Thứ Tư, 8 tháng 10, 2025

44. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

 KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1 (Nam ngoại tình, NTR nghịch)

Tác giả: Nhất Bách Cá Tiểu Thảo

Biên tập: Meo687

Chương 44. Ngay trước mặt bạn gái, em trà xanh dưới bàn dùng chân khiêu khích nam chính. Yêu đương vụng trộm, cặc quất vào lồn, xả nước che tiếng địt lồn, bắn tinh dịch đầy tử cung

 

[Thanh Thanh, em nể mặt anh đi. Tối nay đến nhà anh một chuyến, chuyện lần trước là hiểu lầm. Em cho anh một cơ hội giải thích đi.]

Phương Tư Dịch mặt mày ủ rũ, gõ dòng chữ này trên điện thoại rồi gửi cho Dư Thanh. Chỉ mong mình không bị chặn, anh khó khăn lắm mới thuyết phục được Lâm Nhiên đồng ý giải thích.

Bên kia nửa ngày không trả lời, Dư Thanh ngồi cách anh vài hàng ghế phía trước. Anh nhìn rõ mồn một rằng cô có dùng điện thoại hay không. Rõ ràng vừa nãy Dư Thanh vừa lấy điện thoại ra xem, nhưng lại nhanh chóng cất đi.

Phương Tư Dịch muốn Lâm Nhiên giải thích rõ ràng với Dư Thanh ngay bây giờ. Nhưng Lâm Nhiên lại không chịu. Cô nàng nhất quyết đòi phải đến nhà Phương Tư Dịch thăm mẹ Phương, tiện thể giải thích mọi chuyện luôn.

Không còn cách nào khác, bBây giờ Dư Thanh không tin lời anh nữa. Anh chỉ có thể làm theo ý Lâm Nhiên.

Đợi rất lâu, điện thoại của Phương Tư Dịch cuối cùng cũng sáng lên, là tin nhắn Dư Thanh trả lời. Chỉ một chữ [Được] đơn giản, nhưng làm anh vui suốt cả nửa ngày.

Mãi đến khi tan học, Dư Thanh cũng không chịu đi về cùng anh. Mặc dù cùng đi đến nhà Phương, nhưng Dư Thanh đi cách anh ít nhất ba mét.

Lâm Nhiên quen với mẹ Phương hơn, nên đã đón taxi đi thẳng đến nhà. So với hai người lề mề thì tốc độ của cô nàng nhanh hơn rất nhiều.

Khi Dư Thanh đến nhà Phương Tư Dịch, nhìn thấy Lâm Nhiên trắng nõn ngồi trên ghế sofa, sắc mặt càng khó coi hơn.

Mẹ Phương tự mình vào bếp nấu một bàn ăn, rồi ra ngoài chơi với mấy chị em, không làm phiền mấy người trẻ tuổi.

"Đây là lời giải thích anh dành cho em à? Dẫn người về nhà luôn hả?" Thậm chí Dư Thanh còn không muốn ăn món cá thích nhất mà mẹ Phương đã nấu cho mình.

"Không phải, không phải." Phương Tư Dịch nhìn Lâm Nhiên đang ăn cơm. "Cô nói đi chứ!"

Nhìn Phương Tư Dịch mặt mày lo lắng, Lâm Nhiên mới thong thả đặt đũa xuống. "A, xin lỗi bạn Dư Thanh. Có thể là lời mình nói hôm đó làm cậu hiểu lầm rồi."

Dư Thanh lạnh lùng: "Tôi đã nhìn thấy hết rồi thì còn hiểu lầm gì nữa?"

"Xin lỗi, xin lỗi. Hôm đó do tóc mình bị vướng vào khóa kéo của anh Tư Dịch. Vì đau quá, nên mới để anh Tư Dịch cúi đầu xuống." Lâm Nhiên liếc nhìn Phương Tư Dịch.

"Cúi đầu xuống mới hôn được à?"

Lâm Nhiên lắc đầu: "Không phải. Là do lúc đó mình không chú ý. Khi anh Tư Dịch cúi đầu xuống, mình vừa ngẩng đầu lên, nên mới làm bạn Dư Thanh hiểu lầm. Xin lỗi, thực sự xin lỗi. Tất cả là tại mình mà cậu mới giận anh Tư Dịch."

Dư Thanh nhìn Phương Tư Dịch, Phương Tư Dịch điên cuồng gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy. Thật sự chỉ là tai nạn thôi. Thanh Thanh, em đừng giận nữa mà. Anh xin em đấy."

"Cô ấy gọi tôi là bạn Dư Thanh, gọi anh là anh Tư Dịch?"

"Không phải." Phương Tư Dịch nghiến răng nghiến lợi, quên mất chưa dặn Lâm Nhiên đổi cách xưng hô. "Gia đình nhà anh và gia đình cô ấy trước đây là hàng xóm. Anh lại lớn tuổi hơn cô ấy cho nên mọi người trong người nhà mới xem bọn anh như anh em. Hơn nữa, mẹ anh chỉ nhận mỗi mình em là con dâu! Chuyện này em biết mà, Thanh Thanh."

Dư Thanh tạm thời tin lời giải thích của họ, nhưng trong lòng vẫn có chút khó chịu.

"Yên tâm đi Thanh Thanh. Em xem, trên bàn toàn là món em thích ăn. Mẹ anh đặc biệt làm đấy!"

Đúng vậy. Những món này, ngoài một món là làm riêng cho Phương Tư Dịch, những món còn lại đều là mẹ Phương đặc biệt chuẩn bị cho cô. Hơn nữa, mỗi lần mẹ Phương gặp cô đều rất nhiệt tình...

"Đúng vậy, bạn Dư Thanh." Lâm Nhiên gắp một miếng cá vào bát. "Mặc dù mình và anh Tư Dịch lớn lên cùng nhau, nhưng mỗi lần qua nhà thăm chơi, dì Phương làm gì thì mình ăn nấy. Chưa bao giờ được dì Phương làm riêng cho món gì."

Dư Thanh nghe lời này có vẻ không ổn, nhưng nhất thời không biết phải phản bác thế nào. Nếu là bài toán, cô ấy có thể giải ra trong chốc lát.

Phương Tư Dịch ngồi bên cạnh nghe cũng không vui. "Đây cũng không phải Thanh Thanh yêu cầu mẹ anh làm cho. Mẹ anh thích em ấy, sẵn lòng làm. Sao ăn cơm mà miệng cô vẫn không ngừng được thế hả?"

Đúng vậy, đây cũng không phải là do cô yêu cầu. Lời nói của Phương Tư Dịch làm Dư Thanh vui hơn một chút. Hơn nữa, anh có thể nói lại Lâm Nhiên như vậy, chắc chắn giữa hai người không thể có chuyện mờ ám nữa.

"Leng keng!"

Dư Thanh nghe tiếng động quay đầu, là cái thìa của Phương Tư Dịch rơi xuống bàn.

"Sao thế?"

"Không... ơ... tay anh không cầm chắc. Không sao đâu, ăn tiếp đi."

Dư Thanh cũng không nghĩ nhiều. Có điều cô không biết là, Phương Tư Dịch bị cái chân đang nghịch ngợm của Lâm Nhiên dưới gầm bàn làm cho run tay.

Phương Tư Dịch không hề để lộ điều gì, đẩy cái chân của Lâm Nhiên đang đặt trên đùi anh xuống. Nhưng sau khi tay anh lại đặt lên bàn, bàn chân trắng trẻo mềm mại đó còn vươn ra, thậm chí còn táo bạo hơn đặt thẳng lên đũng quần của Phương Tư Dịch.

Ngón chân của Lâm Nhiên hơi tách ra, từng chút một từ từ đè nghiền lên con thú khổng lồ đang ngủ đông bên dưới. Vừa ăn cơm, vừa nói chuyện: "Nói thật, bạn Dư Thanh, thành tích của cậu giỏi quá. Người lại xinh đẹp nữa, sau này mình có thể thường xuyên hỏi bài cậu được không?"

Vốn dĩ Dư Thanh có chút ác cảm với Lâm Nhiên, nhưng bị cô nàng khen như vậy. Cô còn tự hỏi có phải là mình đã nghĩ quá nhiều rồi không. "Được chứ."

"Được cái gì mà được. Cô tránh xa Thanh Thanh ra... ư..." Phương Tư Dịch nói được một nửa, cái chân đặt trên thân dưới đột nhiên dùng sức. Cục thịt đang mềm nhũn đột nhiên căng phồng lên, gồ lên một cái lều lớn.

Chân Lâm Nhiên cọ xát lên xuống theo hình dáng cứng lên của cặc anh. Ngón chân nhỏ nhắn, mềm mại, tìm thấy quy đầu lớn, dùng lực ấn nhẹ. Hai chân thỉnh thoảng còn kẹp cặc lớn ở giữa, vuốt ve lên xuống.

"Anh sao thế?" Dư Thanh nhìn Phương Tư Dịch có vẻ mặt hơi kỳ lạ.

"Không... Khụ khụ... Không có gì. Chỉ là bị sặc thôi."

Phương Tư Dịch nhíu mày, giả vờ ho hai tiếng. Tay phải như thường lệ đặt trên bàn che tầm nhìn của Dư Thanh. Tay trái thì đưa xuống dưới bàn, nắm lấy cổ chân mảnh khảnh của Lâm Nhiên, không cho cô nàng tiếp tục gây rối nữa.

"Anh cẩn thận một chút," Dư Thanh nhìn vào bát cơm của anh, không có dấu vết của món nào được đặt vào. "Lớn từng này rồi, sao ăn cơm trắng cũng bị sặc."

"Ha ha." Lâm Nhiên ngồi đối diện cười nhẹ một tiếng. "Tớ uống cháo trắng cũng bị sặc. Nhất là loại cháo trắng hơi mặn, có chút mùi tanh."

"Cháo trắng sao lại tanh?" Dư Thanh khó hiểu.

Lâm Nhiên chớp chớp mắt: "Tớ cũng không biết nữa. Là anh Tư Dịch cho em ăn, phải hỏi anh ấy."

Miệng cô nàng nói chuyện, nhưng chân lại âm thầm thoát ra khỏi sự kìm kẹp. Hai lòng bàn chân nhỏ nhắn kẹp lấy thằng nhãi của Phương Tư Dịch, cọ xát lên xuống. Tốc độ còn nhanh hơn lúc nãy.

"Được rồi!" Phương Tư Dịch đột nhiên đứng dậy. Chân Lâm Nhiên không có dấu hiệu gì từ thân dưới của anh rơi xuống, phát ra tiếng động rất nhỏ. "Anh không ăn nữa. Anh đi vệ sinh."

Dư Thanh vốn dĩ cũng không phải đến để ăn cơm, nhưng mẹ Phương đã làm nhiều món như vậy cho cô, để lại hết cũng không hay lắm. Cô đành tự mình ăn từ từ, ăn được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.

Phương Tư Dịch rời bàn, Lâm Nhiên cũng không còn tâm trí ăn tiếp. Hồn vía cô nàng gần như muốn đi theo cây cặc lớn vào nhà vệ sinh luôn rồi.

Lâm Nhiên đoán, bây giờ Phương Tư Dịch chắc chắn đang thủ dâm trong nhà vệ sinh. Ôi, sáng nay không phải đã ăn lồn của cô rồi à? Sao bây giờ lại không để cô giúp anh giải quyết nữa chứ.

Ăn cơm xong, Dư Thanh định ở nhà Phương Tư Dịch làm bài tập xong rồi mới về. Tiện thể lát nữa kèm anh một chút, kẻo thành tích của Phương Tư Dịch cứ không khá lên được.

Lúc đầu Lâm Nhiên còn ngồi yên lặng bên cạnh. Sau một lúc, cô nàng cũng kêu đau bụng, rồi chạy vào nhà vệ sinh.

"Ủa? Tư Dịch không phải còn đang ở trong nhà vệ sinh à..."

Lời nói của Dư Thanh đột ngột dừng lại, vì Lâm Nhiên đã đi vào rồi.

Lạ nhỉ? Phương Tư Dịch không ở trong đó hay sao?

Chưa đầy một phút, điện thoại của cô đã nhận được tin nhắn từ Phương Tư Dịch, nói rằng anh đi giúp mẹ Phương chuyển đồ.

[Thế chừng nào anh về? Em và Lâm Nhiên vẫn còn ở nhà anh đây.]

Dư Thanh gửi tin nhắn đi, nhưng không nhận được hồi âm của Phương Tư Dịch. Dư Thanh gãi đầu, nghĩ bụng chắc Phương Tư Dịch đang bận giúp dì Phương chuyển đồ.

Trong nhà vệ sinh, Phương Tư Dịch đang nắm lấy cặc của mình để thủ dâm. Không ngờ Lâm Nhiên đột nhiên xông vào, còn chưa kịp lên tiếng, cặc đã bị cô nàng nắm lấy.

Quần đồng phục của Phương Tư Dịch bị tụt xuống chỗ đầu gối, một cây thịt dài màu tím đỏ được bàn tay trắng nõn của Lâm Nhiên nắm trong lòng bàn tay. Quy đầu đang kích động run rẩy, vỗ vào lòng bàn tay Lâm Nhiên.

Cặc lớn đặc biệt hung hãn, gậy thịt lớn gần dài bằng cẳng tay Lâm Nhiên. Quy đầu màu tím đỏ lớn bằng quả trứng ngỗng, gân xanh cuồn cuộn nổi lên, cong lên một cách dữ tợn, đứng thẳng tắp. Có lẽ một tay cô sợ rằng cũng không thể nắm hết được.

Bìu dái rủ xuống nằm dưới hàng lông mu đen rậm, dưới ánh đèn mờ ảo của nhà vệ sinh, đổ thành một bóng tối.

Lâm Nhiên nhìn mà cổ họng khát khô, gậy thịt này còn to hơn cả cái cặc giả cỡ lớn mà cô nàng từng dùng. Hơn nữa, cặc bự còn nóng hầm hập, nhảy bật trong tay cô.

Dưới ánh mắt chăm chú của cô nàng, lỗ sáo của gậy thịt khép mở, nhả ra một chút tinh dịch trong suốt. Cả cây thịt càng càng căng phồng, sưng to hơn.

"Mới chạm vào một chút mà đã hưng phấn như vậy rồi à. Cặc lớn của anh Tư Dịch thật dâm đãng." Lâm Nhiên gần như nói bằng hơi.

Cô nàng cũng đã nôn nóng rất muốn cây cặc lớn địt vào trong rồi. Mặc dù buổi sáng lồn nhỏ mới bị địt xong, nhưng bây giờ đối diện trực tiếp với cây gậy thịt lớn như vậy, cô nàng vẫn theo bản năng có chút sợ hãi. Lồn nhỏ thật sự sẽ không bị địt hỏng luôn đó chứ...

Phương Tư Dịch vốn đã sắp không nhịn được nữa, lại bị Lâm Nhiên khiêu khích như vậy, anh lập tức lạnh mặt, lật người cô lại. Nửa thân trên đè người vào bồn rửa tay, nhưng anh lại sợ Dư Thanh nghi ngờ, bèn nhanh chóng soạn tin nhắn gửi đi.

Lâm Nhiên vội vàng vịn lấy mép bồn rửa tay, thuận thế cọ xát vào cặc đang nhô lên. Mông cô nàng nhô cao, đối diện với Phương Tư Dịch ở phía sau.

Sau khi thay đổi tư thế, quần đồng phục của Lâm Nhiên cũng bị cởi ra hoàn toàn. Chiếc quần lót ren màu trắng ướt sũng hoàn toàn lộ ra trước mặt Phương Tư Dịch. Trên đó thậm chí còn dính cả tinh dịch của anh buổi sáng bắn vào trong lồn của cô nàng.

Lồn nhỏ như thể bị cây thịt đang áp chặt vào phía sau kích thích, tự động chảy ra một chút nước dâm. Làm chiếc quần lót càng ướt, hình dáng của lồn càng hiện ra rõ ràng.

Lâm Nhiên cảm thấy cơ thể trống rỗng, khó chịu đựng nổi. Cô nàng kẹp chặt lấy gậy thịt, âm thầm nâng mông cao hơn một chút.

"Bốp!"

"Ưm..." Lâm Nhiên cắn chặt môi không phát ra tiếng.

Cảm giác miệng lồn non mềm dưới thân vô cùng mẫn cảm, bị cặc quất tới đau đớn làm lồn nhỏ của cô nàng nóng ran. Lỗ lồn bị cặc thô to quất mạnh vào có cảm giác cay xè, vừa đau vừa sướng. Cả lồn như bị một con trăn khổng lồ quất mạnh qua, chút đau đớn trong lỗ thịt mềm bị áp xuống bởi khoái cảm tê dại do hột le bị vỗ mạnh khiến vòng eo Lâm Nhiên đột nhiên mềm nhũn.

Cây thịt cong lên bị đè mạnh xuống dưới rồi lại bật lên lại. Cặc thô to và dài ngoằng đủ để chăm sóc toàn bộ lỗ lồn. Cặc nóng bỏng như một cây gậy sắt, ép mở môi lồn ra. Nước dâm từ bên trong quần thấm ra, dính vào gậy thịt.

Phương Tư Dịch kéo quần lót xuống, áp quy đầu vào khe hở hơi mở ra, thoạt nhìn trông như thể không thể vào được. Hoàn toàn không nhìn ra cái miệng nhỏ này buổi sáng đã ăn qua gậy thịt quá mức khổng lồ này rồi.

Khi Phương Tư Dịch nhún hông xuống, thịt mềm chỗ miệng lồn thể hiện sự đàn hồi kinh ngạc, giống như trước đây nhiệt tình nuốt lấy gậy thịt.

Rõ ràng là lồn nhỏ đã được khai phá, nhưng khi đi vào lần nữa, Lâm Nhiên vẫn cảm thấy sắp bị căng rách.

Lồn nhỏ bị gậy thịt từng chút một chiếm đóng, vách thịt lồn bên trong như thể bị kéo căng đến cực hạn. Sau đó, thịt mềm mại vô thức co thắt lại, quấn lấy cây cặc khiến cô phun nước.

Cảm giác căng phồng, nhức nhối tê dại lan tràn khiến người ta phát điên, cùng với khoái cảm như bị giật điện, dâng tràn từ cột sống khiến Lâm Nhiên gần như không thể thở nổi.

Thịt lồn mấp máy đóng mở quấn chặt lấy cây thịt, từng tầng lớp lớp cuộn lại và co thắt. Giống như đang bám víu, níu giữ chặt chẽ không cho cây cặc lớn rút ra, lại giống như đang ngăn không để cho anh thúc vào sâu hơn.

Lâm Nhiên cảm nhận lồn nhỏ của mình từng chút từng chút ăn gậy thịt có kích thước đáng kinh ngạc này vào bên trong. Toàn bộ lỗ lồn bị gậy thịt ép đến biến dạng, tách mở ra ngoài. Môi lồn kẹp chặt lấy gậy thịt, bị căng đến chỉ còn một lớp mỏng, miệng lồn bị căng đến trắng bệch, nhưng vẫn nhẫn nhịn không chịu buông ra.

Cô nàng nhìn vào trong gương trên bồn rửa tay, trông thấy biểu cảm dâm đãng của mình. Miệng khẽ hé ra, nước bọt từ miệng chảy ra, kéo thành một sợi chỉ bạc nhỏ xuống bồn rửa tay.

Còn Phương Tư Dịch thì mặt không biểu tình, giữa hàng mày để lộ chút hung ác không thuộc về một thiếu niên. Anh thỉnh thoảng liếc nhìn về phía cửa, như thể sợ Dư Thanh phát hiện.

Lồn nhỏ màu hồng trắng, chật chội, và cây thịt lớn màu tím đỏ kẹp ở giữa. Sự tương phản giữa hai bên làm thân dưới càng trở nên dâm đãng hơn, càng khiến người ta thêm thích thú.

Thân dưới của bọn họ dính chặt vào nhau, nhưng nửa trên lại cách xa nhau. Rõ ràng hai người đang làm chuyện thân mật nhất, nhưng Lâm Nhiên lại biết rõ, Phương Tư Dịch chỉ là không cưỡng lại được sự cám dỗ. Trong đầu anh, ngoài việc làm tình, cũng chỉ có Dư Thanh.

"Ha... Cặc lớn địt em sướng quá... ưm... anh Tư Dịch, lồn nhỏ của em có sướng không?... ưm a..."

Lâm Nhiên cố tình phát ra tiếng để thu hút sự chú ý của Phương Tư Dịch. Cô nàng mở vòi nước, để tiếng nước lớn che đi tiếng rên rỉ dâm đãng của mình.

Gậy thịt lớn bên trong lồn quả nhiên càng địt càng nhanh, Lâm Nhiên lập tức rên rỉ, xoắn bện thịt mềm bên trong. Lồn nhỏ không ngoài dự đoán lại bị địt lên đỉnh.

Nước dâm dồi dào ngâm cây thịt, sâu bên trong lỗ lồn như một con đập bị vỡ, lồn nhỏ ướt sũng khiến gậy thịt ra vào dễ dàng hơn.

Nhân lúc lồn nhỏ co giật, lên đỉnh cao trào, Phương Tư Dịch nhún hông xuống, tăng tốc độ thọc vào rút ra.

Quy đầu và gân xanh chằng chịt vây xung quanh trên gậy thịt mạnh mẽ nghiền mài vào thành lồn, như thể đang khoan giếng, làm nước dâm văng tung toé khắp nơi.

Lâm Nhiên vẫn còn trong dư âm của cơn cao trào, bị từng đợt khoái cảm tra tấn dồn dập. Cây gậy thịt thô dài đột nhiên đâm vào sâu trong tử cung, thịt mềm run rẩy bao lấy cây thịt làm cô nàng vừa sướng vừa tê dại. Thịt mềm có thể cảm nhận rõ ràng hình dạng của từng gân xanh bên trên.

Cô nàng chỉ cảm thấy mình như bị xuyên thủng mất, ngẩn ngơ nhìn chằm chằm hình ảnh của mình và Phương Tư Dịch trong gương. Ánh mắt vô cảm của Phương Tư Dịch làm cô cảm thấy như thể mình chỉ là một cái bao cặc dễ chịu hơn một chút.

Cây gậy thịt quá lớn, cũng quá dài. Mỗi khi cặc đi vào, bụng dưới của cô nàng lập tức phồng lên thành hình dạng của quy đầu. Bắp đùi của cô nàng bị địt đến run lên bần bật.

Phương Tư Dịch siết chặt lấy eo cô, dần đẩy nhanh tốc độ lên. Gậy thịt thúc mạnh nhẹ thất thường, thay đổi độ dài rút ra và góc độ va chạm. Địt ra từng tràng tiếng nước lớn, cũng may mà tiếng vòi nước đủ lớn, bằng không chắc chắn Dư Thanh đã nghe thấy.

Đột nhiên, quy đầu va chạm vào khoang thịt mềm sâu trong tử cung của Lâm Nhiên. Bụng dưới của Lâm Nhiên căng chặt lại, khoái cảm bao trùm trong cơn đau nhức khiến tâm trí của cô trở nên trống rỗng. Nước dâm xối xả tuôn ra, cô nàng chỉ có thể không tiếng động há miệng, thở hổn hển.

Tiếng nước vỗ đập vang lên "bạch bạch" mạnh hơn lúc nãy rất nhiều, Lâm Nhiên gần như bị thúc bay ra ngoài. Thịt lồn mềm mại bị nghiền nát từng chút một, cảm giác tê dại dữ dội lan tràn khắp toàn thân.

Lâm Nhiên biết, Phương Tư Dịch cũng sắp lên đỉnh rồi.

Phương Tư Dịch nhanh chóng thọc vào rút ra vào mấy chục lần, cắm sâu vào sâu bên trong. Gậy thịt kẹt lại trong cổ tử cung, run rẩy. Trong cơn đói khát cầu xin của thịt mềm trong tử cung, cặc khổng lồ bắn ra một lượng lớn tinh dịch đặc sệt, bắn vọt vào vách thịt mềm bên trong, lấp đầy tử cung.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.