Thứ Tư, 8 tháng 10, 2025

53. Liều thuốc cho trái tim

 

Biên tập: Meo687


Chương 53:  Chú Hình sẽ không thật sự yêu em đấy chứ?

 

 

"Ha..." Hình Đống dùng tay kia vòng ra sau lưng người phụ nữ, kéo khóa chiếc váy dài xuống hết cỡ, nghiến răng nói: "Ông đã nói với em rồi, đã lên giường tôi, muốn xuống không dễ thế đâu!"

"Thế à?" Thẩm Thanh Âm nhân lúc người đàn ông không để ý, dùng chân dài quấn lấy eo anh, đột nhiên đè ngược anh xuống dưới, "Chú Hình... là không định nói chuyện đàng hoàng nữa sao?"

Người phụ nữ trông có vẻ yếu ớt không có mấy sức lực, nhưng Hình Đống bị đè dưới thân người phụ nữ thật sự không thể dùng sức được.

Một lát sau, Hình Đống đột nhiên bật cười ra tiếng, lần đầu tiên nghiêm túc nhìn Thẩm Thanh Âm: "Ông đã chơi chim ưng cả đời, đây là lần đầu tiên để chim ưng mổ vào mắt..."

Thẩm Thanh Âm nhìn Hình Đống một lúc lâu, cuối cùng vẫn buông người đàn ông ra, cố gắng nói lý lẽ với Hình Đống: "Em thừa nhận, lúc đầu em đúng là cố ý tiếp cận anh, cũng cố ý dụ dỗ anh... Giữa nam nữ trưởng thành anh tình tôi nguyện... A..."

Lời còn chưa nói xong, cô đã bị người đàn ông lật tay khóa chặt xuống sàn gỗ, "Ông vẫn câu nói đó, dù mục đích ban đầu em quyến rũ ông đây là gì, ông cũng không chia tay... giữa chúng ta vẫn chưa xong đâu!"

"..." Thẩm Thanh Âm, "Chú Hình sẽ không phải là... thật sự yêu em rồi chứ?"

"Ha..."

Hình Đống không trả lời người phụ nữ, anh cúi người xuống cắn xé đôi môi không ngừng lảm nhảm của người phụ nữ, thô bạo không theo quy tắc. Không bao lâu sau hai người đã cảm nhận được vị sắt rỉ trong miệng.

Thẩm Thanh Âm đau đớn tránh né nụ hôn của người đàn ông, đổi lại là sự đối xử thô bạo hơn của người đàn ông.

"Ưm... Đau! Chảy máu rồi!!! Ưm..."

Hình Đống không chịu nhượng bộ dù chỉ một chút, môi lưỡi siết chặt lấy Thẩm Thanh Âm không buông. Mãi cho đến khi, miệng cả hai người đều rách da, suýt không thở nổi nữa mới chịu buông cô ra.

"Hộc... Anh muốn em chết à... Anh!" Thẩm Thanh Âm thở hổn hển, vừa rồi cô còn nghi ngờ mình có thể sẽ nghẹt thở mà chết hay không!

Hình Đống siết chặt vòng eo người phụ nữ, vùi đầu vào cổ Thẩm Thanh Âm ngửi mùi hương đặc trưng của cơ thể người phụ nữ, gằn giọng nói: "Ba mươi mấy năm nay ông ngoại trừ lúc chịch em không dùng bao, những người phụ nữ khác ông sợ mắc bệnh!"

Thẩm Thanh Âm, "..."

"Chú Hình... Tỷ lệ thành công của bao cao su chỉ là tám mươi lăm phần trăm, ai biết có phải là khả năng mang thai trong mười lăm phần trăm còn lại không... Sít..."

Thẩm Thanh Âm còn chưa nói xong, cổ đã đau nhói, người đàn ông cắn mạnh một phát lên cần cổ trắng nõn của cô.

"Hình Đống!!! Anh là chó à!!!"

Hình Đống dùng lưỡi liếm liếm vết răng, "Đứa bé đó đúng là nhìn rất giống tôi... Trên đời này có rất nhiều người trông y hệt nhau... Còn về mấy lời trong đoạn ghi âm, nếu lúc đó ông đây không nói như vậy, làm sao có thể biết rốt cuộc là ai đứng sau giở trò?"

Anh và Ôn Tình đã chia tay bao nhiêu năm, nếu đứa bé thực sự là con của cô ta, khi mang thai hoàn toàn có thể tìm anh. Ngay cả khi sinh con xong không tìm được anh, cũng hoàn toàn có thể tìm đến quân đội.

Nhưng cô ta đã không làm vậy! Lại cứ nhằm vào thời điểm quan trọng này, mấy năm sau mới tìm đến tận cửa.

Nếu đến sớm hơn một hai tháng, nói không chừng anh còn có thể nể tình đứa bé đáng thương kia mà nhận con, để tránh cho việc gia đình Từ Mai cứ động một tí lại lôi chuyện Từ Đinh ra nói.

Thẩm Thanh Âm nghe vậy, cơ thể đang giãy giụa dịu lại một chút, "Anh có ý gì? Cái báo cáo giám định ADN đó là giả!?"

"Nếu không thì ông đây phải khen con đĩ dâm đãng nhà em thủ đoạn cao tay? Khiến kim chủ cũ vì con hồ ly dâm đãng nhà em, chưa đầy một tháng đã tìm ra người phụ nữ ông đã ngủ cách đây bảy tám năm rồi. Tháng này chắc hẳn anh ta bận rộn lắm nhỉ... Dù sao thì trước đây đàn bà của tôi cũng không ít..."

Hình Đống đè Thẩm Thanh Âm không thể động đậy, chiếc váy trên người tụt xuống hơn nửa để lộ làn da trắng nõn. Hình Đống nhìn mà trong lòng bốc hỏa, bên dưới cũng bốc hỏa.

"Anh ta còn muốn ông đây vui vẻ nhận con... Làm gì có chuyện dễ dàng như vậy!?"

Thẩm Thanh Âm nghe vậy, lông mày cau lại, "Phó Tước anh ta... chắc không..."

Hình Đống nghe lời này, sắc mặt vốn đã âm u tức thì lại càng thêm nặng nề hơn mấy phần.

"Em tin anh ta, không tin ông đây hả!?"

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.