Chương 46.
Biên tập: Meo687
Chương 121: Chúng sinh trên đời đều khổ, duy chỉ có em là thuốc giải của anh
KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1 (Nam ngoại tình, NTR nghịch)
Tác giả: Nhất Bách Cá Tiểu Thảo
Biên tập: Meo687
KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1 (Nam ngoại tình, NTR nghịch)
Tác giả: Nhất Bách Cá Tiểu Thảo
Biên tập: Meo687
Chương 43. Sau khi cãi nhau với bạn gái, địt cái lồn ngập nước của em đĩ trà
xanh, đè trên bàn học địt lồn, cắm đến phun trào
"Các em
trật tự," Giáo viên chủ nhiệm vỗ vỗ bàn, nhường vị trí ở giữa bục giảng
cho cô gái bên cạnh. "Bạn học này mới chuyển từ thành phố C đến. Lần đầu
tiên đến lớp chúng ta, hy vọng các em sẽ giúp đỡ bạn ấy nhiều hơn. Nào, em tự
giới thiệu một chút đi."
Cô gái lớn
lên rất xinh đẹp. Làn da trắng nõn, đôi mắt to long lanh nước. Trông có vẻ yếu
đuối và hướng nội, nhưng khi tự giới thiệu lại không hề có vẻ căng thẳng, toàn
thân toát lên sự tự tin và duyên dáng.
"Chào mọi
người, mình tên là Lâm Nhiên, đến từ thành phố C. Lần đầu tiên đến đây, có thể
sẽ có làm phiền mọi người nhiều. Mong mọi người giúp đỡ."
Cả lớp rất
nhiệt tình, mặc dù Dư Thanh không hiểu tại sao lại có người chuyển trường vào
năm cuối cấp quan trọng này. Nhưng với tư cách là lớp trưởng, cô cũng dẫn đầu vỗ
tay chào đón. Cô không nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Phương Tư Dịch ở phía sau.
Trước đây, Phương
Tư Dịch cũng sống ở thành phố C một thời gian. Lâm Nhiên là hàng xóm ở ngay bên
cạnh nhà anh.
Trong một thời
gian dài, Phương Tư Dịch không biết tại sao Lâm Nhiên lại thích anh. Rõ ràng
hai người ngoài việc thỉnh thoảng gặp mặt chào hỏi ra, hoàn toàn không có bất kỳ
tiếp xúc nào khác. Sau đó Lâm Nhiên tỏ tình với anh, anh cũng không chút do dự
từ chối. Lời nói rất dứt khoát, không để lại cho Lâm Nhiên bất kỳ hy vọng nào.
Không ngờ cô
nàng lại theo đuổi đến tận đây. Không biết là có nên khen cô nàng có nghị lực hơn
người không nữa?
Dư Thanh là
lớp trưởng, nhiệm vụ dẫn học sinh mới đi lấy sách và đồng phục đương nhiên rơi
vào tay cô.
Phương Tư Dịch
do dự một lúc, mối quan hệ của anh và Dư Thanh ai cũng biết. Lâm Nhiên lại
không phải là người hiền lành gì, anh không muốn Dư Thanh tiếp xúc một mình với
Lâm Nhiên, sợ Lâm Nhiên sẽ giở trò xấu sau lưng.
"Thanh
Thanh, để anh đi giúp cô ấy mang đồ cho." Phương Tư Dịch chặn trước mặt Dư
Thanh. "Thời gian của em quý báu, hãy ở lại ôn bài đi."
Dư Thanh vui
vẻ đồng ý, cũng không nghĩ nhiều.
Lâm Nhiên đứng
bên cạnh nhìn hai người nói chuyện. Khóe môi cô nàng khẽ cong lên một nụ cười
nhạt. Ánh mắt dừng trên người Phương Tư Dịch, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo ửng
hồng, không biết đang nghĩ gì.
Sau khi ấn
Dư Thanh trở lại chỗ ngồi, Phương Tư Dịch mới quay người bước ra khỏi lớp. Suốt
quá trình, anh không nói một lời nào với Lâm Nhiên.
Lâm Nhiên đã
quen với thái độ của anh từ lâu, không thèm bận tâm. Ngược lại, cô nàng tự chạy
theo. Chiều cao của cô chỉ đến vai Phương Tư Dịch, ngón tay trắng nõn kéo lấy vạt
áo của Phương Tư Dịch.
"Anh Tư
Dịch, anh đợi em với."
Phương Tư Dịch
không hề giảm tốc độ. Ngược lại, anh giật lại vạt áo của mình. Anh không hề muốn
có bất kỳ mối quan hệ nào với cái của nợ phiền phức này thêm nữa.
Vì Phương Tư
Dịch đi rất nhanh, cho nên không mất nhiều thời gian, hai người đã đến phòng chứa
tài liệu bị bỏ hoang.
Trong phòng
học vẫn còn nhiều bàn ghế phủ bụi, phía sau chất đầy từng chồng sách giáo khoa
và sách bài tập của các môn. Sách của năm cuối cấp không ít, nếu là Dư Thanh và
Lâm Nhiên đi thì không chắc có thể mang về hết trong một lần.
Phương Tư Dịch
từ trái sang phải, lấy tất cả sách cần thiết, đặt thành hai chồng trên bàn. Một
chồng nhiều hơn anh ôm lấy, chồng ít hơn, anh ra hiệu cho Lâm Nhiên tự lấy.
Anh đang định
quay người đi ra, không biết chuyện gì xảy ra. Lâm Nhiên đang bê mấy quyển sách
thì vấp phải thứ gì đó dưới chân, rồi ngã vào lòng Phương Tư Dịch.
Sách vở vương
vãi khắp sàn, chắc phải mất một lúc mới dọn dẹp xong.
Lâm Nhiên nằm
trong lòng anh nửa ngày không đứng dậy. Chiêu này Phương Tư Dịch quá quen thuộc.
Hồi ở thành phố C, Lâm Nhiên hay giả vờ ngã. Lúc đầu anh còn tin, về sau khi
Lâm Nhiên ngã nữa, thậm chí Phương Tư Dịch còn không để cho cô chạm vào vạt áo
của mình.
Rốt cuộc là
thời gian quá lâu rồi, lại để cô nàng giở trò thành công.
Phương Tư Dịch
đưa tay đẩy Lâm Nhiên ra.
"A! Đợi,
đợi đã, tóc!" Giọng Lâm Nhiên có chút chói tai, nghe ra có vẻ như đau thật.
Phương Tư Dịch
cúi đầu mới phát hiện tóc của Lâm Nhiên bị vướng vào khóa kéo của anh. Tóc Lâm
Nhiên không dài, không biết làm sao lại quấn chặt như vậy.
Anh kiên nhẫn
gỡ nửa ngày, cũng không gỡ ra được.
Lâm Nhiên
không chịu nổi nữa, chỉ có thể tự mình ra tay: "Anh Tư Dịch, anh cúi xuống
một chút."
Phương Tư Dịch
tặc lưỡi một tiếng. Nhưng để sớm thoát khỏi cô nàng, anh vẫn khuỵu gối, ngồi xổm
xuống một chút.
Động tác của
hai người có chút mập mờ, hơi thở nóng hổi của Phương Tư Dịch phả vào mặt Lâm
Nhiên. Cô nàng vốn đã trong lòng đã xao động, khuôn mặt lại càng ửng hồng.
Cô hai ba
phát đã gỡ xong mái tóc quấn vào khóa kéo, nhưng vẫn giả vờ tựa vào lòng Phương
Tư Dịch. Nhân lúc anh không để ý, đang ngồi xổm, cô nàng đột nhiên ngẩng đầu,
hôn lên đôi môi mỏng mà cô đã khao khát từ lâu.
"Phương
Tư Dịch!"
Phương Tư Dịch
còn chưa kịp phản ứng với cảm giác mềm mại trên môi, giọng Dư Thanh đã vang lên
ở cửa.
Giáo viên đột
nhiên thông báo với cô, Lâm Nhiên còn thiếu một số tài liệu ở văn phòng. Không
cần phải lấy thêm, cho nên cô mới đến phòng tài liệu để nhắc nhở Phương Tư Dịch
và Lâm Nhiên.
Nhưng không
ngờ, không ngờ hai người này lại ở sau lưng cô lén lút hôn nhau ở đây.
Phương Tư Dịch
lập tức đứng thẳng người, trong lòng anh oan uổng vô cùng. Anh kiên quyết từ chối
Lâm Nhiên, lại không cẩn thận bị cô nàng tấn công bất ngờ.
Đặc biệt là
nhìn đứng từ chỗ góc cửa, trông giống như Phương Tư Dịch chủ động ôm Lâm Nhiên
vào lòng, cưỡng hôn Lâm Nhiên.
"Không
phải, Thanh Thanh, em nghe anh giải thích! Là cô ấy cưỡng hôn anh!" Phương
Tư Dịch bước lên ba bước, nắm lấy cổ tay Dư Thanh.
"Em
không tin thì hỏi cô ấy đi!" Phương Tư Dịch chỉ vào Lâm Nhiên ở phía sau.
Lâm Nhiên liếc
nhìn hai người, không phản bác. Cô nàng uất ức cúi đầu, nước mắt lưng tròng. Giọng
nói mang theo tiếng khóc: "Em, em không có."
"Cô!"
Phương Tư Dịch tức giận muốn đánh cô nàng.
Dư Thanh giật
tay anh lại, rồi hất tay anh ra: "Đồ rác rưởi!"
Dư Thanh
quay lưng đi luôn. Trong lòng cô ấy, Phương Tư Dịch không phải là người lỗ mãng
như vậy. Thế nhưng sự thật đã bày ra trước mắt. Cô đã thấy từ xa, Phương Tư Dịch
đặt tay lên vai Lâm Nhiên. Dáng người Lâm Nhiên mỏng manh như vậy, hoàn toàn
không thể thoát ra.
Sau đó,
Phương Tư Dịch cúi đầu xuống. Trong thời gian Dư Thanh đi đến, đã hôn Lâm
Nhiên.
Phương Tư Dịch
ở trong phòng tài liệu tức phát điên, nhưng quả thực không biết phải giải thích
với Dư Thanh thế nào. Vì quả thực với thể trạng của anh, không thể bị Lâm Nhiên
cưỡng hôn được.
"Cô."
Phương Tư Dịch túm lấy cổ tay gầy guộc của Lâm Nhiên, kéo cô ta ra ngoài.
"Cô đi giải thích cho rõ ràng. Nếu không, công ty của bố mẹ cô đừng hòng
mà mở cửa."
Lâm Nhiên vẻ
mặt vẫn vô cùng uất ức: "Anh Tư Dịch tại sao lại dọa em. Chỉ cần là những
gì anh muốn em làm, Nhiên Nhiên nhất định sẽ làm."
Phương Tư Dịch
cười lạnh: "Được thôi, vậy bây giờ cô đi giải thích với Dư Thanh."
Lâm Nhiên liếc
nhìn anh: "Em chỉ có một yêu cầu nhỏ. Anh Tư Dịch, anh biết mà, em luôn
thích anh."
Ngón tay cô nàng
trèo lên lồng ngực săn chắc của Phương Tư Dịch, từ từ đi xuống, trượt xuống tận
eo.
Phương Tư Dịch
nắm chặt ngón tay đang quấy rối của cô nàng, giọng nói lạnh lùng, nhưng lời anh
nói ra lại làm cả người Lâm Nhiên nóng ran.
"Cô
không phải chỉ muốn tôi địt cô sao? Được thôi, vậy cô mở rộng chân ra mà đợi."
Bàn tay lớn
của anh từ từ vuốt ve tấm lưng mỏng manh của Lâm Nhiên, mang theo vẻ gợi tình.
Ngón tay nhẹ nhàng trượt xuống phía dưới, từ từ vuốt ve vòng eo thon thả, mang
theo cảm giác xâm lược như ngọn lửa hừng hực. Ngón tay duỗi vào eo của Lâm
Nhiên, đầu ngón tay xoa nắn trên mông thịt mềm mại.
"A...
Em chuẩn bị xong rồi... ưm... Anh Tư Dịch, em đợi lâu lắm rồi..."
Phương Tư Dịch
cười nhẹ một tiếng.
Bàn tay còn
lại của anh cực kỳ gợi tình mơn trớn trên ngực cô gái, từ từ vuốt lên trên chạm
vào bầu vú hơi nhô lên của Lâm Nhiên. Bàn tay lớn ôm lấy bầu vú nhỏ, dùng lực nắn
bóp.
Vú của Lâm
Nhiên quá non mềm, ngay cả núm vú cũng nhỏ nhắn và non mềm. Quầng vú có màu hồng
nhạt, giống như những cánh hoa anh đào rơi trên vú cô nàng.
Phương Tư Dịch
đứng từ trên cao, nhìn từ cổ áo vốn đã khá trễ của cô nàng. Anh nhìn bầu vú bị
mình xoa nắn thành đủ hình dạng. Bàn tay lớn càng làm tới, nắm chặt núm vú, ấn đè
mạnh mẽ, hoặc dùng đầu ngón tay nắn véo.
"Hít!
ha..." Lâm Nhiên đau đớn kêu lên.
Bàn tay Phương
Tư Dịch đã duỗi vào trong quần, lúc này đã chạm vào lỗ lồn của Lâm Nhiên. Tiếp
tục vào sâu hơn nữa là khe lồn nho nhỏ ẩn bên dưới hột le.
Anh đưa ngón
giữa và ngón trỏ, từ từ mài vào khe hở, mát xa hai cánh môi thịt mềm mại. Khớp
ngón tay vạch mở miệng lồn đã trở nên ướt át ra, lỗ lồn ướt át bị ép buộc phải
mở ra.
"A a...
nhẹ... ưm... nhẹ thôi..."
Phương Tư Dịch
không những không nghe lời cô nàng, ngược lại còn cắm ngón tay vào trong lồn móc
ngoáy. Tiếng nước nho nhỏ "chậc chậc" vang lên, cả người cô nàng mềm
nhũn không thôi.
Anh không chỉ
dùng ngón tay cắm lồn, mà còn dùng ngón cái và ngón áp út nắn véo véo hai cánh
môi lồn nhỏ. Môi lồn bị đùa bỡn quá lâu, nước từ lỗ lồn chảy ra làm bàn tay anh
ướt đẫm. Môi lồn nhỏ nhắn nhúc nhích trượt ra khỏi ngón tay.
Phương Tư Dịch
có chút tức giận, ngón tay thô bạo móc vào khuấy đảo thịt lồn hồng hào và khe lồn
khít chặt bên trong. Môi lồn đầy đặn và lỗ lồn chặt chẽ bị ngón tay moi móc, phun
ra nước làm ướt ngón tay, khiến ngón tay thọc vào rút ra bên trong lồn nhỏ càng
thêm trơn tru hơn.
"A a
a... chậm... chậm lại... a... Lồn nhỏ sắp không chịu nổi nữa rồi... ưm..."
Lâm Nhiên
thét lên, bên dưới càng lúc càng ướt. Cảm giác tê dại và mềm nhũn dâng lên, xộc
thẳng lên đại não. Cô hoàn toàn không ngờ rằng, chỉ bị ngón tay đùa bỡn một
chút, mà bên dưới cô đã trở nên lầy lội như đã bị địt tơi bời một trận.
Ngay khi cô
nghĩ rằng sắp đến hồi kết thúc, ngón tay của Phương Tư Dịch đột nhiên chuyển vị
trí. Anh vạch môi lồn cô ra, ấn vào hột le nhỏ màu đỏ tươi bên trong.
Vừa mới chạm
vào, Lâm Nhiên đột nhiên thẳng người lên, lưng tựa vào góc bàn học. Hai chân kẹp
chặt bàn tay lớn, lỗ lồn lại phun ra một lượng lớn nước dâm. Mắt cô nàng trống
rỗng, bụng dưới mất kiểm soát co giật liên tục.
"Đĩ dâm,
vậy mà đã lên đỉnh rồi!"
Lâm Nhiên
không hề có chút xấu hổ nào. Nước dâm phun ướt cả tay Phương Tư Dịch. Cả người
cô nàng run rẩy không ngừng, miệng lồn mấp máy đóng mở, mong chờ một thứ thô to
và dài hơn đi vào.
Cơ thể của
cô nàng được Phương Tư Dịch nhẹ nhàng đặt lên bàn học. Hai chân buông thõng xuống
một cách vô lực, cũng được anh gác lên vai. Cây cặc to lớn, đen sẫm dán sát vào
miệng lồn, tạo thành một sự tương phản rõ rệt với đôi chân trắng như ngọc của
Lâm Nhiên.
Lâm Nhiên
không nhịn được, vặn vẹo người. Cặc cắm vào giữa hai chân của cô, nhếch lên cao
đối diện với lỗ lồn ngập nước. Cặc vẫn chưa thọc vào, nhưng Lâm Nhiên đã có thể
cảm nhận được sự căng tức nơi tử cung.
Phương Tư Dịch
ưỡn eo thúc hông, quy đầu "phụt" một tiếng, đâm vào lỗ lồn đẫm nước.
Thịt mềm xung quanh miệng lồn gần như bị kéo căng đến trong suốt. Cặc mới vào
được một nửa, lỗ lồn đáng thương rõ ràng đã bị nhét đầy.
"A a
a... to quá... ồ... cuối cùng cũng được ăn cặc của anh Tư Dịch rồi... ưm a...
sướng chết mất... ha..."
Phương Tư Dịch
hạ thấp hông xuống, giữ chặt vòng eo đang vặn vẹo vì kích động của Lâm Nhiên, bắt
đầu chín nông một sâu thọc vào rút ra.
Càng cắm lồn
càng ngập nước, nhờ nước dâm bôi trơn, cặc càng địt càng vào sâu hơn, ra vào
cũng càng thêm dễ dàng hơn. Phương Tư Dịch bắt đầu tăng tốc độ.
Còn chưa cắm
được mấy cái, Lâm Nhiên lại duỗi thẳng chân lên đỉnh một lần nữa. Nước dâm ấm
nóng bắn hết lên quy đầu của Phương Tư Dịch.
Phương Tư Dịch
chỉ có thể âm thầm cảm thán trong lòng. Đúng là một con đĩ, mới cắm vào một lúc
đã lên đỉnh.
Đồng thời anh
cũng tận hưởng khoái cảm do thịt lồn xoắn bện, co thắt chặt chẽ khi lên đỉnh cao
trào mang lại. Thân dưới anh điên cuồng địt lồn không ngừng nghỉ, cặc như thể
đang bị hàng triệu cái miệng nhỏ đang cắn mút.
"Đúng
là con đĩ dâm... Cặc lớn địt có sướng không hả? Ưm... địt chết cô, ai cho cô
dám nói bậy trước mặt Thanh Thanh... ha..."
"Ưm ưm
ưm... chỉ thích cây thịt lớn của anh Tư Dịch... ha... thích ăn cặc lớn nhất... ồ...
sâu quá... ưm a... Lồn dâm bị địt phun nước rồi... ồ..."
Phương Tư Dịch
nhân lúc cô nàng đang lên đỉnh, nắm lấy vòng eo thon thả của cô nàng, hung hăng
cắm toàn bộ nửa còn lại của cây cặc vào trong lồn. Quy đầu lớn bằng quả trứng
ngỗng trực tiếp lấp đầy tử cung, không cho Lâm Nhiên một chút cơ hội phản ứng
nào.
"A a
a... bụng sắp bị địt thủng mất rồi... ưm a... sướng chết mất... ồ... cặc lớn địt
vào tử cung rồi... a..."
Phương Tư Dịch
cắn răng chịu đựng tử cung đột nhiên co thắt, tiếp tục đâm thúc “bạch bạch
bachh” ra vào mạnh mẽ, địt Lâm Nhiên như một cái bè trôi dạt trên sóng. Cây thịt
khổng lồ bên trong lồn thúc cô nàng đến mức muốn nôn, cảm giác vui sướng mãnh
liệt làm đầu óc cô nàng đã không thể suy nghĩ được gì nữa.
Cái bàn học
cũ kỹ rung lắc qua lại theo động tác địt lồn của hai người, phát ra tiếng
"kẽo kẹt" vang dội. Nước dâm của cuộc yêu nhỏ xuống mặt bàn, rửa sạch
lớp bụi mỏng.
Tiếng nước
dâm đãng và tiếng rên rỉ dâm đãng của Lâm Nhiên hòa lẫn vào nhau. Cây thịt to khủng
ra vào nhanh chóng và dễ dàng trong lồn cô nàng. Mỗi một lần quy đầu đều cắm
vào tận tử cung non nớt, mềm mại nhất, thậm chí tử cung còn bị địt thành hình dạng
của cặc. Trở thành cái bao cặc độc quyền của Phương Tư Dịch.
Tiếng nước
"phụt phụt" vang lên không ngừng. Cô gái bị lật người lại, nằm sấp
trên bàn học bẩn thỉu. Lưng và mông dính đầy những chất lỏng không rõ, mông thịt
sưng to, đỏ hỏn vểnh lên cao. Giữa hai đùi không ngừng chảy ra nước dâm.
Phương Tư Dịch
nằm sấp trên người cô nàng, cây cặc đen sẫm thọc vào lỗ lồn sưng đỏ. Mỗi lần
rút ra, đều kéo theo một lớp thịt lồn dâm đãng đỏ tươi ra ngoài. Hông anh không
ngừng thọc vào rút ra, mông thịt trắng nõn của Lâm Nhiên bị hai quả trứng dái
khổng lồ của anh vỗ đập "bạch bạch" vang vọng. Hai cánh mông thịt đầy
đặn cũng bị thúc đến rung lắc qua lại.
Mặt Lâm
Nhiên đỏ bừng, mắt trợn trắng. Trong đầu cô nàng chỉ có cây cặc lớn ra vào trong
lồn.
Bàn học bị nước
dâm chảy ra thấm ướt, cả hai người đều không rảnh để bận tâm. Lồn nhỏ bị cặc thọc
vào rút ra một giây cũng không ngừng nghỉ.
"A a
a... Anh Tư Dịch giỏi quá... ưm a... cặc lớn địt em chết mất thôi... ồ... lồn
nhỏ bị thúc đến tê quá... ưm a..."
Chỗ hai người
kết hợp nước dâm dính chặt vào nhau, hông Phương Tư Dịch không ngừng va đập mạnh
mẽ vào mông Lâm Nhiên. Cây cặc lớn như thể cắm rễ vào lỗ lồn, nhanh chóng rút
ra, rồi lại cắm mạnh vào, gần như muốn hất văng Lâm Nhiên bay ra ngoài.
Anh bắt đầu đẩy
nhanh tốc độ, cặc lớn màu đen tím không hề thương tiếc thọc vào thịt lồn. Lâm
Nhiên được người sử dụng như một cái cốc tự sướng.
Cặc to lớn đến
kinh khủng, phần bụng Lâm Nhiên bị địt thành hình dạng của một quy đầu lớn bằng
quả trứng ngỗng. Phần bụng trắng nõn bị địt đến mức phình lên.
Phương Tư Dịch
tăng tốc ra vào, từng luồng nước dâm trong suốt phun ra. Lâm Nhiên lại một lần
nữa bị địt lên đỉnh.
Cây cặc lớn
tận hưởng cảm giác từng tầng lớp lớp thịt lồn mềm mại co thắt chặt chẽ và tử
cung đang rút lại khi lên đỉnh. Anh nắm chặt eo cô nàng, điên cuồng thúc mạnh
vào lồn nhỏ của Lâm Nhiên. Từ lỗ sáo phun ra một lượng lớn tinh dịch, rót đầy tử
cung của Lâm Nhiên.
KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1 (Nam ngoại tình, NTR nghịch)
Tác giả: Nhất Bách Cá Tiểu Thảo
Biên tập: Meo687
Chương 46.