Biên tập: Meo687
Chương 111: Tôi
đã từng phạm sai lầm...
Hình Đống liếc
nhìn người phụ nữ trong xe, im lặng một lúc: "Anh có ý gì!?"
"Ý trên
mặt chữ thôi..."
Nói rồi, người
đàn ông cúp điện thoại.
Hình Đống cầm
điện thoại, nhìn những video trên đó, rồi lại nhìn Thẩm Thanh Âm, khuôn mặt trông
rất nghiêm trọng.
Thẩm Thanh
Âm trong xe thấy người đàn ông đứng tại chỗ ngẩn người, không khỏi lên tiếng gọi:
"Sao vậy? Anh đang nghĩ gì thế?"
Nghe thấy giọng
nói của cô, Hình Đống nhét điện thoại vào túi, cười cười: "Không có gì,
nghĩ chuyện công việc thôi. À, lần trước em hẹn khi nào chụp ảnh cưới vậy? Gần
đây cục không bận... có thể dành thời gian đi chụp ảnh cưới."
"Ha...
Anh còn nhớ chuyện này sao!? Bây giờ bụng em đã lớn rồi, chụp gì nữa, không chụp
đâu!"
Nhắc đến
chuyện này Thẩm Thanh Âm lại bực mình, trước khi bụng chưa to Hình Đống cứ bận
rộn mãi, bây giờ bụng cô ngày càng lớn dần rồi, anh lại nhớ tới.
"..."
Hình Đống:
"Vợ anh lúc nào cũng luôn là người đẹp nhất! Bụng to hơn một chút thì
sao!? Sau này có thể nói với con, đây là ảnh gia đình ba người chúng ta."
Thái độ của Thẩm
Thanh Âm lại cực kỳ kiên quyết: "Không chụp..."
Trên đường
đi, Hình Đống khuyên nhủ nửa ngày, nói hết lời cũng không thể khiến Thẩm Thanh
Âm thay đổi ý định. Sau khi đưa cô quay về biệt thự Bán Sơn, người đàn ông quay
xe vào thành phố một chuyến.
Trong câu lạc
bộ Dạ Sắc, Hình Đống ném điện thoại trước mặt Vệ Thanh và mấy người khác, khuôn
mặt lạnh lùng nói: "Ông đang bị người ta chơi xỏ ngay trên địa bàn của
mình sao!?"
Vệ Thanh xem
nội dung trên điện thoại, sắc mặt trùng xuống: "Những thứ này... ai gửi
cho anh vậy!?"
Hình Đống mặt
lạnh tanh: "Ai gửi không quan trọng nữa, quan trọng là bây giờ hắn ta cầm
đồ của chúng ta quay lại uy hiếp tôi?"
Phòng VIP của
câu lạc bộ Dạ Sắc, tất cả các phòng VIP đều được lắp đặt không ít camera giám
sát ẩn.
Mục đích của
họ khi làm như vậy đương nhiên có ý nghĩa sâu xa, nội dung trong video, ngoài
những người thân cận bên cạnh họ có thể biết, người ngoài chắc chắn không thể
có được những thứ này.
Thế mà bây
giờ những thứ này lại trở thành bằng chứng mà Thang Chu dùng để uy hiếp anh, bị
vấp ngã ngay trên địa bàn của mình, điều này làm sao anh có thể chịu nổi.
Vệ Thanh vẻ
mặt đầy nghiêm trọng: "Để em đi kiểm tra xem, có phải trong quán có kẻ nào
tay chân không sạch sẽ hay không."
Hình Đống
xoa xoa cái đầu đau nhức: "Bây giờ Thanh Âm đang mang thai, những thứ này
chắc chắn không thể để cô ấy nhìn thấy..."
Vệ Thanh:
"..."
Nội dung của
những video này... e rằng thật sự không có bà bầu nào có thể chịu đựng nổi...
Huống hồ bây giờ hai người mới vừa kết hôn.
"Chuyện
này... e rằng hơi khó... Nếu đối phương nhất quyết muốn để cô ấy nhìn thấy những
video này, tôi nghĩ anh cũng không thể ngăn cản được..."
Đối phương có
thể ngang nhiên gửi video cho chính chủ, điều đó chứng tỏ hắn đã chuẩn bị kỹ lưỡng,
bằng không cũng không dám kiêu ngạo đến mức trực tiếp tấn công như vậy.
Vương Lực
nhìn người đàn ông đang cau mày lo lắng, khẽ đề nghị: "Hay là... anh Đống
tự mình đi nói rõ với chị dâu đi!?"
Phần lớn nội
dung trong video đều xảy ra trước khi Hình Đống quen Thẩm Thanh Âm, những năm
đó quả thực bọn họ đã phóng túng một thời gian.
Chỉ là từ
khi Hình Đống kết hôn, năm ngoái khi quen Thẩm Thanh thỉnh thoảng anh cũng có
vài lần, nhưng cũng không đến mức phạm phải tội đáng chết.
Thay vì bị động
chịu đựng sự uy hiếp của người khác, chi bằng chủ động thú nhận sự thật thì
hơn...
Hình Đống
nhíu mày trước lời đề nghị của Vương Lực: "Anh có chút lo lắng..."
Dù sao thì
bây giờ họ mới vừa đăng ký kết hôn, Thẩm Thanh Âm lại đang mang thai, lúc này quả
thật cô không thể chịu nổi kích thích nhất...
"Anh Đống,
đây là anh tự làm khó mình rồi. Tự mình chủ động nhận lỗi, khác hẳn với việc chị
dâu tự nhìn thấy video rồi anh mới đi giải thích. Bản chất sự việc khác nhau đấy..."
Hình Đống:
"..."
"Nói
thì nói vậy, nhưng..."
"Những
chuyện này đều xảy ra trước khi hai người quen nhau, đàn ông nào mà chẳng có
quá khứ? Chỉ cần sau này anh thể hiện tốt... Trong lòng chị dâu chắc chắn là sẽ
khó chịu, nhưng cũng không đến mức sẽ mặc kệ đứa con mà ngay lập tức ly hôn."
Hình Đống liếc
nhìn mấy đoạn video phía sau trên điện thoại, những video đó xảy ra sau khi anh
và Thẩm Thanh Âm có lần đầu tiên.
Phụ nữ đều
nhỏ nhen, mặc dù lúc đó anh và Thẩm Thanh Âm chưa xác định quan hệ, nhưng khó
có thể đảm bảo bây giờ cô sẽ không tính toán lên đầu anh.
Vương Lực
cũng nhìn thấy mấy đoạn video đó: "Cái này anh Đống, em thật sự không còn
cách nào nữa rồi... Anh cứ... về nhà... ngoan ngoãn quỳ bàn giặt đi ..."
Hình Đống im
lặng một lúc: "Được thôi..."
Vệ Thanh
nhún vai: "Bọn em chắc chắn không có cách nào dỗ vợ... Anh tự cầu phúc
đi!"
Hình Đống bực
bội châm một điếu thuốc, lạnh lùng nói: "Đưa mấy người phụ nữ này đến ngoại
tỉnh... Đừng để lại ở Lâm Giang."
Vệ Thanh gật
đầu, đáp: "Chuyện này anh yên tâm, tuyệt đối xử lý ổn thỏa."
----------
Trở về biệt thự
Bán Sơn, vừa bước vào cửa, anh đã thấy An Cận Sơn thần thần bí bí bám lấy:
"Anh rể, tối qua em xem thiên tượng bấm ngón tay tính toán, thấy đường
tình duyên của anh sẽ không được thuận lợi cho lắm... Anh có muốn bói một quẻ ở
chỗ em không?"
Hình Đống liếc
nhìn thiếu niên: "Nói tiếng người đi."
"He he,
không phải em nhận được một thứ tốt sao, anh rể xem nó có thể đổi được bao
nhiêu sinh hoạt phí?"
Nói rồi, An
Cận Sơn móc một phong bì giấy da bò được bọc cẩn thận ra, đưa cho người đàn
ông.
Hình Đống nghi
ngờ mở phong bì liếc nhìn, sắc mặt đột nhiên thay đổi, trầm giọng hỏi: "Từ
đâu ra vậy!?"
An Cận Sơn:
"Không biết ai nhờ bạn học gửi cho em... Nhưng mà, điện thoại của Tiêu Vũ
cũng nhận được video ngắn... Chậc... Anh rể, không ngờ trước đây anh lại mạnh mẽ
như vậy... biết chơi đấy..."
Hình Đống nắm
chặt phong bì, sắc mặt chùng xuống: "Im miệng... Xóa đồ đi, tiền sinh hoạt
tháng sau của hai đứa sẽ gấp đôi."
"Cảm ơn
anh rể..."
"Chị em
đâu rồi?"
An Cận Sơn
nhìn lên lầu: "Về cái là nằm luôn, không biết sao nữa."
Hình Đống
lúc này mới nhớ ra chuyện Thẩm Thanh Âm đã chặn Thang Chu vào sáng nay, lồng ngực
anh bỗng chốc thắt lại. Anh nhận ra có chuyện không hay rồi, không thèm thay
giày đi thẳng lên lầu.
Thẩm Thanh
Âm nửa dựa vào đầu giường, khuôn mặt mơ hồ, trông dáng vẻ này của cô khiến
trong lòng Hình Đống hoảng loạn vô cùng.
"Đang
nghĩ gì vậy? Sao lại thất thần thế?"
Nghe vậy, Thẩm
Thanh Âm nhìn người đàn ông đang lo lắng không yên: "Không có gì, chỉ là
hơi mệt không muốn động đậy, nên về nằm thôi... Không phải trong cục có việc
sao? Sao anh lại về sớm vậy?"
Hình Đống trực
tiếp cởi quần áo lên giường ôm lấy cô gái nhỏ vào lòng: "Anh có chút chuyện...
muốn nói với em..."
"Ừm?"
Hình Đống
nghe giọng nói không chút cảm xúc của cô, trong lòng bỗng cảm thấy bất an:
"Anh trước đây... trong vấn đề cá nhân... đã phạm sai lầm... Anh muốn nói
với em..."
Nghe vậy, Thẩm
Thanh Âm khẽ thở dài: "Thang Chu... tìm anh rồi sao?"
"Hả?"
Hình Đống ngẩn người, một lúc sau mới hoàn hồn: "Ừm."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét