Thứ Tư, 8 tháng 10, 2025

57. Liều thuốc cho trái tim

 


Biên tập: Meo687


Chương 57: Dù có già đi, vẫn làm em ướt sũng...

 

 

Hứa Thiến thờ ơ bĩu môi: "Gần đây ăn thịt cá nhiều quá rồi, đổi khẩu vị cũng tốt...".

"Em có bí mật gì bị Hình Đống nắm trong tay rồi? Sợ anh ta đến vậy?"

"Xì..." Hứa Thiến: "Em sợ anh ta chắc?"

Thấy người ta không muốn nói, Thẩm Thanh Âm cũng không ép, dù sao đó là chuyện riêng của người ta.

"Chị cãi nhau với đội trưởng Hình à?"

Thẩm Thanh Âm khó hiểu nhìn Hứa Thiến: "Gì cơ?"

"Sếp Hình có con riêng bên ngoài, gần đây đối phương làm ầm ĩ đến tận cục, không ít người trong cục chúng ta đều biết chuyện này, đừng nói với em là chị không biết?"

Thẩm Thanh Âm cau mày: "Tôi biết."

Hứa Thiến ngạc nhiên nhìn Thẩm Thanh Âm: "Vậy mà chị cũng nhịn được?"

Nghe vậy, Thẩm Thanh Âm lại cười một tiếng: "Tôi đâu phải vợ anh ta, sao lại không nhịn được?"

"Cũng đúng... Vậy nên dạo này chị gửi ít đồ ăn đêm và bánh ngọt hơn, mấy người trong đội điều tra hình sự không ít lần nói giúp cho 'vợ' đội trưởng Hình đâu..."

Hứa Thiến nhìn Thẩm Thanh Âm không cần tiền cũng chẳng cần quyền chỉ cần mỗi người, vẻ mặt phức tạp, cảm thán: "Người tình như chị, trên đời này thật sự không có mấy người."

Thẩm Thanh Âm sờ sờ đầu Hứa Thiến, nhẹ giọng nói: "Bởi vì... tôi thèm thân thể anh ta mà..."

Hứa Thiến: "Trên đời đàn ông nhiều như vậy, tại sao lại là anh ta?"

Động tác của Thẩm Thanh Âm khựng lại, nửa đùa nửa thật nói: "Có lẽ kiếp trước tôi nợ anh ta quá nhiều..."

Đêm Giáng Sinh gió tuyết lạnh giá, trên đường phố tràn ngập những cây thông Noel đỏ xanh, khắp nơi đều là những cặp đôi tay trong tay.

Hình Đống đang dẫn người làm nhiệm vụ, nhìn những cặp đôi trẻ tuổi đi từng nhóm đông đúc trên đường, châm một điếu thuốc, hỏi: "Giới trẻ bây giờ đều thích đón ngày lễ nước ngoài như vậy sao?"

Trong đội có một chàng trai trẻ hơn một chút nghe vậy, không khỏi lắc đầu: "Hình đội, anh nông cạn quá rồi! Đối với giới trẻ bây giờ, họ chưa bao giờ đón ngày lễ nước ngoài, mà chỉ có ngày lễ tình nhân! Bất kể lễ gì cũng có thể biến thành lễ tình nhân cho anh!"

"Ha... Tinh lực đều dồi dào như vậy sao?"

"Hừ... Hôm nay, lúc đầu em hẹn bạn gái cùng nhau đón Giáng Sinh, chỉ vì có nhiệm vụ đột xuất nên em không thể ở bên cô ấy, cô ấy tức đến mức chặn WeChat của em rồi..."

Chàng trai trẻ mặt mày rầu rĩ, nói nhỏ: "Em đã gửi hàng chục tin nhắn xin lỗi rồi, chuyển mấy lần 1314, nhưng đến giờ cô ấy vẫn không thèm để ý tới em."

Hình Đống khẽ nheo mắt, lấy điện thoại ra nhìn, trong khung chat WeChat được lưu tên là "con đĩ nhỏ dâm đãng", chỉ có một emoji của người sợ bóng tối, sợ lạnh, cầu xin được sưởi ấm trên giường của người phụ nữ.

Do dự một lúc lâu, hỏi: "Các bạn trẻ bây giờ yêu đương đều dựa vào chuyển khoản để duy trì tình cảm sao?"

"..."

Chàng trai trẻ nhìn Hình Đống với vẻ mặt khó nói: "Đây không phải là vấn đề chuyển khoản hay không, mà là vấn đề tấm lòng... Kiểu 1314 và 520 của em là những chiêu trò cũ rích rồi. Bây giờ thịnh hành cái gì mà 457 là vợ anh, 3399 mãi mãi dài lâu, 1314920 yêu em trọn đời trọn kiếp, có rất nhiều kiểu bày tỏ ngọt ngào sến sẩm như vậy..."

"Chậc... cái này mà sếp cũng không biết, anh lạc hậu quá rồi..."

"Đúng đó..."

Hình Đống kẹp một điếu thuốc trong tay, ngón tay lướt trên màn hình lách tách vài cái, chưa đợi mấy người ngó đầu vào xem anh gửi bao nhiêu, người đàn ông đã cất điện thoại đi.

Mọi người: "Keo kiệt..."

Hình Đống không để ý đến mấy người kia, dập tắt thuốc, nói: "Tất cả đều tập trung tinh thần, theo dõi kỹ cho ông!"

Thẩm Thanh Âm vừa bận rộn xong dẫn Hứa Thiến về nhà, hai người bận đến nửa đêm vừa tắm xong, đang chuẩn bị xem phim.

Điện thoại đặt bên cạnh liên tục reo mấy tiếng, Thẩm Thanh Âm cầm điện thoại lên xem, là bốn tin nhắn chuyển khoản của người đàn ông.

Hứa Thiến vô tình liếc mắt nhìn: "Chậc... Quả nhiên gừng càng già càng cay... Mấy thanh niên độc thân trong cục chúng ta mà có một phần vạn sự thẳng thắn của đội trưởng Hình, còn lo gì không tán được gái?"

"..."

Thẩm Thanh Âm nhìn dãy số trên màn hình, trả lời ba chữ.

[Lão lưu manh!]

Không lâu sau Hình Đống bên kia đã trả lời lại: [Dù có già, vẫn chịch cháu gái dâm đãng chảy nước ướt sũng sao?]

Thẩm Thanh Âm khẽ hừ một tiếng: "Ngày mai là giáng sinh... Cháu gái dâm đãng muốn chú Hình ngủ cùng..."

Trả lời xong, cô gửi cho anh một phong bì lì xì một tệ, ghi chú 'phí ngủ cùng'.

[Ông đây không đáng tiền vậy à?]

Thẩm Thanh Âm cười một tiếng: "Cho nhiều quá sợ chú Hình lạc lối."

Hình Đống nhìn màn hình điện thoại cười khẽ một tiếng, cất điện thoại đi.

Vương Lực đứng bên cạnh nhìn động tác của người đàn ông, thở dài một tiếng.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.