Biên tập: Meo687
Chương 43. Kết
hôn rồi bên ngoài vẫn có thể cờ xí tung bay...
Lời người
đàn ông vừa dứt, đám đàn ông đang làm nóng không khí bên cạnh, đồng loạt nhìn về
phía Hình Đống.
Còn người
đàn ông trung niên ngồi bên tay trái kia như được lên dây cót, lập tức đứng dậy
nói với Hình Đống: "Lại đây, lại đây... Đội trưởng Hình, mời ngồi bên này,
ngồi bên này... Đã sớm nghe danh đội trưởng Hình trẻ tuổi tài cao, hôm nay gặp
mặt quả nhiên danh bất hư truyền..."
Nói xong,
ông ta nhường chỗ của mình, ngồi sang bên cạnh người đàn ông kia.
Thấy vậy, Hình
Đống không chút khách sáo ngồi xuống vị trí của người đàn ông trung niên.
Còn cục trưởng
Bàng, người đã đưa Hình Đống đến, thì ngồi cạnh người đàn ông trung niên đó, bầu
không khí ngay lập tức ngưng trệ trong chốc lát.
Cuối cùng vẫn
là người đàn ông trung niên kia mở lời trước, gọi phục vụ, "Người đã đến
đông đủ rồi, dọn món lên..."
Nói xong, một
loạt những lời xã giao sáo rỗng vang lên.
Phó Tước
chán nản nghe đám người bên tai nịnh hót ca tụng na ná nhau, ánh mắt vô thức nhìn
về phía Hình Đống, khóe môi ngậm một nụ cười không rõ ý, nói: "Nước hoa
trên người đội trưởng Hình... mùi rất thơm..."
Ngay từ lần
đầu tiên người đàn ông bên cạnh mở miệng, Hình Đống đã đoán được thân phận của hắn.
Lúc này nghe
người ta nói vậy, khóe môi Hình Đống nhếch lên, nói: "Ở nhà nuôi một con hồ
ly nhỏ, cô ấy thích mùi này..."
Đôi mắt Phó
Tước sâu thêm vài phần, "Ồ? Trước đây nhà tôi cũng nuôi một con... Chỉ tiếc
là nuôi lâu rồi, tính tình quen thói hư hỏng quá... Dạo này còn giở thói hờn dỗi,
chơi trò bỏ nhà ra đi..."
Tay Hình Đống
đang cầm cốc khựng lại, "Vậy sao..."
Phó Tước,
"Cũng tại tôi, bình thường ấy mà, quá chiều chuộng cô ấy rồi..."
Người đàn
ông vừa dứt lời, mấy lão già bên cạnh đồng loạt lắc đầu nói: "Phụ nữ ấy
mà, không thể đối xử tốt với cô ta quá! Nếu không sẽ hư hỏng không biết trời
cao đất rộng! Thật sự tự cho mình là cái thá gì!"
"Ai,
anh nói đúng! Mấy năm trước ngày nào tôi cũng đau đầu vì hai con nhỏ bên ngoài
quấn quýt! Bây giờ thì tốt rồi, đá đi rồi, chẳng còn chuyện gì nữa!"
"Haizz...
Phụ nữ ấy mà không thể coi trọng quá! Thời buổi này muốn tìm cô gái trẻ đẹp còn
không khó sao?"
"Nếu tổng
giám đốc Phó thích, mấy cô gái trong các trường cấp ba đại học ở thành phố Lâm
Giang tùy anh chọn! Thật sự không được, chỗ chúng ta trường cấp hai cũng có
không ít..."
Chỉ thấy người
đàn ông khẽ cười lắc đầu, "Cái đó không được, con hồ ly nhà tôi là nuôi từ
nhỏ đến lớn, tình cảm nhiều năm như vậy, tôi cũng không nỡ..."
"Ha ha
ha... Xem ra tổng giám đốc Phó vẫn có tầm nhìn xa, phụ nữ nuôi từ nhỏ chơi lên
quả thực khác với những người tìm được giữa đường..."
"Cái đó
thì không..."
Những người
đàn ông có mặt ở đây ai nấy đều lời lẽ thô tục, Hình Đống lông mày trầm xuống,
không nói gì.
Ngược lại Phó
Tước quay đầu nhìn Hình Đống, đột nhiên hỏi: "Đội trưởng Hình kết hôn sớm
như vậy không thấy đáng tiếc sao?"
Hình Đống,
"Không có gì đáng tiếc cả, kết hôn rồi bên ngoài vẫn có thể cờ xí tung
bay..."
Nghe vậy, Phó
Tước không nói gì nữa, những người có mặt đều là lão làng chốn quan trường, vài
câu nói đã chuyển hướng chủ đề này đi.
Từ đầu đến
cuối, Phó Tước ngoài việc chủ động uống với Hình Đống một ly rượu ra, những lúc
khác đều không uống một giọt rượu nào.
Mặc dù trên
bàn rượu toàn là những lãnh đạo cấp cao hàng đầu của thành phố Lâm Giang.
Hình Đống
thì khác, được Phó Tước nể mặt như vậy, những người trên bàn này không ít lần
kéo anh chuốc rượu.
Bữa ăn này
kéo dài, trực tiếp đến buổi chiều...
Thấy những
người trên bàn đã uống gần hết, Hình Đống ra khỏi phòng riêng, châm một điếu
thuốc ở hành lang.
Một lát sau,
bên cạnh vang lên tiếng bước chân, Hình Đống không ngẩng đầu.
Chỉ nghe người
đó nói: "Ở trước mặt cô ấy, tôi chưa bao giờ hút thuốc..."
Hình Đống
nghe vậy ngẩng đầu lên, khoảnh khắc lướt qua nhau, lại nghe người đàn ông nói:
"Có muốn đánh cược một ván không?"
Đôi mắt nhuốm
men say của Hình Đống nheo lại, trầm giọng nói: "Cược cái gì?"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét