Biên tập: Meo687
Chương 30: Cơ thể nhỏ bé vừa thơm vừa mềm, sướng...
Thẩm Thanh
Âm đôi mắt hạnh ngây thơ nhìn Hình Đống, "Chú Hình, cổ họng người ta đau
quá... Đã đau cả buổi chiều rồi."
Hình Đống
rít lên một tiếng, biết là trưa nay đã bị thương rồi. Chỉ là anh không ngờ cô
gái nhỏ lại mong manh đến vậy, mới dùng chút sức đã bị thương.
"Không
thoải mái còn dám quyến rũ ông, không muốn sống nữa sao?"
"Chú
Hình, người ta khó chịu quá... Ưm..."
Thẩm Thanh
Âm khó chịu xoay người, hai chân vô thức kẹp chặt nhẹ nhàng cọ xát.
Hình Đống
nhìn dáng vẻ phóng đãng của người phụ nữ dưới thân, chửi thầm một tiếng,
"Đĩ dâm!"
Mắng xong,
anh rời khỏi người phụ nữ, cắn mạnh vào hạt anh đào hồng hào trên bầu vú mềm của
người phụ nữ, tay còn lại nắm lấy đôi tay mềm mại của người phụ nữ đặt lên con
rồng hung hãn đang sưng đau của mình.
Trong phòng,
hai cơ thể trần trụi chồng chéo lên nhau, tiếng thở dốc nặng nề của người đàn
ông và tiếng rên rỉ nũng nịu của người phụ nữ kéo dài cho đến nửa đêm.
Khi Thẩm
Thanh Âm cảm thấy tay mình sắp đứt, người đàn ông đang nằm trên người cô mới gầm
lên một tiếng, tinh dịch nóng bỏng bắn thẳng vào tay cô.
Sau khi Hình
Đống xuất tinh, cơ thể vạm vỡ đè nặng lên người cô, đầu vùi vào sâu vào ngực
người phụ nữ tận hưởng dư vị sau khi bắn tinh nồng.
"A
ha... Chú Hình... nặng quá..."
Hình Đống hai
cánh môi ngậm lấy thịt vú của người phụ nữ cắn mạnh một miếng, "Ai mượn em
hành hạ ông hử!"
"Ưm hừm..."
Tối nay hai vú thịt tội nghiệp đã bị Hình Đống gặm cắn đến sưng tấy đau nhức
không thôi, chỉ cần chạm nhẹ là đặc biệt nhạy cảm.
Thẩm Thanh Âm cố kìm chế cơn khát khao chưa được
giải tỏa, đôi mắt hạnh giận dữ nhìn chằm chằm Hình Đống.
Người đàn
ông nhìn dáng vẻ bất mãn của Thẩm Thanh Âm, không tim không phổi cười ra tiếng,
"Bây giờ ông không có cách nào làm em sướng được."
Luật nhân quả
không chừa một ai, tự tay châm lửa, cuối cùng lại tự thiêu thân mình.
Thẩm Thanh
Âm đẩy đẩy người đàn ông, "Anh đi đi!"
"Hừ...
Chưa mặc quần áo đã không nhận người rồi à?"
Thẩm Thanh
Âm đỏ mặt, giận dữ nói: "Em muốn đi vệ sinh!"
Tuyết bên
ngoài, rơi suốt cả đêm.
Hình Đống nằm
trên giường khuôn mặt thỏa mãn ngắm tuyết rơi ngoài trời, hơi nóng trên người
không sao tan đi được.
Vừa nằm lên
giường, Thẩm Thanh Âm đã bị người đàn ông kéo vào lòng, "Đĩ nhỏ dâm đãng
cơ thể vừa thơm vừa mềm... Chịch còn rất sướng!"
Nghe vậy, Thẩm
Thanh Âm ngẩng đầu lên cắn mạnh vào ngực người đàn ông một miếng.
Điện thoại của
Hình Đống đặt ở bên cạnh reo vài tiếng, người đàn ông cầm điện thoại lên xem,
khẽ nhíu mày, rồi cúp máy.
Nhưng không
lâu sau, điện thoại lại reo lên.
Hình Đống liếc Thẩm Thanh Âm nằm trong lòng,
đang định đứng dậy đi vào nhà vệ sinh nghe điện thoại, đôi mắt tinh tường của Thẩm
Thanh Âm đã nhìn thấy tên "Từ Mai" trên màn hình.
Thẩm Thanh
Âm xoay người đè chặt người đàn ông dưới thân, nhất quyết không chịu để anh đứng
dậy rời đi.
Hình Đống
nheo mắt, liếc nhìn người phụ nữ trong lòng không chịu nhường nhịn chút nào, dứt
khoát nhận cuộc thoại, "Chuyện gì?"
Từ Mai nghe
giọng điệu người đàn ông không mang chút cảm xúc nào, trong lòng hơi lo lắng,
nói: "Đống... anh Đống... cái đó, tin nhắn em gửi cho anh chiều nay, anh
xem chưa ạ?"
Thẩm Thanh
Âm nằm sấp trong lòng người đàn ông, bàn tay nhỏ mềm mại vô tình vẽ vòng tròn
trên lồng ngực anh. Hình Đống tức tối lườm cô gái nhỏ không chịu nằm yên trong
lòng.
Ai ngờ anh càng
như vậy, Thẩm Thanh Âm lại càng thích chơi đùa. Cô hé cái miệng nhỏ anh đào ra
ngậm lấy hạt thịt trước ngực người đàn ông hút vào rồi gặm cắn.
Hình Đống
nghe lời Từ Mai, lông mày còn chưa kịp nhíu lại, đã bị động tác của Thẩm Thanh
Âm kích thích đến mức hít một hơi thật sâu.
Hạt đậu trước
ngực đàn ông là nơi nhạy cảm nhất, có khi còn nhạy cảm hơn cả phụ nữ. Ngọn lửa tình
trong người vốn đã được giải toả, bỗng chốc lại bị Thẩm Thanh Âm châm lên.
Hình Đống dùng
sức ấn mạnh đầu Thẩm Thanh Âm, khàn giọng đáp lại bên kia, "Tin nhắn tôi
đã thấy rồi... Lời tôi nói trước đó rất rõ ràng, hai mươi vạn đó tôi đã chi rồi,
em trai cô phải được đưa đi..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét