Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2025

26. Thế giới ABO

 

Tác giả: Nhất Bách Cá Tiểu Thảo Môi

Biên tập: Meo687

Chương 26. Cùng địt lồn với vợ, cặc lớn cắm vào khoang sinh sản, rót tinh dịch

Hôm nay là buổi tụ tập thường niên của đội, Giang Tự bắt buộc phải có mặt. Bởi vì là buổi tụ tập nội bộ nên anh không đưa Hạ Tinh Kiều đi cùng, một mình lái xe đến nhà hàng.

Trong khoảng thời gian này, Giang Tự có thể nói là chiều chuộng mọi yêu cầu của Hạ Tinh Kiều. Nhưng sự yêu chiều này khác với những gì anh dành cho Diệp Ninh trước đây, nó giống như một sự đền đáp cho cơ thể của Hạ Tinh Kiều.

Diệp Ninh vẫn còn chiếm một vị trí trong lòng anh. Làm thế nào cũng không thể xóa sạch dấu vết cuối cùng này, Hạ Tinh Kiều đã suy nghĩ rất lâu.

Buổi tụ tập của đội lần này, Giang Tự chắc chắn sẽ gặp Diệp Ninh, có lẽ đây sẽ là một cơ hội.

Hạ Tinh Kiều ở nhà sửa soạn rất lâu, trang điểm lộng lẫy, chuẩn bị lát nữa đi đón Giang Tự.

Bên này, Giang Tự quả thực đã gặp Diệp Ninh, nhưng hai người không có gì để nói, thậm chí còn không ngồi cùng bàn.

Mỗi món ăn trên bàn đều trông rất ngon, nhưng Giang Tự lại không có tâm trạng thưởng thức. Ánh mắt anh thỉnh thoảng lại liếc sang bàn bên cạnh.

Nhung Thường thuần thục gắp thức ăn cho Diệp Ninh, mà Diệp Ninh cũng tỏ ra rất quen thuộc. Trên người cô có thêm một chút cảm giác kiêu kỳ, khác với vẻ kiêu căng của Hạ Tinh Kiều, đó là sự kiêu kỳ được nuông chiều mà ra.

Anh đột nhiên nhớ ra, trước đây anh đối xử với Diệp Ninh rất tốt. Nhưng trong lòng anh, Diệp Ninh luôn là một omega kiên cường, dũng cảm, không cần phải bảo vệ quá mức.

Nhưng anh đã quên rằng Diệp Ninh có cần hay không là một chuyện, còn anh có chủ động làm hay không lại là một chuyện khác.

Đối với Hạ Tinh Kiều bây giờ cũng vậy. Những gì Hạ Tinh Kiều yêu cầu, anh đều làm rất tốt, nhưng ngoài ra, anh sẽ không chủ động nghĩ, cũng sẽ không chủ động làm.

Những người khác cũng không bỏ lỡ những hành động mập mờ của Diệp Ninh và Nhung Thường. Ánh mắt họ nhìn Giang Tự mang theo chút thương hại, như thể trên đầu anh đang đội một chiếc mũ xanh mướt.

Chỉ một vài đồng đội có quan hệ tốt với Giang Tự đã gặp Hạ Tinh Kiều. Họ chủ động khuấy động bầu không khí, kéo sự chú ý của mọi người trở lại.

Giang Tự ăn một bữa cơm mà không biết mùi vị. Ngược lại, Diệp Ninh và Nhung Thường dường như rất vui vẻ, nụ cười vẫn luôn hiện trên môi. Đặc biệt là ánh mắt của Nhung Thường, từ đầu đến cuối không rời khỏi người Diệp Ninh.

"Lão dê già." Giang Tự thầm mắng trong lòng.

Mà cho dù anh có bực bội đến đâu cũng vô ích, mặt đen như đít nồi. Vừa tan tiệc, anh đã đi ra ngoài ngay lập tức, không hề nấn ná một giây.

Đến mức khi anh gặp Hạ Tinh Kiều đang đợi bên đường, trong lòng anh lại nảy sinh một tâm lý kỳ lạ rằng "thật ra Tinh Kiều vẫn tốt hơn".

"Sao em lại đến đây, ngoài trời lạnh lắm."

Hiếm khi Giang Tự chủ động đưa tay giúp Hạ Tinh Kiều chỉnh lại áo khoác, do dự một chút, rồi ôm cô vào lòng để sưởi ấm cơ thể đang bị gió thổi lạnh.

"Em nhớ anh mà, hay là anh không muốn em đến?"

Hạ Tinh Kiều tựa vào lòng anh, ngay cả sợi tóc cũng tỏa ra hương thơm. Cơ thể cô mềm mại, thon thả, giống như một vật nhỏ đáng yêu và tùy hứng.

Giang Tự có chút mềm lòng, ôm lấy vai cô: "Chúng ta về thôi."

Đến bãi đậu xe, Giang Tự mới phát hiện không thấy chìa khóa. Chắc là để quên trong phòng VIP, hai người đành phải quay lại tìm chìa khóa.

Trời cũng đã về khuya, nhà hàng không còn đông người như trước. Hành lang im lặng, cũng không thấy nhân viên phục vụ nào đi qua. Hai người bước đi trên thảm trải sàn phát ra những tiếng động nhỏ.

"Ưm... ha..."

Giang Tự dừng lại, khẽ hỏi: "Tinh Kiều, em có nghe thấy tiếng gì không?"

Hạ Tinh Kiều nghiêng đầu cẩn thận lắng nghe: "Hình như, có người đang kêu..."

Tiếng rên rỉ dần lớn hơn, phát ra từ phòng VIP mà Giang Tự vừa ăn cơm. Hóa ra cánh cửa không biết vì sao lại không đóng chặt, mở ra một khe hở.

"Ha... chỗ đó... chỗ đó không được... to quá... ưm a... anh chậm lại... ưm..."

Tiếng này nghe có vẻ giống Diệp Ninh, sắc mặt Giang Tự thay đổi, có chút không thể tin vào tai mình.

Bởi vì khi anh làm tình với Diệp Ninh, Diệp Ninh chưa bao giờ kêu dâm đãng như vậy...

"Ưm ưm ưm... to quá rồi... ha... Nhung Thường anh chậm lại... a... sắp, sắp hỏng rồi... ưm a..."

Giang Tự như bị sét đánh ngang tai, người bên trong quả nhiên là Diệp Ninh...

Anh không thể kiểm soát ánh mắt của mình, từ khe cửa nhìn vào trong phòng VIP. Khe cửa vừa vặn đối diện với hai người đang làm tình.

Trong phòng VIP đèn sáng trưng, trên chiếc ghế sofa da đen cao cấp có trải một tấm chăn, Diệp Ninh đang nằm trên đó.

Tấm chăn màu xám đen khiến làn da cô càng trắng nõn. Hai chân dạng ra vòng quanh eo thon của Nhung Thường. Gáy cô được một bàn tay to ôm lấy, đôi môi đỏ mọng như bị người ta mút mạnh.

Cơ thể gầy gò của cô bị địt đến mức run lên bần bật, thậm chí Giang Tự có thể nghe thấy tiếng nước phát ra từ chỗ giao hợp của họ, hai bầu vú nhô lên cũng rung động theo.

Nhung Thường lại cúi đầu mút lên cánh môi cô, sau đó men theo cổ xuống, nhẹ nhàng hôn liếm, để lại một chuỗi vết đỏ tươi, cho đến hai núm vú hơi sưng.

Núm vú nhỏ xinh bị anh ta ngậm vào miệng, phát ra tiếng “chậc chậc” vang dội. Diệp Ninh rõ ràng run rẩy kịch liệt hơn nữa, ngay cả lời nói cũng không mạch lạc, chỉ biết rên hừ hừ.

Giang Tự cảm thấy dáng vẻ dâm đãng của cô ấy cũng ngang ngửa với Hạ Tinh Kiều.

Đúng rồi, Hạ Tinh Kiều...

Anh quay đầu lại, nhưng lại phát hiện Hạ Tinh Kiều đang nhìn chằm chằm không biết đang nghĩ gì, nhìn Giang Tự một cái, đột nhiên đưa tay đẩy cửa phòng VIP ra.

Tiếng mở cửa làm kinh động hai người đang làm tình bên trong. Nhung Thường phản ứng nhanh chóng ôm Diệp Ninh vào lòng, tấm chăn trên ghế sofa quấn chặt lấy người cô, không để lộ một chút da thịt nào.

Quay đầu lại nhìn thấy là Giang Tự và Hạ Tinh Kiều, vẻ mặt bực tức vì bị làm phiền được thay thế bằng sự ngạc nhiên. Sau khi đánh giá một hồi, anh lại nhếch môi cười.

"Đội trưởng Giang có chuyện gì vậy?"

Thân dưới anh cương cứng, sưng đau, nhưng cũng không nhúc nhích nữa, chỉ ôm Diệp Ninh ấn chặt vào lòng. Anh sợ Diệp Ninh ngại bị người khác bắt gặp, đặc biệt là Giang Tự nhìn thấy.

"... tìm chìa khóa." Giọng Giang Tự lạnh như băng.

Nhung Thường dựa vào thành ghế sofa: "Cứ tự nhiên."

Ban đầu Giang Tự định chỉ nhìn thẳng, không quan tâm, lấy chìa khóa rồi đi.

Nhưng Diệp Ninh trong lòng Nhung Thường như mới vừa phát hiện ra, người tới là Giang Tự. Mặc dù đầu óc cô bị làm đến hơi mơ hồ, nhưng vẫn còn lòng báo thù.

Hai cánh tay thon thả vòng qua cổ Nhung Thường, cưỡi ngồi đè lên người anh, hai đầu gối quỳ trên ghế sofa để chống đỡ, cặc lớn vẫn còn cắm trong lồn nhỏ.

Cô thắt chặt cơ mông mạnh mẽ, nhấp nhô lên xuống trên người Nhung Thường, khiến cặc lớn lại liên tục thọc vào rút ra sâu trong lồn nhỏ. Tư thế này làm nước dâm trào ra nhiều hơn.

"Ưm... Nhung Thường... ha... sao anh không nhúc nhích nữa... ưm... làm em đi, làm chết em đi... ha... em sướng quá..."

Mặt Giang Tự đen như than, nhìn Nhung Thường vẻ mặt cưng chiều hôn lên đôi môi Diệp Ninh, bàn tay to đỡ lấy eo cô, bắt đầu di chuyển cặc với biên độ nhỏ.

Tay anh đột nhiên bị Hạ Tinh Kiều nắm lấy. Quay lại lại, anh nhìn thấy Hạ Tinh Kiều với đôi mắt ướt át, vẻ mặt mong đợi nhìn anh.

"Anh Giang Tự, hay là chúng ta cũng..."

Lòng Giang Tự rung lên. Đúng vậy, họ có thể không coi ai ra gì, mà làm tình trước mặt mọi người, vậy tại sao anh và Hạ Tinh Kiều lại không thể.

Rõ ràng Giang Tự đã quên, ban đầu là anh cố tình để nước dâm của Hạ Tinh Kiều bắn vào ống quần Diệp Ninh, địt Hạ Tinh Kiều ngay trước mặt cô ấy.

Anh một tay bế Hạ Tinh Kiều lên. Khi chạm vào cơ thể mềm mại của cô, Giang Tự không còn giận nhiều như lúc nãy nữa, mà thay vào đó là sự ganh đua.

Nhung Thường giỏi lắm à? Anh cũng có thể địt Hạ Tinh Kiều đến mức vừa mềm ướt vừa ngọt ngào. Mỗi tiếng rên rỉ dâm đãng đều khiến anh sướng đến tận đáy lòng.

Hơi dùng sức, Giang Tự đặt Hạ Tinh Kiều lên bàn ăn đã được dọn sạch, dùng tay đỡ lấy eo cô, cúi đầu ngậm lấy đôi môi như cánh hoa của cô.

Lưỡi thô ráp của anh cọ xát mạnh vào môi Hạ Tinh Kiều, rồi cạy miệng cô ra, thọc vào cướp đoạt khoang miệng cô, cuộn hết nước bọt ngọt ngào vào miệng mình.

Hạ Tinh Kiều bị nụ hôn bá đạo này khiến cho hơi khó thở, nhưng cô lại tận hưởng nó, chìm đắm trong đó.

Hai tay cô nắm chặt cổ áo khoác của Giang Tự, ngửa đầu dâng hiến như đang đón nhận nụ hôn của anh. Hai chân thon dài dạng ra, rũ xuống hai bên eo Giang Tự.

Trên ghế sofa, Nhung Thường cũng không còn giữ sức nữa, ôm Diệp Ninh trở lại tư thế ban đầu, không kiêng dè bắt đầu địt. Diệp Ninh cũng bị địt đến mức không còn tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện trả thù nữa.

Tay Giang Tự dần lần lần mò xuống dưới, lướt qua vòng eo thon gọn, đến mông to mọng và mềm mại. Cách lớp quần áo, anh xoa nắn hai cái, sau đó tiếp tục đi xuống, đưa tay vào dưới váy.

Bởi vì thời tiết dần trở lạnh, Hạ Tinh Kiều còn mặc một chiếc quần tất hơi dày. Chiếc quần tất không bị Giang Tự xé rách một cách thô bạo như mọi khi, mà được anh nhẹ nhàng tuột xuống cùng với quần lót, tuột đến đầu gối.

"Ưm..."

Tay anh tách mở đôi chân Hạ Tinh Kiều ra rộng hơn, hoàn toàn để lộ lồn nhỏ đã ướt đẫm trước mặt mình.

Anh không nhìn, vẫn hôn Hạ Tinh Kiều, nhưng trong lòng anh rất rõ, lồn nhỏ đó chắc chắn đang hồng hồng, non mềm. Lỗ lồn hơi mấp máy khép mở, rỉ ra từng giọt nước dâm.

Anh đã quá thuộc lòng rồi.

Bàn tay to của anh ôm trọn lấy lồn Hạ Tinh Kiều, dùng lòng bàn tay ấn vào môi dâm múp rụp như cái bánh bao và hột le đã sưng đỏ của cô.

Ngón trỏ và ngón giữa móc ngoáy vào miệng lồn, kích thích những điểm nhạy cảm nông hơn, chọc ngoáy mạnh vào miếng thịt dâm đó.

"A a a... không... ha... Anh Giang Tự... Lồn nhỏ lạ quá, ngứa quá... ưm a... Nước sắp phun trào ra rồi... ưm..."

Khi cô bị hai ngón tay của anh chọc ngoáy, Hạ Tinh Kiều không kìm được tiếng rên rỉ dâm đãng. Ngón tay mô phỏng động tác địt lồn liên tục ra vào, nước dâm càng lúc càng nhiều.

Hơi thở của Giang Tự nặng nề hơn, anh chỉ thấy Hạ Tinh Kiều dưới thân mình đúng là một omega ướt át, dâm đãng. Chỉ cần chọc nhẹ một cái đã như mở cửa đập, nước dâm cứ thế ào ào chảy mãi không ngừng.

Không ai lại không thích một omega như vậy. Việc anh say mê thân thể Hạ Tinh Kiều là điều đương nhiên. Thậm chí nếu không có tiếng kêu của Diệp Ninh, anh đã quên mất bên cạnh còn có người khác.

Anh nhanh chóng cởi quần của mình, lôi gậy thịt khổng lồ và dữ tợn ra, sát khí đằng đằng như thể có thể đục thủng lỗ lồn của Hạ Tinh Kiều.

Quy đầu áp vào miệng lồn ngập nước, lồn nhỏ của Hạ Tinh Kiều dường như càng thêm khít chặt. Anh dùng sức đẩy mạnh về phía trước nhưng không thể cắm vào hoàn toàn trong một lần.

"A a a... Cặc lớn quá... ưm a... Lồn dâm ăn không nổi... ha... Chó hoang... ưm... Anh Giang Tự anh động chút đi... ha..."

Hạ Tinh Kiều vừa rên rỉ, vừa dùng lồn nhỏ ngứa ngáy lấy lòng bao bọc lấy quy đầu của anh. Thịt lồn mềm mại co thắt và mát xa trên gậy thịt, như hàng trăm cái miệng nhỏ đang liếm cùng lúc.

Giang Tự dường như đã quen với cách gọi "chó hoang" này. Gân xanh trên trán anh nổi lên, anh nghe lời bắt đầu nhấp hông, cặc lớn rút ra thọc vào trong lồn nhỏ.

Thúc một cú mạnh bạo, quy đầu va vào cửa tử cung, cánh hoa mềm mại siết chặt lấy quy đầu của anh. Giang Tự gầm nhẹ một tiếng, những giọt mồ hôi lớn trên trán rơi xuống ngực Hạ Tinh Kiều.

Bàn tay to tách đôi chân cô ra rộng hơn, eo chó đực bắt đầu lắc lư, từng cú một va mạnh vào lỗ lồn của Hạ Tinh Kiều, quen lối tìm thấy điểm dâm đãng trong lồn cô, bắt đầu nghiền mài thật mạnh.

Lồn nhỏ bị đâm đến độ nước dâm văng tung toé. Thịt lồn hồng hào bên trong bị kéo lật ra ngoài, giống như một đóa hoa hồng đang nở rộ rồi lại co lại. Miệng lồn dâm đãng bị cặc lớn lăng nhục một cách mạnh bạo.

Cặc lớn cứng rắn như một thanh sắt nóng rực bị nung trên lửa, đâm thúc vào lồn nhỏ của cô vừa nặng vừa sướng, cảm giác tê dại từ thân dưới lan rộng khắp toàn thân.

"Ưm ưm ưm... Địt vào rồi... ha... Bị cặc lớn của chó hoang địt phun nước rồi... ưm a... Anh Giang Tự... chậm một chút... ha..."

Tiếng rên rỉ loạn xạ của cô ngày càng cao, Nhung Thường không chịu thua kém, lật Diệp Ninh lại, thọc vào rút ra mạnh hơn nữa.

Bên này Giang Tự cũng thúc cặc lớn, nhắm vào miệng lồn điên cuồng va chạm "bạch bạch bạch ", lồn nhỏ bị anh địt đến mềm nhũn và sưng đỏ.

Lồn nhỏ mềm mại bị cặc cứng rắn địt tới tấp, làm cho toàn thân Hạ Tinh Kiều run rẩy. Lồn nhỏ co thắt co giật, có vẻ như sẽ lên cao trào bất cứ lúc nào.

Giang Tự mồ hôi ướt đẫm, anh có cảm giác như cặc của mình như bị một cái miệng nhỏ có kỹ năng siêu việt cắn chặt siết sao, lỗ sáo bị cái miệng nhỏ mút mạnh, thịt non ùa tới bủa vây.

Cảm giác này khiến anh nghiện, khiến anh mất hết cả lý trí. Cơ thể mềm mại, trắng nõn của Hạ Tinh Kiều bị anh ôm chặt trong lòng, cặc khổng lồ như một con thú hoang điên cuồng múa may, thúc đẩy hừng hực vào bên trong. Bìu dái nặng trĩu đập vào mông cô, phát ra tiếng "bạch bạch" rất lớn.

Khi anh khẽ nhấc hông lên, định rút gậy thịt ra một chút, lồn nhỏ của Hạ Tinh Kiều lại siết chặt lấy cặc của anh, kéo cả nửa thân dưới của cô lên.

Lồn dâm của cô bị gậy thịt lớn thọc đến mức nước nôi lênh láng tràn ra, một lượng lớn nước dâm xối thẳng lên cặc bự, khiến việc ra vào của Giang Tự trở nên trôi chảy hơn. Anh nắm bắt cơ hội, đột ngột dồn sức, quy đầu lớn trực tiếp địt vào trong khoang sinh sản của cô.

"Ưm a a a... Không được... ha... kích thích quá... ưm a... Đầu cặc địt vào khoang sinh sản rồi... ưm a..."

Bên kia, Diệp Ninh cũng không kìm được lớn tiếng rên rỉ: "Ưm a... đừng... ha... ngứa quá... tinh dịch làm khoang sinh sản hỏng mất... ưm ừ... hỏng rồi thì không sinh em bé được nữa... ha..."

Giang Tự dường như không nghe thấy, chỉ tập trung vào người dưới thân mình. Cặc như thanh sắt nóng rực gần như muốn kéo căng lồn nhỏ suýt thì nổ tung. Quy đầu khổng lồ từng tấc một không hề chần chừ địt vào tận cùng sâu bên trong, khoang sinh sản đã bị địt thành hình dạng của đầu cặc.

Bên trong không còn một chút kẽ hở nào, bụng Hạ Tinh Kiều bị địt thành hình cặc. Cả người cô lắc lư chao đảo, miệng lồn cũng bị kéo căng đến trong suốt.

Giang Tự cảm thấy mình cũng sắp cực khoái, bắt đầu điên cuồng lắc hông đưa đẩy cặc cứng.

Trong trận địt lồn mạnh mẽ, Hạ Tinh Kiều liên tục lên đỉnh cao trào không ngừng nghỉ, ngay cả tiếng rên rỉ cũng nhỏ đi nhiều. Cô thực sự đã không còn sức nữa.

Cô cố gắng phối hợp với động tác địt lồn của cặc lớn, khoang sinh sản non nớt, mềm mại cắn chặt lấy gậy thịt đang phát điên. Mông nhỏ của cô bị cặc kéo lên kéo xuống.

"A a a!"

Giang Tự càng địt càng hăng, gân xanh trên cổ nổi lên, càng địt càng nhanh. Cặc cắm trong khoang sinh sản đột nhiên rung lên, một lượng lớn tinh dịch bắn vọt vào trong bụng Hạ Tinh Kiều.

Hạ Tinh Kiều hét lên thất thanh, thầm nghĩ từ nay về sau, Giang Tự không nên còn vương vấn gì với Diệp Ninh nữa. Anh cứ làm cây mát xa riêng cho cô là được rồi.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.