Thứ Tư, 8 tháng 10, 2025

64. Liều thuốc cho trái tim

 


Biên tập: Meo687


Chương 64: Đĩ dâm, tự mình cưỡi lên đi...

 

 

"Ây... Cháu gái dâm đãng ở đây mà..."

Thẩm Thanh Âm nghiêng người nằm bên cạnh người đàn ông, đôi gò vú mềm dán chặt vào cánh tay rắn chắc, mạnh mẽ của anh.

Hình Đống cảm nhận cơ thể mềm mại, trần trụi của người phụ nữ, dán chặt vào mình, con rồng hung mãnh bên dưới lại phồng to thêm một vòng.

"Con ranh chết tiệt!"

Thẩm Thanh Âm ỷ vào việc người đàn ông bị thương, không thể tùy tiện cử động, bàn tay nhỏ bé vén quần anh lên, nắm lấy con rồng thô to trong tay.

"Hai hôm trước không phải chú Hình tự mình nói, muốn chịch người ta à?"

Vừa nói, ngón tay không ngừng vẽ vòng tròn lên trên đầu khấc.

Bốn con số chuyển khoản của người đàn ông ngày hôm đó, ghép lại chính là: Anh, muốn, chịch, em.

Ban đầu cô còn nghĩ người đàn ông có thể cùng cô đón giáng sinh, ai ngờ đêm giáng sinh lại không bình yên đến thế.

Hình Đống vốn đã một thời gian không chịch Thẩm Thanh Âm, cặc thô trong tay người phụ nữ chưa vuốt ve được mấy cái đã sưng to đau nhức, anh khàn giọng nói: "Con đĩ... tự mình cưỡi lên đi..."

Thẩm Thanh Âm vùi đầu vào ngực người đàn ông, ngậm núm vú trước ngực anh, cố ý hỏi: "Cưỡi lên đâu?"

Bàn tay to lớn của Hình Đống mạnh mẽ bóp mạnh cánh mông người phụ nữ, thấp giọng chửi tục: "Cưỡi lên cặc của ông!"

 Thẩm Thanh Âm lại không vội vàng, từ từ ngồi thẳng dậy, tháo dây buộc tóc trên đầu xuống, bịt mắt người đàn ông, cúi sát tai anh thì thầm: "Chú Hình, phòng bệnh play có kích thích không?"

Trong phòng bệnh không bật đèn, chỉ có ánh sáng lờ mờ từ hành lang bên ngoài hắt vào.

Trên chiếc giường bệnh đơn nhỏ hẹp, từ cửa sổ đối diện có thể lờ mờ nhìn thấy một cái bóng.

Hình Đống nằm trên giường, hai mắt bị dây buộc tóc che lại, thính giác trở nên đặc biệt nhạy bén.

Trên hành lang yên tĩnh, tiếng bước chân nhẹ nhàng của y tá trực ca cũng truyền vào tai rõ màng, cả những tiếng thì thầm khe khẽ của y tá ở không xa cũng đặc biệt rõ ràng.

Trước mắt tối đen như mực, cơ thể Hình Đống vô thức căng thẳng một chút.

"Đĩ nhỏ dâm đãng..."

Thẩm Thanh Âm ngồi thẳng dậy, quỳ trên giường, hai tay từ từ cởi bỏ bộ đồ bệnh nhân trên người người đàn ông, bàn tay nhỏ bé hơi lạnh lướt qua cơ ngực của anh.

"Người ta là đĩ nhỏ dâm đãng, vậy chú Hình là gì?"

Hình Đống cười khẽ một tiếng, giữ gáy người phụ nữ rồi hôn lên, nụ hôn ẩm ướt và nóng bỏng trong bóng tối đặc biệt triền miên tình cảm.

Một lúc lâu sau, mới nghe người đàn ông khàn giọng nói: "Ông là người chịch đĩ nhỏ dâm đãng nhỏ..."

"Hừ..."

Hơi thở nóng bỏng của cô gái nhỏ phả vào người đàn ông, chóp mũi anh tràn ngập hương thơm ấm áp từ cơ thể cô. Hình Đống nâng người cô lên định tiến vào bên dưới.

Thẩm Thanh Âm sớm đã đoán được người đàn ông sẽ vội vàng như vậy, trước khi Hình Đống ra tay, cô đã nhanh chóng trói hai tay anh vào hai bên tay vịn giường bệnh.

Vừa trói, cô vừa nhẹ giọng nói: "Chú Hình, anh nhẹ nhàng một chút, cách âm trong phòng bệnh không tốt đâu..."

"Ha..."

Hai tay Hình Đống bị người phụ nữ trói lại, eo lại không dùng được sức, dứt khoát nằm thẳng trên giường mặc kệ Thẩm Thanh Âm làm loạn trên người mình.

"Ông muốn xem thử con đĩ dâm đãng nhà em có thể bày ra trò gì..."

Thẩm Thanh Âm nghe thấy trong giọng nói người đàn ông đang cố gắng kìm nén dục vọng, cô nhướng mày: "Vậy chú Hình phải nằm cho tốt đó..."

Nói xong, cô thẳng tay lột hết quần áo trên người anh ném xuống đất.

Lúc này hai người mới hoàn toàn trần trụi dán sát vào nhau, cảm nhận cơ thể người đàn ông bên dưới càng ngày càng nóng lên.

Cơ thể Thẩm Thanh Âm cũng không khỏi mềm nhũn đi vài phần. Lúc trước mấy lời Hình Đống nói quả thật không sai, mỗi lần anh chạm vào cô, lỗ nhỏ của cô lại chảy nước không ngừng.

Chỉ là trước đây mỗi lần làm, đều là Hình Đống chiếm thế chủ động, lần này khó khăn lắm mới để cô lật ngược thế cờ. Cô đương nhiên sẽ không dễ dàng chiều theo ý anh. Núm vú trước ngực cô căng cứng vô cùng.

Thẩm Thanh Âm cúi người đưa núm vú đến bên miệng người đàn ông: "Ưm... Chú Hình lâu rồi không mút vú người ta... Núm vú ngứa quá..."

Hình Đống há miệng ngậm lấy núm vú, dùng răng nhẹ nhàng nghiền nát liếm láp một lúc, sau đó khẽ nói: "Con đĩ nhỏ dâm đãng... chỉ có vú ngứa thôi à?"

Hơi thở ấm áp của người đàn ông phả vào núm vú khiến nó đặc biệt ngứa ngáy, rồi lại bị anh liếm mút thêm một lúc lâu.

Nghe lời người đàn ông nói xong, Thẩm Thanh Âm chỉ cảm thấy lỗ nhỏ càng lúc càng ướt hơn: "Ưm... chỗ nào cũng ngứa..."

Lời vừa dứt, động tác liếm láp của Hình Đống đã biến thành cắn hút.

"Ưm... Chú Hình... anh nhẹ tay thôi... bên kia cũng muốn mà..."

Tiếng nũng nịu bị kìm nén của người phụ nữ vang lên trong căn phòng tĩnh lặng, không nghi ngờ gì nữa chính là một liều thuốc kích dục mạnh mẽ.

"Đồ đĩ dâm!"

Hình Đống vùi đầu vào ngực người phụ nữ, phớt lờ tiếng rên khe khẽ của cô, thô bạo và bá đạo cắn vào núm vú hoa mềm mại.

Thẩm Thanh Âm bị người đàn ông làm như vậy, lỗ nhỏ vốn đã rỉ nước lại càng chảy tràn lan, hai tay chống đỡ cơ thể cũng mềm nhũn đi chút.

Hình Đống nhận ra người phụ nữ không còn sức, khẽ cười: "Chỉ với trình độ này mà cũng muốn quyến rũ ông đây à?"

Thẩm Thanh Âm xấu hổ cúi người cắn lên môi Hình Đống: "Chú Hình nói vậy là không muốn chịch cháu gái dâm đãng nữa à?"

Hình Đống giật giật tay, nhưng lại phát hiện hai tay của anh bị trói rất chặt, chỉ cần nhúc nhích một chút là chiếc giường bệnh không chắc chắn lại kêu kẽo kẹt.

Trông thấy vậy, Thẩm Thanh Âm bật cười thành tiếng, khẽ nói: "Chú Hình, đã bảo là động tĩnh nhỏ thôi mà... để người ta nghe thấy thì ngại lắm..."

Nói rồi, bàn tay thon dài của cô trượt theo đường nhân ngư hoàn hảo của người đàn ông, rồi nắm lấy con rồng đặc biệt hung ác đó, "Chú xem, chú Hình nhỏ của chúng ta ngoan biết bao, chỉ là trông hơi dữ chút thôi... vừa hung dữ vừa to lớn..."

Hình Đống theo động tác của người phụ nữ, thuận thế ưỡn nhẹ hông, kết quả làm rách vết thương, đau đến mức hít khí lạnh.

Thẩm Thanh Âm dứt khoát ngồi lên hai chân người đàn ông, đè chặt anh lại, hoàn toàn không cho anh cử động: "Chú Hình... hôm nay trên giường... do cháu quyết định..."

Hình Đống: "Được... ông đây chờ xem biểu hiện của cháu gái dâm đãng... ưm..."

Còn chưa dứt lời, Thẩm Thanh Âm đã tăng thêm lực độ ở tay. Khi vuốt ve, đầu ngón tay cô chẳng biết vô tình hay cố ý lướt qua đầu khấc. Con cặc dữ tợn, hung hãn nằm trong tay cô như một món đồ chơi, thong thả đùa nghịch.

Còn Hình Đống nằm trên giường, toàn thân không thể nhúc nhích chút nào. Anh chỉ có thể nghiến răng chịu đựng sự tra tấn dưới thân, nhưng trên mặt không hề biểu lộ chút cảm xúc nào.

Thẩm Thanh Âm thấy vậy, cúi đầu thè lưỡi nhẹ nhàng liếm qua lỗ sáo, cây cặc nóng bỏng nhảy lên trong tay cô.

"Chú Hình... muốn không? Cầu xin cháu đi..."

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.