Thứ Tư, 8 tháng 10, 2025

90. Liều thuốc cho trái tim

 


Biên tập: Meo687



Chương 90: Hồ ly nhỏ quyến rũ người khắp nơi...

 

 

"Ha..." Hình Đống ôm cô chặt hơn: "Vậy thì sau này mỗi ngày ông sẽ đút cho em ăn no, em đừng có rên rỉ khóc lóc là được..."

"..." Thẩm Thanh Âm vừa nghĩ đến tình cảnh mỗi ngày cô đều người đàn ông liều mạng đòi hỏi, hai chân không kìm được run lên, khí thế không đủ nói: "Cũng không cần ngày nào cũng... Hít..."

Còn chưa nói hết câu, bàn tay to lớn của người đàn ông đã bóp vào núm vú nhạy cảm: "Ông thích ngày nào cũng chịch vợ dâm, một ngày không chịch khó chịu lắm..."

"Cầm thú..." Thẩm Thanh Âm dán sát vào người đàn ông, chỉ vừa nhúc nhích một chút, cây cặc thô của người đàn ông chôn bên trong mật động lại căng phồng thêm một vòng. Thẩm Thanh Âm không khỏi trừng mắt nhìn người đàn ông: "Anh..."

Hình Đống cong môi, thấp giọng nói: "Sáng nay ông bị vợ dâm chọc điên nên không chịch đã, tối nay đương nhiên phải bù lại!"

"..."

Thẩm Thanh Âm biết Hình Đống là cầm thú, nhưng cô không ngờ Hình Đống lại cầm thú đến mức thức trắng cả đêm không ngủ.

Khi có hứng, người đàn ông còn mở mấy bộ phim hành động trên máy tính trong văn phòng, nghiên cứu đủ các tư thế mới lạ.

Thẩm Thanh Âm mặc chiếc áo cảnh phục rộng thùng thình của người đàn ông nằm sấp trên bàn làm việc: "Ưm... chồng ơi... em, em không chịu nổi ..."

Hình Đống siết chặt cánh mông người phụ nữ, vừa chịch vừa nói: "Sau này đến văn phòng ông nhiều hơn, đảm bảo sẽ chịch vợ dâm đãng sướng hơn!"

Thẩm Thanh Âm mạnh mẽ co thắt lỗ nhỏ, muốn ép người đàn ông nhanh chóng  tước vũ khí đầu hàng. Nhưng Hình Đống lại không cho cô được như ý, anh vỗ mạnh vào cánh mông thịt người phụ nữ: "Vợ dâm lại không ngoan rồi..."

"Hức hức hức... Chồng ơi..."

Vừa nói xong, điện thoại Thẩm Thanh Âm reo lên, Hình Đống vươn tay nhặt điện thoại của người phụ nữ lên nhìn. Hai chữ 'Thang Chu' nhấp nháy liên tục trên màn hình, lông mày người đàn ông trầm xuống, anh bắt máy và bật loa ngoài.

Giọng nói lo lắng của người đàn ông truyền đến từ đầu dây bên kia: "Thanh Âm... sao muộn vậy rồi mà vẫn chưa về... trên đường có xảy ra chuyện gì không?"

Hình Đống không lên tiếng, chỉ mạnh mẽ thúc hông, tiếng vỗ 'bạch bạch bạch' của da thịt truyền đến đầu dây bên kia điện thoại rất rõ ràng.

Thẩm Thanh Âm quay đầu trừng mắt nhìn người đàn ông, khàn giọng đáp: "Tối nay tôi không về nữa... Ưm... Mọi người ngủ sớm đi... Ngày mai tôi với Hình Đống... A..."

Hình Đống nửa cười nửa không nhìn người phụ nữ, dùng hành động thể hiện tâm trạng cực kỳ không hài lòng với cách xưng hô của người phụ nữ. Thẩm Thanh Âm cắn cắn môi, khàn giọng nói: "Sáng mai... tôi với chồng tôi cùng về..."

Giọng người phụ nữ đứt quãng, xen lẫn những tiếng rên rỉ kìm nén, Hình Đống nghe được câu này của cô mới khá hài lòng giảm bớt đi chút sức lực.

Cho dù Thang Chu muốn tự lừa dối bản thân mình không nghĩ đến việc hai người đang làm gì cũng khó: "Thật... thật sao... Vậy thì ngày mai hai người trở về nhớ cẩn thận an toàn nhé."

"Ưm..."

Chưa trả lời xong, Hình Đống đã thẳng tay dập điện thoại, không chút kiêng dè chịch tới tấp, vừa chịch vừa nói: "Thầy Thang này cũng có chút thú vị..."

Thẩm Thanh Âm không muốn Hình Đống bận tâm quá nhiều về vấn đề này, cô nhìn người đàn ông với ánh mắt quyến rũ: "Chồng ơi... anh đang chịch người ta m trong lòng còn nghĩ đến người đàn ông khác à!?"

"Ha..." Hình Đống cười lạnh một tiếng, ôm người phụ nữ đè lên mặt bàn: "Ông nghĩ đến người đàn ông khác làm gì?! Hắn ta có thể để ông đây chịch chắc?"

Thẩm Thanh Âm: "Lưu manh..."

Hai từ này trong một đêm, Thẩm Thanh Âm đã chửi không biết bao nhiêu lần, bây giờ cô đã không còn sức để chửi tiếp nữa.

Mãi đến khi trời đã gần về khuya thì cuộc yêu mới kết thúc, cả người Thẩm Thanh Âm vô lực nằm tê liệt trên người Hình Đống, cả hai người đều trần truồng ôm nhau nằm trên ghế sofa.

Trong văn phòng chỉ còn lại chiếc đồng hồ treo tường điểm tích tắc, mặc dù đã trải qua mấy cuộc yêu kịch liệt, thế nhưng tinh thần của Hình Đống vẫn tràn trề. Anh vuốt ve tấm lưng trần mịn màng của người phụ nữ, không biết đang nghĩ điều gì.

Thẩm Thanh Âm khoác chiếc áo khoác của người đàn ông, mệt đến mức mí mắt díp lại. Nhưng trông thấy người đàn ông không hề buồn ngủ, cô vẫn cố gắng vực dậy tinh thần: "Hình..."

Vừa định gọi ‘chú Hình', nhưng nghĩ đến lời người đàn ông nói trước đó, đến miệng lại thành: "Chồng ơi... anh đang nghĩ gì vậy?"

Hình Đống liếc nhìn cô gái nhỏ trong lòng: "Đang nghĩ đĩ nhỏ dâm đãng của ông rốt cuộc có thể thu hút cho ông bao nhiêu đối thủ cạnh tranh nữa..."

"..." Thẩm Thanh Âm tức thì im lặng một lúc: "Tối nay người ta đã cố gắng thể hiện như vậy... Chồng vẫn chưa hài lòng sao..."

Trên mặt Hình Đống lún phún vài sợi râu, anh cọ cọ vào vai và cổ người phụ nữ: "Con hồ ly dâm đãng nhà em đi quyến rũ khắp nơi, làm sao ông đây yên tâm cho được?"

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.