Biên tập: Meo687
Chương 63:
Đĩ dâm, tự mình cưỡi lên đi...
"Ai... Cháu
gái nhỏ nghe ạ..."
Thẩm Thanh
Âm nằm nghiêng người bên cạnh người đàn ông, đôi gò vú ngạo nghễ áp sát vào
cánh tay rắn chắc, mạnh mẽ của anh.
Hình Đống cảm
nhận được cơ thể trần trụi mềm mại, ấm áp của cô gái dính chặt lấy mình, con rồng
hùng vĩ bên dưới lại phồng to thêm một vòng.
"Nhóc
con!"
Thẩm Thanh
Âm ỷ vào việc cơ thể người đàn ông bị thương, không thể tùy tiện cử động, bàn
tay nhỏ vén quần anh ra, nắm chặt lấy cây cặc thô to trong tay.
"Không
phải hai hôm trước chú Hình nói, muốn chịch người ta à?"
Vừa nói,
ngón tay vừa không ngừng vẽ vòng tròn trên đầu cặc lớn.
Bốn con số
chuyển khoản của người đàn ông ngày hôm đó, ghép lại chính là: Tôi, muốn, chịch,
em.
Ban đầu cô
còn tưởng có thể cùng đón giáng sinh với người đàn ông, ai ngờ đêm giáng sinh lại
chẳng bình yên chút nào.
Hình Đống vốn
đã một thời gian không chịch Thẩm Thanh Âm, con cặc lớn trong tay cô gái còn chưa
xoa được mấy cái đã căng tức đau nhức không thôi, giọng khàn khàn nói: "Đĩ
dâm... tự mình cưỡi lên đi..."
Thẩm Thanh
Âm vùi đầu vào ngực người đàn ông, ngậm đầu vú trước ngực anh, biết rõ nhưng vẫn
cố ý hỏi: "Lên đâu?"
Bàn tay to lớn
của Hình Đống nhéo mạnh vào cánh mông thịt của người phụ nữ, hạ thấp giọng nói
tục: "Lên trên cặc ông mà ngồi!"
Thẩm Thanh
Âm lại khoan thai người dậy, tháo chiếc băng đô quấn trên đầu xuống, bịt mắt
người đàn ông, ghé sát tai anh nhỏ giọng thì thầm: "Chú Hình, phòng bệnh play kích thích hay không ạ?"
Trong phòng
bệnh không bật đèn, chỉ có ánh đèn mờ ảo từ bên ngoài hành lang hắt vào.
Trên chiếc
giường đơn nhỏ hẹp, từ trên ô cửa sổ có thể lờ mờ nhìn thấy một cái bóng.
Hình Đống nằm
trên giường, hai mắt bị băng đô bịt kín, thính giác đặc biệt nhạy bén.
Trên hành
lang yên tĩnh, tiếng bước chân vừa phải của y tá trực ban cũng truyền vào tai
anh một cách rõ ràng, cả tiếng thì thầm khe khẽ của các y tá cách đó không xa
cũng rõ mồn một.
Trước mắt là
một màn đêm đen kịt, cơ thể Hình Đống vô thức căng cứng.
"Đĩ dâm..."
Thẩm Thanh
Âm thẳng người dậy, quỳ trên giường, hai tay từ từ cởi bỏ bộ đồ bệnh nhân trên
người đàn ông, bàn tay nhỏ hơi lạnh lướt qua cơ ngực của anh.
"Người
ta là đĩ dâm, vậy chú Hình là gì?"
Hình Đống cười
khẽ, ôm chặt gáy cô gái rồi hôn lên, nụ hôn ướt át, nồng nàn trong bóng tối đặc
biệt triền miên đượm tình.
Rất lâu sau
đó mới nghe người đàn ông khàn giọng đáp: "Ông đây là người chịch đĩ dâm..."
"Hừ..."
Thẩm Thanh
Âm đã nhắm chừng đã đoán được anh sẽ nôn nóng như vâyh, trước khi Hình Đống ra
tay, cô đã nhanh chóng trói hai tay anh vào tay vịn hai bên giường bệnh.
Vừa trói, cô
vừa nhẹ nhàng nói: "Chú Hình, anh nhẹ nhàng một chút, cách âm trong phòng
bệnh không tốt đâu..."
"Ha..."
Hai tay Hình
Đống bị cô gái trói chặt, eo lại không thể dùng lực, đành nằm thẳng trên giường
phó mặc số phận để cho Thẩm Thanh Âm thoả thích làm loạn trên người anh.
"Để ông
xem đĩ nhỏ nhà em có thể bày ra trò gì..."
Thẩm Thanh
Âm nghe giọng người đàn ông là biết anh đang cố kìm nén dục vọng, cô nhướng mày
đáp: "Vậy chú Hình phải nằm yên đấy nhé..."
Nói xong, cô
trực tiếp cởi hết quần áo trên người anh vứt xuống đất.
Lúc này hai
người mới hoàn toàn trần trụi dán chặt vào nhau, cô cảm nhận rất rõ cơ thể người
đàn ông dưới thân càng ngày càng nóng lên.
Cơ thể Thẩm
Thanh Âm cũng không nhịn được mềm nhũn. Hình Đống nói đúng, mỗi lần anh chạm
vào cô, nước dâm bên trong lỗ nhỏ của cô không ngừng chảy ra.
Chỉ có điều
trước đây mỗi lần làm, Hình Đống đều chiếm thế chủ động. Cuối cùng lần này cô
đã có cơ hội lật ngược tình thế, đương nhiên cô cũng sẽ không dễ dàng chiều
theo ý anh, vú mềm trước ngực đã căng tức không chịu nổi nữa.
Thẩm Thanh
Âm cúi người xuống nhét núm vú đến bên miệng người đàn ông: "Ưm... Chú
Hình lâu rồi không bú vú cho người ta... Núm vú người ta ngứa quá à..."
Hình Đống há
miệng ngậm lấy núm vú cộm cứng, dùng răng nghiền nhẹ bú liếm một lúc, rồi thấp
giọng nói: "Đĩ nhỏ... Chỉ có vú ngứa thôi à?"
Hơi thở ấm
nóng của người đàn ông phả vào núm vú ngứa không chịu nổi, giờ lại bị người đàn
ông bú mút một hồi lâu.
Nghe thấy lời
này của người đàn ông, Thẩm Thanh Âm chỉ cảm thấy nước trong cửa hoa như nước
lũ tràn trề: "Ưm... Chỗ nào cũng ngứa..."
Vừa dứt lời,
động tác bú liếm của Hình Đống tức thì biến thành cắn mút.
"Ưm... Chú
Hình... anh nhẹ một chút... bên kia cũng muốn mà..."
Giọng nói
nũng nịu đè nén của cô gái nhỏ trong căn phòng tĩnh lặng, không nghi ngờ gì, đó
là một liều thuốc kích dục nồng đậm.
"Con đĩ
dâm!"
Hình Đống
vùi đầu vào vú mềm của người phụ nữ, không đếm xuể đến tiếng rên rỉ mềm mại của
cô, mạnh mẽ bú mút núm vú nhạy cảm.
Thẩm Thanh
Âm bị người đàn ông chơi như vậy, bướm nhỏ ướt át giờ càng thêm tràn trề lênh
láng, đôi tay đang chống đỡ cơ thể cũng mềm nhũn thêm vài phần.
Hình Đống nhận
thấy cô gái đã chống đỡ hết nổi, thấp giọng cười: "Trình độ như này mà
cũng muốn quyến rũ ông đây?"
Thẩm Thanh
Âm xấu hổ cúi người xuống mổ lên môi Hình Đống một cái: "Chú Hình nói vậy,
chú không muốn chịch cháu gái nhỏ nữa ạ?"
Hình Đống giật
giật tay, lại phát hiện hai tay đều bị trói chặt, chỉ cần nhích nhẹ một cái là
chiếc giường bệnh không chắc chắn mấy kêu kẽo kẹt.
Thẩm Thanh
Âm thấy vậy không nhịn được bật cười thành tiếng, nhẹ giọng nói: "Chú Hình,
em đã bảo chú nhẹ nhàng một chút rồi mà... Để người khác nghe thấy thì không
hay đâu..."
Vừa nói, bàn
tay thon dài của cô men theo đường cong hoàn hảo của người đàn ông, lướt dọc xuống,
tay cô nắm chặt lấy con rồng hung hãn một cách bất thường: "Chú xem, chú Hình
nhỏ của chúng ta ngoan lắm, chỉ là trông hơi dữ chút thôi... Vừa dữ vừa
to..."
Hình Đống
thuận theo động tác của cô, tiện thể ưỡn eo lên, kết quả lại động vào miệng vết
thương, khiến anh đau rít lên.
Thẩm Thanh
Âm dứt khoát ngồi hẳn lên hai chân người đàn ông, đè anh xuống, hoàn toàn không
cho anh nhúc nhích: "Chú Hình... Hôm nay trên giường... Em là người quyết
định..."
Hình Đống:
"Được... Để ông đây nhìn thử màn biểu diễn của cháu gái nhỏ dâm đãng...
Ưm..."
Lời còn chưa
nói xong, Thẩm Thanh Âm đã tăng thêm sức lực ở tay, khi xoa bóp, đầu ngón tay của
cô chẳng biết vô tình hay hay lướt qua đầu cặc lớn. Con cặc thô lỗ hung dữ nằm
trong tay cô trông giống như một món đồ chơi, được cô ung dung bình thản ngắm
nghía nghịch nó.
Còn Hình Đống
nằm trên giường, cả người không thể nhúc nhích, chỉ có thể nghiến răng chịu đựng
sự tra tấn từ phần thân dưới, thế nhưng trên khuôn mặt lại không hề biểu lộ chút
cảm xúc.
Thấy vậy, Thẩm
Thanh Âm cúi đầu vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm qua lỗ sáo. Con cặc thô to nóng bỏng
trong tay cô tức thì giật mạnh.
"Chú Hình...
Muốn không? Cầu xin em đi..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét