Biên tập: Meo687
Chương 65:
Đĩ nhỏ bú giỏi ghê…
Hơi thở nóng
bỏng của người phụ nữ phả thẳng vào đầu cặc, cặc thô bật nảy lên, đánh thẳng
vào đôi môi mềm mại của người phụ nữ.
“Đĩ dâm..."
Hai tay Hình Đống bị trói chặt vào thành giường, cảm giác kích thích từ bên dưới
không được giải tỏa, anh siết chặt nắm tay thành quyền, nghiến răng nghiến lợi
nói: "Em tốt nhất đừng có rơi vào tay ông... Hít..."
Ai ngờ lời
nói tàn nhẫn còn chưa dứt, người phụ nữ đã há miệng ngậm lấy đầu khấc nhạy cảm,
hàm răng cố ý cạ vào đỉnh cặc mẫn cảm, lưỡi thơm không ngừng đảo quanh lỗ sáo.
"Chú
Hình hung dữ thế này... lỡ làm cháu gái dâm đãng sợ hãi, mặc quần áo bỏ đi thì
sao... chú Hình nhỏ của chúng ta phải làm sao đây?"
Nghe vậy,
Hình Đống chỉ cảm thấy gân xanh trên trán giật liên hồi, anh hít sâu một hơi, tỏ
vẻ yếu thế nói: "Là anh sai rồi... Chú Hình không nên quát cháu gái dâm
đãng... ưm..."
Không đợi
người đàn ông nói hết, Thẩm Thanh Âm đã nâng người, đỡ cây gậy thịt của người
đàn ông từ từ ngồi xuống... Lỗ nhỏ ấm áp, trơn tuột ôm sát cây cặc thô to, nuốt
trọn cả cây vào bên trong.
Bận tâm đến
vết thương ở eo người đàn ông, Thẩm Thanh Âm quỳ trên người anh, nhẹ nhàng lắc
lư cơ thể lên xuống. Vách thịt mềm bên trong lỗ nhỏ đã lâu không được viếng
thăm, bây giờ khách đến tự nhiên co thắt siết chặt lại, bám chặt lấy vị khách ra
sức lấy lòng.
"Ưm...
Chú Hình nhỏ mấy ngày không gặp... hình như lớn hơn rồi..."
Hình Đống bị
bịt mắt, toàn bộ sự chú ý của anh đều tập trung vào phần thân dưới. Lỗ nhỏ khít
chặt, trơn trượt của người phụ nữ chỉ khiến anh muốn thẳng tay đè cô xuống giường
hung hăng chịch một trận thật đã.
Nhưng Thẩm
Thanh Âm để ý tới vết thương của anh, không dám cử động quá mạnh. Những cú đưa
đẩy nhẹ nhàng hoàn toàn không thể thỏa mãn khát khao sâu thẳm trong lòng người
đàn ông.
"Mạnh
hơn chút đi... ưm... mạnh hơn chút nữa..."
"Để chú
Hình nhỏ vào sâu hơn chút nữa... Hít... nhanh hơn chút nữa..."
Hình Đống nhấc
cái chân không bị thương lên để chống đỡ cơ thể, muốn chịch sâu hơn. Cùng với động
tác ngày càng một mạnh của Thẩm Thanh Âm, chiếc giường bệnh vốn đã không chắc
chắn lại phát ra tiếng động lạ.
Thẩm Thanh
Âm chống hai tay trên giường cử động một lúc, nghe tiếng động ngày càng lớn, từ
từ dừng lại động tác, nhưng Hình Đống lại không chịu.
Người đàn
ông mạnh mẽ giãy ra khỏi sự trói buộc của Thẩm Thanh Âm, hai tay ôm lấy mông
người phụ nữ, bất chấp vết thương trên lưng ưỡn hông đẩy mạnh.
"Anh..."
Thẩm Thanh Âm chưa kịp phản ứng, đã bị người đàn ông ôm lên. Lỗ nhỏ bị anh mạnh
mẽ xỏ xuyên qua: "Ưm... anh nhẹ tay thôi... a... anh còn... bị thương
mà..."
"Ông
đây không quản được..."
Hình Đống nhất
thời tinh trùng lên não, gậy thịt thô to bị lỗ nhỏ mềm mại cắn mút chặt chẽ, từng
tầng lớp lớp thịt mềm dán chặt vào cặc thô. Hình Đống lâu ngày không được ăn thịt,
làm sao còn có thể chịu được sự sảng khoái tột độ này, lại càng không nhớ đến vết
thương gì. Anh ôm lấy cánhmông Thẩm Thanh Âm, cặc thô to cứ thế đâm mạnh, khuấy
đảo loạn xạ trong lỗ nhỏ.
Thẩm Thanh
Âm bị xóc mạnh, cả người lắc lư không ngừng. Nước dâm bên trong lỗ nhỏ men theo
những động tác kịch liệt của hai người chảy hết lên đùi người đàn ông.
"Đĩ nhỏ
dâm đãng nhỏ hút giỏi thế... lại còn bảo tôi chậm lại... chậm thì cháu gái dâm
có sướng không?" Người đàn ông đẩy hông, kẹp eo người phụ nữ nâng lên hạ
xuống thật mạnh. Mỗi một lần gậy thịt đều đâm thẳng vào vách thịt mềm sâu trong
lỗ nhỏ.
Chiếc giường
bệnh không chắc chắn, dưới tác động của hai người, kêu kẽo kẹt không ngừng...
"Đừng...
đừng mà... lát nữa người bên cạnh sẽ... nghe thấy..."
Bây giờ vốn
là giờ nghỉ ngơi, cách âm trong phòng bệnh lại không tốt... Mà bên ngoài thỉnh
thoảng lại có y tá hoặc người nhà bệnh nhân đi qua.
Trong không
khí tĩnh lặng, tiếng giường bệnh rung lắc dữ dội, kêu kẽo kẹt trở nên đặc biệt
chói tai.
“Nghe thì
nghe thôi! Có bản lĩnh thì tự đi chịch vợ mình đi!"
Thẩm Thanh
Âm cắn môi, cố nén khoái cảm muốn hét lên, đôi mắt hạnh đỏ hoe, nhỏ giọng cầu
xin: "Chú Hình..."
"Sắp rồi..."
Hình Đống thở hổn hển, vết thương trên người cộng thêm sự tra tấn kép dưới thân
sao có thể không khiến anh phát điên.
Nói xong,
người đàn ông tăng nhanh tốc độ trên tay và trên cơ thể, ngay sau đó rống lên một
tiếng. Toàn bộ tinh dịch nóng bỏng, đặc quánh bắn vào sâu bên trong tử cung.
Thẩm Thanh
Âm cảm nhận được lực xung kích mạnh mẽ trong thung lũng hoa, không kìm được kẹp
chặt vòng eo người đàn ông: "Ưm..."
Sau khi xuất
tinh, Hình Đống thở phì phò, nặng nề nằm xuống giường. Bàn tay to lớn vẫn không
quên bóp mạnh vào vú mềm của cô gái.
Cơ thể căng
cứng của Thẩm Thanh Âm cũng từ từ mềm nhũn ra, cuối cùng cô nằm bên cạnh người
đàn ông, thở nhẹ. Vừa nằm xuống, cơ thể cô đã cảm thấy một mảng ẩm ướt.
Trong không
khí còn thoang thoảng mùi máu nhàn nhạt, nghĩ đến động tác thô bạo vừa rồi của
người đàn ông, Thẩm Thanh Âm lập tức lật người xuống giường bật đèn.
Chỉ thấy sắc
mặt người đàn ông trắng bệch, ga trải giường dưới thân anh ướt sũng một mảng đỏ
tươi.
Sắc mặt Thẩm
Thanh Âm đột nhiên biến đổi, vội vàng mặc quần áo, ném bộ đồ bệnh nhân trên sàn
cho người đàn ông: "Mau mặc quần áo vào, em đi gọi bác sĩ..."
Hình Đống nằm
trên giường mặt mày thản nhiên, trông thấy cô gái căng thẳng như vậy thì bật cười
ra tiếng: "Vừa nãy không phải con đĩ dâm đãng em dụ dỗ ông sao? Bây giờ mới
biết sợ à?"
"Ai bảo
anh cử động!"
Thẩm Thanh
Âm giận dữ trừng mắt nhìn người đàn ông, cô làm sao có thể ngờ được người đàn
ông này vì chuyện này ngay đến mạng cũng không cần!
"Ông
không động, em có thể sướng đến vậy sao?"
"Anh!!"
Thẩm Thanh Âm luống cuống mặc quần áo cho người đàn ông, sau đó vội vàng đi gọi
y tá.
Y tá đến
nhìn qua, ánh mắt đảo một vòng trên người hai người, giận dữ nói: "Hai người
làm ăn kiểu gì vậy? Vết thương của bệnh nhân vừa mới khép lại, còn chưa hồi phục
mà đã làm loạn rồi!?"
Thẩm Thanh
Âm bị y tá nói vậy, xấu hổ đến mức không biết chui vào đâu, cúi đầu liên tục
xin lỗi...
Hình Đống thấy
vậy, ánh mắt hơi trầm xuống, kéo cô về phía mình: "Là tôi không chú
ý..."
Y tá trừng mắt
nhìn hai người thật mạnh, bực bội nói: "Đi theo tôi lấy thuốc, vết thương
bị rách rồi sáng mai bác sĩ đến phải khâu lại..."
Thẩm Thanh
Âm ngoan ngoãn gật đầu, đi theo y tá.
Hình Đống lần
đầu tiên nhìn thấy Thẩm Thanh Âm mặt đỏ bừng tới tận mang tai, xấu hổ không biết
giấu mặt đi đâu, không kìm được cười thành tiếng.
Thẩm Thanh
Âm nghe thấy tiếng cười, quay đầu trừng mắt nhìn người đàn ông.
"Hai
người cũng thật là... nóng lòng đến vậy sao? Một hai ngày cũng không nhịn được
à?"
"Tôi biết
các bạn trẻ tuổi khí huyết dồi dào... nhưng dù sao cũng phải chú ý tiết chế một
chút... bình thường thì không sao... nhưng lúc này có phải là lúc để làm loạn
không!?"
Trên đường
đi, cô y tá cứ lải nhải không ngừng, Thẩm Thanh Âm đi theo phía sau không ngừng
gật đầu, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Sau khi nghe
cô y tá dạy dỗ suốt quãng đường, từ mấy cô y tá ở trạm đến dì quản lý hậu cần đều
biết chuyện hai người không kìm được làm loạn, khiến vết thương bị bục ra.
Dưới ánh mắt
kỳ lạ mập mờ của mọi người, đến khi Thẩm Thanh Âm trở về phòng bệnh, mặt cô đã
đỏ bừng như lửa đốt.
Sau khi y tá
bôi thuốc cho vết thương, lại dặn dò hai người một hồi.
Thẩm Thanh
Âm đỏ mặt liên tục đáp lời, lúc này cô y tá mới đẩy xe đi.
Hình Đống thấy
người đi ra ngoài một chuyến mà mặt đỏ bừng, không kìm được hỏi: "Sao vậy!?"
Thẩm Thanh
Âm đôi mắt hạnh trừng lớn, hung dữ trừng người đàn ông: "Anh nói xem!! Bây
giờ thì hay rồi, ngày mai cả tầng này ai cũng biết vết thương của anh tại sao lại
bục ra!"
Hình Đống khẽ
cười một tiếng trêu chọc: "Ai bảo đĩ dâm nhà emy quyến rũ ông?"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét