Biên tập: Meo687
Chương 70: Lỗ
nhỏ nóng hỏng mất...
Nghe vậy,
Hình Đống ưỡn hông thúc mạnh một cái vọt thẳng vào, vách thịt mềm trong lỗ nhỏ đói
khát đã lâu ùn ùn cắn mút siết sao.
"A..."
Lỗ nhỏ trống
rỗng, khó nhịn bỗng nhiên được lấp đầy, Thẩm Thanh Âm ngửa đầu vô thức rên
thành tiếng.
Hình Đống bị
lỗ nhỏ của người phụ nữ quấn lấy, cổ họng gầm nhẹ một tiếng, nhanh chóng thúc
hông. Cặc thô từng từng chút một va mạnh vào vách thịt mềm sâu trong thung lũng
mê hoặc lòng người.
"Ưm...
đừng... đừng nhanh vậy... a... ưm... không... không chịu nổi..."
Thẩm Thanh
Âm bị những cú dập kịch liệt và dồn dập này, sâu bên trong lỗ nhỏ không thể kìm
chế được mềm nhũn, tê rần, khiến cô không còn sức để kẹp chặt hai chân.
"A...
không chịu nổi nữa rồi... ưm..."
Hình Đống giữ
chặt eo người phụ nữ, điên cuồng thúc hông. Lỗ nhỏ người phụ nữ cắn chặt lấy
anh, nước bắn tung tóe khiến chỗ dính chặt của hai người ướt nhẹp.
"Vừa
nãy gọi ông đây là gì? Hả? Tiếp tục gọi đi!"
Thẩm Thanh
Âm bị người đàn ông điên cuồng đâm thúc, chịch mạnh bạo, hồn phách cũng đã mất
một nửa: "Chồng... Chồng... chồng tốt... chậm... chậm lại chút..."
"Không
chậm được..." Hình Đống: "Cái miệng nhỏ của vợ dâm cắn chặt quá... Chồng
muốn nhét cả hai quả trứng dưới đó vào..."
"A...
a... ưm... vậy... vậy nhẹ chút... đừng sâu quá... ưm..."
Hình Đống
nghe vậy, động tác bên dưới lại càng mạnh hơn một chút: "Nước dâm của vợ
đã chảy đầy giường rồi... nhẹ thì không chặn được lỗ đĩ của vợ dâm đãng
đâu..."
"Ưm..."
Thẩm Thanh
Âm khom người, ngẩng đầu hôn mạnh lên người đàn ông, khoái cảm dưới thân như muốn
nhấn chìm cô.
Hình Đống
chưa bao giờ từ chối sự chủ động của người phụ nữ, cái lưỡi lớn cuốn lấy cái lưỡi
nhỏ của người phụ nữ quấn quýt lấy nhau, giống như cơ thể hai người dính chặt
vào nhau.
"Ưm...
ưm... Sướng... sướng... sướng quá..."
Thẩm Thanh
Âm chưa bao giờ như thế này, lỗ nhỏ cắn chặt lấy cặc thô to của người đàn ông
đang ra vào, ước gì cây gậy thịt kia có thể ở mãi trong cơ thể cô.
Hình Đống cảm
nhận được sự phóng đãng của người phụ nữ dưới thân, ánh mắt nóng lên vài phần:
"Sướng đến mức nào? Hả? Ông đây chịch em sướng không hửm?"
"Chồng
chịch sướng nhất... muốn chồng chịch mỗi ngày..."
Lúc này Thẩm
Thanh Âm đã không còn để ý đến sự xấu hổ, trong đầu chỉ muốn Hình Đống ở mãi
trên người cô.
"Được...
Sau này ngày nào chồng cũng chịch con đĩ nhỏ! Chịch cho con đĩ nhỏ không xuống
được giường!"
Nói rồi,
Hình Đống tháo dây buộc trên tay người phụ nữ, hai tay Thẩm Thanh Âm được giải
thoát đã vòng quanh, ôm lấy cổ người đàn ông.
"Vậy chồng
không được chịch phụ nữ khác... chỉ được chịch người ta thôi..."
"Ha..."
Hình Đống cười khẽ một tiếng: "Vậy nếu ông chịch phụ nữ khác, em sẽ làm gì?"
Thẩm Thanh
Âm nhắm mắt, không nghĩ ngợi gì mà đáp: "Vậy em sẽ đi... để cả đời này anh
không thể chịch được nữa."
Nghe vậy,
ánh mắt Hình Đống bỗng trở nên u ám, anh cúi người cắn mạnh vào vai người phụ nữ
một phát, giọng điệu nghiêm nghị nói: "Dám chạy, ông đây đánh gãy chân
em."
"A...
Đau... Ưm... Cầm thú..."
Hình Đống:
"Còn có thể cầm thú hơn nữa..."
Nói rồi, anh
đứng dậy lật người cô lại, kéo người cô tới gần, quỳ gối trên giường thúc mạnh
vào.
Tư thế cắm
vào từ phía sau, có thể chịch tới tận trong cổ tử cung, cũng làm Thẩm Thanh Âm
sướng nhất...
"Ưm... Chồng...
chồng tốt... Em không chịu nổi nữa rồi..."
Tiếng vỗ ‘bạch
bạch bạch’ của da thịt hoà với tiếng nước 'phụt phụt' dâm đãng tràn ngập khắp
căn phòng.
Hình Đống ôm
Thẩm Thanh Âm ngồi trên giường, tư thế người phụ nữ cưỡi ở bên trên trực tiếp
khiến cây cặc thô to vọt thẳng vào bụng dưới: "Ưm... em, em thật sự không
chịu nổi nữa..."
Liên tục lên
đỉnh cao trào vài lần, khiến người phụ nữ có chút kiệt sức, nhưng người đàn ông
bên dưới vẫn mạnh mẽ như hổ.
"Ông
đây nhịn bao nhiêu ngày rồi, không thể không đòi lại vốn?"
Thẩm Thanh
Âm nghĩ đến tính cách kiêu ngạo miệng nói một đường lòng nghĩ một nẻo của người
đàn ông, cô dán sát bên tai anh nhẹ nhàng nói: "Chồng... bắn vào đi mà... Bướm
dâm muốn uống tinh dịch của chồng... em rất muốn uống... Chồng rót đầy bướm dâm
của em đi mà..."
Quả nhiên,
người đàn ông mãi mãi không thể chịu nổi sự phóng đãng trần trụi của Thẩm Thanh
Âm, anh mạnh mẽ hôn lên người cô. Sau khi chịch liên tục mấy chục cú, anh mạnh
mẽ đâm thúc hông, dòng tinh dịch nóng bỏng, đặc sệt bắn hết vào sâu trong
khoang tử cung.
"Ưm...
Chú Hình bắn nhiều quá... Bướm dâm nóng phỏng người mất..."
Hình Đống
nghe thấy cách xưng hô của người phụ nữ đột nhiên thay đổi, cười lạnh một tiếng:
"Trên giường thì là chồng tốt, xuống giường là chú Hình?"
Thẩm Thanh
Âm vô lực nằm trên người đàn ông, nhếch môi: "Trên giường đương nhiên là chồng
tốt... chú chịch cháu gái thì chẳng phải loạn hết vai vế à?"
"Ha..."
Hình Đống nghe vậy, ưỡn cặc thô vẫn chưa hoàn toàn mềm xuống: "Ông đây
cũng không ngại việc ở mãi trên giường làm chồng..."
"Ưm...
đừng nữa... mệt quá... nghỉ một lát đi mà..."
Thẩm Thanh
Âm nằm trên vai người đàn ông, đặt toàn bộ trọng lượng cơ thể mình lên người
anh.
Giống như cô
đã nói với Hứa Thiến lúc trước, mỗi lần làm với Hình Đống xong là cô không muốn
làm gì cả, chỉ muốn cứ thế bám lấy anh cả đời.
Tuy vết
thương trên người Hình Đống gần như đã lành rồi, nhưng sau một buổi chiều 'hăng
hái chiến đấu', thắt lưng của anh cũng có chút không chịu nổi. Mỗi lần chịch lỗ
nhỏ này, anh đều không thể kiểm soát được lực độ.
Ôm người phụ
nữ yên tĩnh nằm trên giường, thỉnh thoảng vuốt ve mái tóc dài rối bù của cô.
Sau một hồi
bình tĩnh trở lại, Hình Đống mới lên tiếng: "Anh định để em trai em gái của
em chuyển đến trường học ở Lâm Giang..."
Nghe vậy, Thẩm
Thanh Âm ngẩng đầu nhìn người đàn ông, đưa tay chọc chọc vào lồng ngực anh:
"Chú Hình... em mới là người giám hộ của họ... em còn không bận tâm đến họ,
sao chú lại quan tâm quá vậy?"
"Thật sự
nghiện làm anh rể rồi sao?!"
Hình Đống lạnh
lùng liếc nhìn cô gái nhỏ trong lòng: "Tôi không quan tâm em nắm giữ điểm
yếu nào của Phó Tước, khiến anh ta không dám dễ dàng động vào em, nhưng bây giờ
em đã là phụ nữ của ông đây, ông đây không thích anh ta..."
"Em tưởng
tôi không biết chi phí sinh hoạt của Tiêu Vũ ở trường đều là của Phó Tước chi
sao?"
Thẩm Thanh
Âm, "..."
"Chú
Hình... lao lực quá sức sẽ già đi nhanh chóng đấy... anh bây giờ mới hơn ba
mươi, không biết còn tưởng anh đã bốn mươi mấy rồi chứ..."
"Chê ông
đây già à?" Hình Đống một tay nắm lấy vú người phụ nữ bóp nhẹ, lạnh lùng
nói: "Ban đầu khi em chuyển vào đây thì nên biết điều này có nghĩa là
gì... Sớm cắt đứt hoàn toàn với hắn đi, tôi không muốn nhìn thấy hắn xuất hiện
bên cạnh em nữa..."
"Được..."
Thẩm Thanh
Âm thở dài trong lòng, mặc kệ là kiếp nào thì trên vai người đàn ông này vẫn
luôn gánh vác trách nhiệm dù là với người nhà họ Hình, hay cả gia đình Từ Mai.
Sinh ra
trong một gia đình như vậy, nếu người đàn ông không có trách nhiệm, không gánh
vác, anh sẽ sống nhẹ nhàng hơn nhiều.
Nhưng anh đã
không làm vậy, vẫn bằng lòng nuôi hai gia đình hút máu đó, không một lời oán
thán.
Và bây giờ...
thêm cả cô nữa, cô thực sự lo rằng một ngày nào đó người đàn ông sẽ vì 'lao lực’
quá sức mà chết...
Thẩm Thanh
Âm hôn lên hàng lông mày trầm tư của người đàn ông, đau lòng nói: "Chú
Hình, chú cứ thế này mãi, nếp nhăn ở khóe mắt sẽ hiện ra mất..."
Sắc mặt Hình
Đống chợt cứng lại, đè cô xuống dưới thân lần nữa: "Con ranh chết tiệt...
Tôi thấy hôm nay em không muốn xuống giường rồi..."
Thẩm Thanh
Âm vòng tay ôm lấy cổ người đàn ông, hôn nhẹ lên đuôi lông mày anh: "Nhưng
người ta thích chú Hình lớn tuổi mà... có hương vị đàn ông..."
"Hương
vị đàn ông? Là chịch con đĩ dâm nhà em sướng đúng không?"
Nghe vậy, sắc
mặt của Hình Đống mới bớt u ám đi chút, ôm người phụ nữ nằm xuống: "Ngủ một
lát đi, tối tôi hẹn người, cùng đi..."
Nếu anh đã nhận
mệnh, cũng không phủ nhận rằng lần này mình đã 'ngã ngựa' trên người Thẩm Thanh
Âm, anh sẽ không né tránh vấn đề này.
Thẩm Thanh
Âm gối đầu lên cánh tay người đàn ông, nghe anh nói vậy, lại nghĩ đến người đàn
ông buổi trưa, lông mày khẽ nhíu lại.
Im lặng một
lúc lâu, cuối cùng nói: "Chú Hình... chúng ta bây giờ như thế này không tốt
sao?"
Người đàn
ông nghe vậy, bàn tay ôm eo người phụ nữ vô thức siết chặt: "Em có ý
gì?"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét