùng, gần như không cho bất kỳ môn phái nào cơ hội kết giao.
Năm hai mươi bốn tuổi, Yến Trầm Sương từ chối lời mời long trọng của mọi người tôn chàng làm minh chủ võ lâm, tiếp tục một mình vung kiếm trừ gian diệt ác.
Nhưng cũng vào năm này, chàng tình cờ gặp một người con gái, tên là Thanh Dung, là một y giả không biết võ công. Dung mạo nàng thanh tú, nhưng lại kém xa những viên minh châu được các chưởng môn nâng niu chiều chuộng.
Nhưng chính người con gái bình thường như vậy, lại chiếm được chân tình của Yến Trầm Sương.
Hai người tay trong tay du ngoạn thiên hạ, một người trừng trị kẻ gian ác, một người cứu người chữa bệnh. Trong lúc ấy tình cảm nảy sinh, sau một năm liền thành thân.
Trưa hôm đó, Yến Trầm Sương đang cùng vợ yêu nghỉ ngơi trong khách điếm.
Yến Trầm Sương diện mạo phi phàm, lúc này giữa đôi mày đã không còn vẻ non nớt của chàng thiếu niên, sau khi thành thân với vợ, khí chất toàn thân càng trở nên điềm tĩnh và kiên nghị.
Chàng nhìn vợ yêu của mình, đôi mày lạnh lùng ngưng tụ thoáng hiện một tia dịu dàng, "A Dung, có muốn nghỉ ngơi hai ngày ở đây không, còn mấy ngày đường nữa mới đến huyện Vũ Ấp."
Thanh Dung khẽ cười với phu quân, gắp một miếng món mà chàng thích nhất vào bát Yến Trầm Sương.
"Thân thể thiếp vẫn chịu được, nhưng những người bị thương ở đó lại không đợi được lâu như vậy đâu, Trầm Sương, chàng ăn nhiều một chút, lát nữa còn phải lên đường."
Gương mặt lạnh lùng của Yến Trầm Sương khẽ nở một nụ cười, ăn miếng rau trong bát.
Bữa cơm nhanh chóng kết thúc, Yến Trầm Sương vừa cầm kiếm lên, chuẩn bị đứng dậy.
Đột nhiên, trước mắt một trận choáng váng dữ dội ập đến.
Hắn lập tức phản ứng lại đồ ăn vừa rồi có vấn đề, "A Dung! Trong đồ ăn bị hạ độc!"
Thuốc này không màu không mùi, lại hạ vào một cách thần không hay quỷ không biết. Yến Trầm Sương vận nội lực, phát hiện kinh mạch đã hoàn toàn tắc nghẽn, trong lòng không khỏi trĩu nặng.
Đồ ăn đã bị hạ thuốc vào từ lúc nào?
Chàng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy vợ yêu đã ngã xuống bàn từ lúc nào không hay.
"A Dung --" Cuối cùng chàng cũng không chống lại được tác dụng của thuốc, trước mắt tối sầm lại, chìm sâu vào cơn hôn mê.
--
"Không hổ là Yến đại hiệp tiếng tăm lừng lẫy ~ con cặc này cũng là cực phẩm nhất trong số những thứ ta từng thấy ưm..."
"A ~ quả nhiên hùng vĩ thật, chỉ nhìn thôi, cái lồn dâm của nô tỳ đã bắt đầu chảy nước rồi..."
"Ha ha ~ con đĩ nhỏ dâm đãng nhà ngươi, vừa từ trên người đàn ông xuống, đến nước dâm ngoài lồn còn không lau, sao có thể không ướt?"
"Ha a ~~ lồn dâm ngứa quá ~ người ta sắp không nhịn được rồi ~ ai dám ngồi lên đầu tiên?"
"..."
Yến Trầm Sương tỉnh lại trong một tràng cười khanh khách yêu kiều, lập tức cảm thấy trên người truyền đến một trận lạnh lẽo.
Chàng mở mắt, phát hiện mình đang nằm trên một bệ đá.
Mà xung quanh bệ đá đang vây quanh hơn mười người phụ nữ mặc áo lụa mỏng.
Lụa mỏng màu đỏ căn bản không che nổi thân hình gợi cảm yêu kiều của các nàng, bầu vú trắng như tuyết cùng hai điểm đỏ hồng nhô cao, vòng eo thon thả, còn có nơi bí ẩn huyền bí quyến rũ giữa hai chân, gần như không sót thứ gì.
Mà những người phụ nữ này đang dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào thân dưới của chàng.
Chàng vội vàng liếc nhanh đám phụ nữ xung quanh, cúi đầu nhìn xuống, phát hiện cả người mình cũng không mảnh vải che thân, gậy thịt thô to giữa háng đang nửa cương cứng vểnh lên không trung.
Ánh mắt chàng lạnh lẽo, tỉ mỉ quan sát hoàn cảnh xung quanh, trong lòng đã có suy đoán.
Yến Trầm Sương lạnh giọng nói: "Dục Tâm giáo?"
Tuy Dục Tâm giáo là tà giáo, nhưng lại không phải là môn phái tội ác tày trời gì.
Chàng từng nghe nói, trong Dục Tâm giáo toàn là nữ tử, thông qua việc giao hợp nam nữ, tu luyện giữ nhan. Điều duy nhất khiến nhóm chính phái võ lâm khinh bỉ là đám yêu nữ dâm đãng này thường xuyên bắt cóc nam tử để gian dâm.
Thông thường những người đàn ông đã lên giường với nữ đệ tử Dục Tâm giáo, đều giống như bị ma ám, không những không tính toán thiệt hơn, mà còn bỏ vợ bỏ con, không màng thể diện chạy đến bên ngoài Dục Tâm giáo, cầu xin những người phụ nữ đã gian dâm mình làm thêm vài lần nữa.
"Yến đại hiệp tinh mắt thật ~" Một người phụ nữ búi tóc mây bước tới.
Nhưng cô nàng vẫn có chút kiêng dè hung danh của Yến Trầm Sương, không dám lại gần quá.
Yến Trầm Sương nhìn ra đám yêu nữ này không có ý giết hắn, cụp mắt xuống tbạch giọng hỏi, "Các ngươi muốn làm gì?"
"Những nữ tử yếu đuối như chúng ta nào có ý nghĩ gì khác..." Người phụ nữ che miệng cười duyên, tiếp tục nói, "Chỉ là nghe nói Yến đại hiệp là thân thể thuần dương hiếm thấy, nội lực thâm hậu... Mà tâm pháp Dục Tâm giáo của chúng tôi, chính là thông qua âm dương giao hợp giữa nam nữ, tạo ra sức mạnh âm dương để tăng tu vi. Gốc dương của Yến đại hiệp, đối với chúng tôi mà nói chính là bảo vật cực phẩm có thể tăng tu vi, bảo bối dưỡng nhan..."
Người phụ nữ nhìn Yến Trầm Sương vẫn không thể động đậy,lá gan dần lớn lên, móng tay sơn hạt đỏ không an phận vuốt ve trên cơ thể cường tráng rắn chắc của người đàn ông, chậm rãi trượt xuống dưới.
"Cho nên... hôm nay mời ngài đến giáo, để ngài cho tỷ muội chúng tôi mượn dùng dương căn một chút~~"
Thật là hoang đường!
Yến Trầm Sương bị lời lẽ dâm đãng hoang đường của yêu nữ này chọc tức đến đỏ mắt, chàng hận không thể lập tức rút kiếm chém chết đám dâm phụ này.
Chàng âm thầm vận nội lực, phát hiện lúc này tuy vẫn chưa thể dùng công lực, nhưng sự trói buộc kinh mạch đã có dấu hiệu nới lỏng.
Khóe miệng Yến Trầm Sương khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, "Các người có thể thử xem, một khắc nữa nội lực của ta sẽ khôi phục. Đến lúc đó, các người một người cũng đừng hòng thoát khỏi mũi kiếm của ta."
Người phụ nữ cười duyên, "Nô tỳ đương nhiên biết, Yến đại hiệp võ công cái thế, có thể bị chút thủ đoạn nhỏ mọn của chúng ta khống chế được bao lâu?"
Cô ta chuyển giọng, "Nhưng... Yến đại hiệp cũng có thể thử xem, kiếm của ngài nhanh hơn hay đao của chúng ta nhanh hơn?"
"Trầm Sương..." Giọng nói quen thuộc mang theo vẻ yếu ớt chưa từng có, từ nơi không xa truyền đến.
Lông mày Yến Trầm Sương khẽ giật, nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chỉ thấy vợ yêu Thanh Dung của chàng, lúc này cơ thể nàng đang bị hai người phụ nữ Dục Tâm giáo khống chế, một con dao găm ánh xanh đang kề sát cổ Thanh Dung.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét