Thứ Tư, 8 tháng 10, 2025

78. Liều thuốc cho trái tim

 


Biên tập: Meo687


Chương 78: Bây giờ ông sẽ làm em mang bầu...

 

 

Thẩm Thanh Âm còn chưa kịp bối rối bao lâu, tiếng thét chói tai của Tiêu Vũ đã vọng xuống từ tầng hai.

"A a a a!!! Đụ má!!! Sao anh tìm được đến đây!?"

Tiêu Vũ ôm chặt chăn, mặt đầy kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mắt. Hiếm hoi lắm cô mới được nửa tháng yên bình, vậy mà gã đàn ông chó má này đã tìm đến rồi!

Mẹ kiếp! Phó Tước! Đồ chó chết! Mối thù này coi như đã kết rồi!

Tần Nghị nhìn nửa cánh tay lộ ra ngoài của cô gái, đôi mắt trên khuôn mặt nghiêm nghị sâu hơn, khàn giọng nói: "Mau mặc quần áo vào, dậy đi..."

Tiêu Vũ vừa thấy ánh mắt đó của người đàn ông, liền biết ngay tám phần là anh tinh trùng lên não, tức giận nói: "Anh đứng đây như một cục đá làm sao tôi mặc được!?"

Tần Nghị kéo cổ áo bộ quân phục rằn ri của mình, lạnh lùng nói: "Cái thân hình nhỏ bé này của em, ông đây đã làm qua bao nhiêu lần rồi? Toàn thân trên dưới còn chỗ nào ông đây chưa từng nhìn qua, chưa từng chạm vào?"

"..." Tiêu Vũ vớ lấy gối ném về phía người đàn ông: "Bây giờ đây là ở nhà tôi đó!! Anh nói chuyện cẩn thận chút đi!"

"Biết là ở nhà em...". Tần Nghị liếc nhìn cô gái đang xù lông trên giường: "Cho nên... tranh thủ bây giờ, lúc ông còn có thể nhịn được không làm em, mau mặc quần áo xuống lầu đi..."

"..."

Tiêu Vũ nghe lời người đàn ông nói là đã có thể tưởng tượng ra dáng vẻ đói khát của anh trên giường. Lỗ nhỏ cô nàng đã cảm thấy tê rần, không phải là khó chịu... mà là sướng!

Biết rõ gã đàn ông chó má đạo mạo này thích giả vờ làm quân tử trước mặt người khác, ỷ vào việc trong nhà có phụ huynh là Thẩm Thanh Âm, gan của Tiêu Vũ cũng lớn hơn.

Nằm lại trên giường, bắt chước giọng điệu làm bộ làm tịch yếu ớt của Thẩm Thanh Âm, cô nhóc gọi: "Chú Tần lâu rồi không làm người ta, thật sự không muốn sao..."

Nghe vậy, mắt phải Tần Nghị giật mạnh mấy cái, anh xách cô gái ra khỏi chăn, hung dữ đe dọa: "Con nhóc khốn kiếp, sự kiên nhẫn của ông đây có giới hạn đó!"

Tiêu Vũ đưa cánh tay nhỏ trắng nõn nà về phía người đàn ông: "Ôi... Người ta đêm qua ngủ mệt quá... Chú Tần giúp người ta mặc quần áo đi mà..."

Tần Nghị trừng mắt nhìn cô gái, nhặt quần áo của cô gái trên sàn lên: "Bây giờ em cứ làm bộ đi... cứ làm bộ nữa đi..."

Bất kể lúc nào Tiêu Vũ cũng đều quen ngủ khỏa thân, vừa đứng dậy chăn trượt xuống quá nửa, một cặp bánh bao nhỏ dậy thì tốt, cứ thế treo ra trước mắt người đàn ông.

"Hít..."

Tần Nghị thấy cảnh tượng trước mắt, đôi mắt anh lập tức đỏ ngầu, dứt khoát ném quần áo trên tay xuống nhào lên trên người cô gái đứng trên giường.

"Nhãi ranh, muốn để chị em nghe em bị làm đến vậy sao?" Người đàn ông một tay xoa nắn bánh bao nhỏ trước ngực cô gái, một tay thò vào trong chăn vuốt ve thẳng lên miệng hoa non nớt của cô gái.

Ngón tay người đàn ông lạnh toát, bàn tay anh không chút nhẹ nhàng, Tiêu Vũ tức giận cắn mạnh vào vai người đàn ông: "Hít... Lão già khốn kiếp! Mau bỏ tay ra! Lạnh chết mất!"

"Vì tìm con nhãi ranh nhà em, ông đây đã hứng gió lạnh mấy ngày rồi, em lại đối xử với ông đây như vậy hả?"

Tần Nghị không ngừng tay, bàn tay dùng sức xoa nắn miệng hoa huyệt một cái, không lâu sau đã cảm nhận được một tay ướt đẫm, anh nhìn cô gái nhỏ dưới thân châm chọc: "Ồ... muốn ông đây đến thế à?"

 Tiêu Vũ đã không làm với tên đàn ông chó má này một thời gian rồi, vừa nhìn thấy thân thể anh đã không kìm được trở nên mềm nhũn, bị người đàn ông trêu chọc một cái cơ thể đã có phản ứng.

Nhưng nhớ tới cái tính chó của gã đàn ông khốn nạn này, Tiêu Vũ lại tức điên người. Cô vừa đưa tay muốn chống trả người đàn ông, đã ngay lập tức bị Tần Nghị dễ dàng đè lại.

Tần Nghị: "Ranh con, dùng công phu ông đây dạy để đối phó ông à!? Chậc... em vẫn còn non lắm!"

"Mẹ nó! Tần Nghị!! Đồ khốn nạn nhà anh! Có giỏi thì thả tôi ra! Hai ta đấu tay đôi!"

"Được rồi... Đấu tay đôi trên giường với ông đây, em đã thắng được lần nào đâu???"

Tần Nghị cúi người hôn mạnh lên Tiêu Vũ, khi dục vọng sắp sửa vỡ trận, anh buông tha cho cô gái nhỏ dưới thân: "Hôm nay ông đến đây, không phải để làm em đâu! Mau dậy đi, có việc chính cần làm..."

Tiêu Vũ đầy nghi ngờ nhìn người đàn ông: "Ngày nào anh cũng ngoài cái chuyện trong đũng quần ra, còn có chuyện gì nghiêm túc nữa không!?"

Tần Nghị nhìn thân thể trần trụi của cô gái, kìm nén phản ứng của Tần Nghị nhỏ dưới thân: "Sao lại không có? Để có thể làm con ranh nhà emn một cách hợp pháp, những ngày qua ông đây đã tốn không ít công sức..."

Tiêu Vũ vô thức nhíu mày, có một cảm giác bất an trỗi dậy: "Hợp pháp?! Tần đại gia... anh không quên bây giờ em vẫn chưa thành niên sao... muốn hợp pháp thì anh còn phải đợi đó..."

"Qua tết, em sẽ đủ 16 tuổi. Về mặt pháp lý mà nói, chỉ cần em đồng ý để cho ông đây làm em thì không phạm pháp..."

Bàn tay to lớn của Tần Nghị vuốt ve bánh bao nhỏ trước ngực Tiêu Vũ: "Cũng không biết là con đĩ dâm nào, từ lần đầu gặp ông đã vô tình hay cố ý dụ dỗ ông đây, hả?"

Tiêu Vũ nghe vậy, trừng mắt nhìn người đàn ông trước mặt: "Đó là do lúc đó mắt bà bị mù!!"

Lúc đó lần đầu tiên gặp, cô đã bị vẻ bề ngoài của gã đàn ông chó má này lừa gạt. Cô còn tưởng anh là một kẻ ngây thơ, ngốc nghếch không hiểu phong tình, ai ngờ là một con sói già háo sắc ăn không biết no!

Tần Nghị tỉ mỉ mặc quần áo cho cô gái, nhếch môi: "Vậy thì em chỉ có thể mù mãi thôi, đừng nghĩ đến chuyện chia tay... Cứ đính hôn trước đi, đợi em tốt nghiệp đại học rồi hãy đăng ký kết hôn."

Nghe vậy, Tiêu Vũ trợn tròn mắt: "Anh có biết xấu hổ không! Anh bao nhiêu tuổi tôi bao nhiêu tuổi? Còn đính hôn!! Anh nghĩ ra được cái trò đó à!"

Tên khốn này lớn hơn cô cả một giáp hơn, vậy mà lại có mặt mũi nói chuyện kết hôn.

Tần Nghị lại thờ ơ cười cười, hạ giọng nói: "Đương nhiên, ngoài đính hôn ra còn có con đường thứ hai..."

Tiêu Vũ trực giác mách bảo đó không phải là đường tốt: "Là gì?"

"bây giờ ông sẽ làm em mang bầu... Đến lúc đó xem em có gả hay không..."

Tiêu Vũ: "!!! Đụ má! Đồ chó, anh có phải là người không hả!"

Không bằng cầm thú!

"Cho nên, em tự chọn đi... là đính hôn trước, hay là sinh con trước..."

"...Chọn cái đầu anh đó! Cầm thú!"

Ban đầu ngàn chọn vạn chọn, chọn phải cái tên cầm thú này, đụ má! Tự đâm đầu vào tường chết quách đi thôi!

Hai người lần lượt xuống lầu, sắc mặt Tiêu Vũ đen không thể đen hơn.

Thấy vậy, Thẩm Thanh Âm cũng chỉ đành bất lực xoa trán, không biết có phải số mệnh của bọn họ có gì xung khắc hay không.

Hình Đống là một tên ngoài trắng trong đen thì thôi đi, Tiêu Vũ lại còn rước thêm một vị tổ tông về, chỉ là...

Đàn ông tốt đẹp gặp phải Tiêu Vũ, không chết cũng phải lột da... Đáng tiếc quá...

Biểu cảm tiếc hận trên khuôn mặt Thẩm Thanh Âm dành cho Tần Nghị không được người đàn ông đón nhận, anh ta trực tiếp mở lời: "Tôi biết về tuổi tác tôi có lớn hơn Tiêu Vũ một chút, nhưng một khi tôi đã là người đàn ông của Tiểu Vũ, tôi sẽ gánh vác trách nhiệm mà một người đàn ông nên gánh vác..."

"..." Tiêu Vũ đưa tay véo mạnh vào eo người đàn ông một cái: "Ai cho anh chịu trách nhiệm chứ!!"

Thẩm Thanh Âm, "..."

"Cô bé... bây giờ vẫn còn nhỏ... Làm sao anh có thể chắc chắn cô bé sau này vẫn sẽ luôn thích anh, sẵn lòng ở bên anh?"

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.