Biên tập: Meo687
Chương 83: Gọi
chị dâu...
Nghe vậy, Thẩm
Thanh Âm trả lời một cách mập mờ: "Ừm? Trước đây... không có thói quen đón
Tết..."
Dù sao thì mọi
người cũng đã sống nhiều năm như vậy, sớm đã không còn khái niệm thời gian như
người bình thường nữa, hơn nữa mỗi thế giới cũng sẽ không dừng lại quá lâu.
Tự nhiên sẽ
không có chuyện đón Tết, còn bây giờ... cô chỉ là một người bình thường.
Nghĩ đến
đây, Thẩm Thanh Âm dừng lại một chút, khẽ cười nói: "Trước đây cũng không
có chú Hình làm bữa cơm tất niên mà..."
Bàn tay Hình
Đống đặt ở eo người phụ nữ siết chặt: "Ha... muốn biến ông thành đầu bếp
miễn phí à!?"
"Ừm...
Cơm do đầu bếp làm, sao có thể ngon bằng chú Hình làm được..."
"Ha..."
Hình Đống cười lạnh trên mặt, nhưng trong lòng lại dấy lên một chút vui vẻ.
Tiêu Vũ và Hứa
Thiến bị An Cận Sơn làm ầm ĩ không thể ngủ tiếp, đành phải ra sân hóng gió lạnh.
Không muốn
thua kém, An Cận Sơn xúi giục mấy người đàn ông vác hết pháo hoa trong nhà ra,
nhất thời tiếng pháo nổ vang trời, vô cung náo nhiệt.
Tiếng đùng
đùng xung quanh không ngừng vang lên, Thẩm Thanh Âm bịt tai vùi đầu vào lòng
Hình Đống, mặc kệ mấy người bên cạnh làm loạn.
Hình Đống ôm
cô, liếc sang Thang Chu vẫn luôn dán mắt nhìn chằm chằm vào Thẩm Thanh Âm, đáy
mắt loé lên một tia sáng tối.
"Sơn Nhi...
Nhanh đốt lửa đi!! Đếm ngược rồi!"
"Mẹ!
Các người cứ sai tôi, không ai đến giúp cả!"
Hứa Thiến đỡ
chiếc đèn Khổng Minh trên tay: "Nhanh nhanh nhanh, thả chiếc đèn Khổng
Minh này nữa đi! Cùng nhau ước nguyện năm mới!"
"Nào
nào... Nhanh lên..."
Trong tiếng
đếm ngược chào đón năm mới xung quanh, Hình Đống cúi người hôn lên cô gái nhỏ
trong lòng. Những bông pháo hoa rực rỡ nở rộ trên bầu trời, xung quanh là tiếng
cười đùa vui vẻ.
Thẩm Thanh
Âm ôm chặt Hình Đống, đáp lại nụ hôn nồng cháy của người đàn ông.
Hứa Thiến
nhìn hai cặp đôi đang ôm hôn nhau không hề để ý đến xung quanh: "Này này
này... Mấy người có ý thức công cộng không vậy!? Ở đây còn có ba kẻ ế mốc meo
đó!"
Nghe vậy, An
Cận Sơn vội vàng xua tay: "Tôi không phải... Chỉ có hai người ế thôi..."
Hứa Thiến:
"Mẹ kiếp!"
Thang Chu đứng
nhìn hai người đang ôm hôn nhau say đắm, quay đầu sang một bên. Nhưng nắm tay
dưới ống tay áo siết chặt, đã để lộ cảm xúc được giấu kín kẽ của người đàn ông.
An Cận Sơn
đang bận đốt những quả pháo hoa còn lại, không để ý đến sự bất thường của người
đàn ông.
Ngược lại, đứng
một bên Hứa Thiến lại tinh ý nhận ra sự bất thường, ánh mắt cô ấy đảo qua ba
người, cuối cùng không nói gì.
Đồng hồ điểm
0 giờ, năm mới đã tới, một khởi đầu mới.
Rất lâu sau,
Hình Đống mới buông người phụ nữ trong lòng ra, tựa trán vào trán cô thì thầm:
"Sau này hằng năm, ông sẽ làm bữa cơm tất niên cho con đĩ nhỏ dâm
đãng..."
Thẩm Thanh
Âm nghe vậy, kiễng chân cắn lên môi người đàn ông: "Thật sao?"
"Ha... Ông
đã bao giờ lừa gạt đĩ nhỏ lẳng lơ nhà em!?"
Toàn bộ pháo
hoa đã bắn hết, đã qua nửa đêm.
Tiêu Vũ đấm
một cú vào ngực Tần Nghị, tức giận nói: "Anh làm gì vậy!? Lưu manh!?"
Tần Nghị:
"Ông đây đã làm chuyện lưu manh hơn thế nhiều, cái này có là cái gì
đâu..."
Vừa về
phòng, điện thoại của Hình Đống, Tần Nghị, Hứa Thiến liên tục reo, toàn là tin
nhắn chúc mừng từ đồng nghiệp, bạn bè trong cuộc sống và công việc.
Còn trên
WeChat của Thẩm Thanh Âm chỉ có một tin nhắn duy nhất từ Lưu Dĩnh: "Chúc mừng
năm mới."
Hứa Thiến ôm
điện thoại nhắn mấy tin xong, nhìn ba anh em đang rảnh rỗi, ngạc nhiên hỏi Thang
Chu: "Không phải chứ? Quan hệ xã hội của mấy người tệ đến mức này à? Tết
nhất rồi mà đến tin nhắn chuyển tiếp hàng loạt cũng không ai thèm gửi?"
Thẩm Thanh
Âm, An Cận Sơn hoàn toàn không có bạn bè: "..."
Điện thoại của
Tiêu Vũ nhận được một số lời chúc mừng năm mới từ các bạn nam trong trường,
nhưng đối với những cậu nhóc còn non đó, Tiêu Vũ vốn lười để ý.
Tần Nghị cầm
điện thoại của Tiêu Vũ nhìn vài lần, trực tiếp mở camera, nắm tay cô chụp một tấm
ảnh mười ngón tay đan chặt, rồi đăng thẳng lên bảng tin WeChat.
[ Dẫn bạn
trai về ra mắt gia đình, vui quá, chúc mừng năm mới.]
Tiêu Vũ,
"..."
"Anh
còn trẻ con hơn cả An Cận Sơn nữa!"
Hình Đống
đang nghe điện thoại trong phòng làm việc, khi trở về nhìn thấy hành động trẻ
con chỉ có học sinh cấp hai mới làm này của Tần Nghị, anh nhíu mày trầm tư một
lúc lâu.
Cuối cùng,
anh cũng học theo, nắm tay Thẩm Thanh Âm, đang chuẩn bị chụp ảnh thì bị Thẩm
Thanh Âm tát bay: "Sao anh cũng ấu trĩ như vậy!"
Hình Đống
nhướng mày: "Không cho chụp à?"
Thẩm Thanh
Âm bực bội nói: "Nhàm chán!"
"Vậy
tôi tìm cái đã chụp trước đây vậy."
Hình Đống
đang lật xem album ảnh, cuộc gọi video của Hình Lị hiện lên, anh liếc nhìn Thẩm
Thanh Âm, trực tiếp nhận cuộc gọi video.
Thẩm Thanh
Âm liếc nhìn điện thoại của người đàn ông, đang định tránh đi thì bị người đàn
ông kéo mạnh vào lòng: "..."
"Anh,
chúc mừng năm... "
Hình Lị ôm
điện thoại lời còn chưa nói xong, cô đã thấy trên màn hình đột nhiên xuất hiện
thêm một người phụ nữ. Giọng nói cô nàng nhất thời bị kẹt lại, vội vàng ôm điện
thoại vào trong lòng.
Chỉ nghe thấy
ở đầu dây bên kia video, một giọng nói bất mãn vang lên: "Hỏi anh mày đang
ở đâu!? Bao giờ về ăn Tết!?"
"Anh
con đi làm mà! Đâu có rảnh về!"
Sau một hồi
tạp âm, Hình Lị xuất hiện trở lại trong khung hình: "Anh, chúc mừng năm mới!
Chúc mọi điều suôn sẻ! Phát tài phát lộc!"
"Ừm..."
Hình Đống gật đầu, liếc nhìn Thẩm Thanh Âm đang không ngừng giãy giụa trong
lòng, trực tiếp nói: "Gọi chị dâu..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét