Biên tập: Meo687
Chương
48: Lấy chồng? Em muốn lấy ai?
Thẩm Thanh
Âm giận dỗi quay mặt đi không nhìn Hình Đống, nhưng bị người đàn ông thô bạo xoay
đầu lại, hai người nhìn thẳng vào mắt nhau vài phút.
Hình Đống nhớ
lại lời Phó Tước nói trên bàn rượu trưa nay, ánh mắt sâu thẳm thoáng hiện lên một
tia tàn nhẫn.
Một lát sau,
anh cắn mạnh vào đôi môi đỏ mọng của cô gái nhỏ, lạnh lùng nói: "Chuyện
trước đây của em, tôi không quản được. Nhưng bây giờ em phải nhớ kỹ cho ông… Đã
lên giường với ông đây rồi … không dễ gì xuống được đâu!"
"…
" Thẩm Thanh Âm nghe vậy, lông mày giật giật, "Chú Hình… người ta bây
giờ còn trẻ mà… sau này còn muốn gả chồng… Sít…"
Hình Đống mặt
sa sầm nhìn người phụ nữ dưới thân nở nụ cười rạng rỡ như hoa, khi nghe thấy từ
‘gả’ của cô, bàn tay to của anh đột nhiên bóp mạnh vào vú mềm của người phụ nữ.
Vú mềm của
Thẩm Thanh Âm vốn đã nhạy cảm, bị người đàn ông bóp mạnh như vậy, đau đến mức cô
không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Chỉ nghe thấy
người đàn ông trên đỉnh đầu cười khẩy: "Lấy chồng? Gả cho ai? Phó Tước?"
Thẩm Thanh
Âm trừng mắt nhìn người đàn ông: "Dù sao thì chú Hình cũng đã kết hôn rồi,
gả cho ai cũng sẽ không phải là gả cho chú Hình đâu… Người ta trẻ đẹp, dáng người
quyến rũ, còn lo gì không có ai cưới chắc?"
"Ha…"
Hình Đống đột
nhiên rút ra, chất lỏng trắng đục đang tắc nghẽn trong lỗ nhỏ nương theo động
tác của người đàn ông chảy ra hết. Còn chưa kịp đợi Thẩm Thanh Âm ngẩm nghĩ xem
người đàn ông muốn làm gì.
Chợt cô nhìn
thấy Hình Đống lấy điện thoại từ túi quần dưới đất ra, mày mò một lúc rồi ném
điện thoại trước mặt Thẩm Thanh Âm.
"Em
đoán xem người đàn ông sẽ cưới em sau này, nhìn thấy những thứ này còn muốn cưới
em không?" Nói rồi, người đàn ông tự mình nhặt quần áo dưới đất lên, thong
thả mặc vào.
Hoàn toàn là
dáng vẻ của cầm thú đội lốt người, bề ngoài thanh lịch nhưng bên trong thối
nát.
'Chú Hình…
anh chậm… chậm lại chút… ưm…'
Tiếng rên rỉ
đứt quãng của người phụ nữ truyền ra từ điện thoại. Thẩm Thanh Âm cầm điện thoại
lên xem, trên màn hình toàn bộ là cảnh tượng hai người họ quấn quýt bên nhau ở
trong bếp vào đêm qua.
"Đừng
lo… video như thế này tôi còn nhiều lắm… Phó Tước muốn xem bao nhiêu có bấy
nhiêu…"
"Anh…"
Thẩm Thanh
Âm nghĩ rằng điều điên rồ nhất cũng chỉ là việc Hình Đống tặng cô sợi dây chuyền
có gắn định vị thôi. Nhưng chưa bao giờ ngờ được rằng người đàn ông lại điên cuồng
đến mức lắp đặt camera giám sát ẩn ở khắp mọi ngóc ngách trong nhà, thậm chí cả
những nơi như nhà bếp cũng không tha.
Nghĩ đến việc
Hứa Thiến và Lưu Dĩnh vẫn còn ở nhà tối qua, "Anh sẽ không lắp trong phòng
tắm chứ…"
Hình Đống mặc
quần áo xong xuôi, cúi người cắn lên vú thơm mềm của người phụ nữ một cái:
"Yên tâm, ông không có hứng thú với bọn họ đâu… Ngoại trừ em ra, đồ của
người khác ông không thèm giữ lại…"
Lúc này Thẩm
Thanh Âm mới hiểu ra, lúc sắp xếp biệt viện, Hình Đống chưa bao giờ cho cô
nhúng tay vào, hóa ra là để thuận tiện cho anh giở trò.
Thấy cô nàng
trông có vẻ sợ hãi, Hình Đống nhẹ nhàng an ủi: "Nội dung trong camera giám
sát trừ tôi sẽ không bị rò rỉ ra ngoài, dù sao ông đây lắp là camera gián điệp
quân sự mà. Đương nhiên… em cũng đừng hòng tìm, càng đừng hòng tháo nó
ra…"
Nghe vậy, Thẩm
Thanh Âm suýt chút nữa đã bị người đàn ông chọc cười. Cô quả thật đã đánh giá
thấp thủ đoạn của người đàn ông trong kiếp này.
"Bây giờ
anh đã ngả bài với em rồi, không sợ em bỏ chạy hả?"
Hình Đống khẽ
nhướng mày, bàn tay to lớn vuốt ve sợi dây chuyền sapphire trên cổ người phụ nữ:
"Vậy em phải tháo nó xuống trước đã…"
"…"
Đến lúc này Thẩm
Thanh Âm hoàn toàn câm nín. Ngay từ khi đeo sợi dây chuyền, cô đã biết bên
trong có gắn thứ gì đó, nhưng hoàn toàn không ngờ lại có chuyện này.
"Chú
Hình… anh là cảnh sát… làm vậy là phạm pháp đó…"
"Ha…"
Hình Đống dùng bàn tay to lớn nâng cằm Thẩm Thanh Âm lên: "Chính vì chú
Hình của em là cảnh sát… nên đương nhiên anh đây sẽ không phạm pháp…"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét