Biên tập: Meo687
Chương 98: Tôi
mang thai rồi...
Thẩm Thanh
Âm bị lời của Hứa Thiến dọa cho giật mình. Kể từ hôm Tết, cô đã không còn uống
thuốc tránh thai nữa.
Hơn nữa khoảng
thời gian đó trùng hợp là lúc Hình Đống làm tàn nhẫn nhất, bây giờ Hứa Thiến nhắc
đến, cô mới nhớ ra bà dì của mình hình như đã trễ mấy ngày rồi.
Khoảng thời
gian trước ngày nào cũng quấn quýt bên Hình Đống, đương nhiên cô không để thời
gian để ý tới. Còn bây giờ Hình Đống bận rộn, cô mới thả lỏng rồi nhận ra.
Hứa Thiến thấy
vậy cũng không khỏi sững sờ: "Không phải là có thật rồi chứ?"
Thẩm Thanh
Âm cắn cắn môi: "Đi bệnh viện."
Trong bệnh
viện.
Thẩm Thanh
Âm rút máu ngồi đợi kết quả.
Hứa Thiến
rót cho Thẩm Thanh Âm một cốc nước nóng, nhìn người phụ nữ đang thẩn thờ hỏi:
"Em... không có ý kiến gì sao?"
"Hả?"
Thẩm Thanh Âm từ trạng thái ngẩn người tỉnh lại, vuốt ve bụng dưới: "Còn
có ý kiến gì được nữa?"
"Lỡ như
thật sự có rồi, em sinh hay là..."
Lời Hứa Thiến
còn chưa nói xong, đã nghe Thẩm Thanh Âm kiên quyết nói: "Đương nhiên là
phải sinh ra..."
Đây là điều
duy nhất cô có thể để lại cho anh, dù sau này cô có rời đi, ít nhất vẫn còn con
cái ở bên cạnh anh.
Hơn nữa...
có con rồi, Hình Đống sẽ không còn bị người nhà dùng đạo đức trói buộc nữa. Cô
tin anh sẽ là một người cha tốt, sẽ chăm sóc tốt cho con của họ, sẽ không để đứa
bé giống như anh.
"Em còn trẻ như vậy, cứ không rõ ràng sinh con cho anh ta sao mà được? Ít nhất anh
ta phải ly hôn trước đã... Nếu không đứa bé chẳng phải thành con riêng hay
sao?"
Hứa Thiến
nghĩ đến những lời đồn nghe được trong hai ngày qua, trong lòng cảm thấy bất
công thay cho Thẩm Thanh Âm.
Hai ngày trước,
đội trưởng Hình vừa tổ chức tiệc sinh nhật lớn cho bố vợ trong khách sạn thành
phố, rõ là hào phóng biết bao.
Dạo này, cục
thành phố từ trên xuống dưới đã thay máu hàng loạt nhân sự cả công khai lẫn bí
mật, ai cũng biết lúc này Hình Đống đang rất nổi tiếng.
Chỉ có người
phụ nữ ngốc nghếch trước mặt này, cái gì cũng không biết, giờ còn cam tâm tình
nguyện sinh con cho người ta.
Nghe vậy, Thẩm
Thanh Âm chẳng thèm để ý nở nụ cười: "Nghe chuyện dùng bụng bầu ép hôn
chưa? Chiêu trò thượng vị phổ biến của tiểu tam đó."
Chỉ có điều
nếu cô thật sự có thai, đứa bé này đối với Hình Đống có lẽ là nỗi sợ hãi nhiều
hơn là niềm vui bất ngờ.
Khóe miệng Hứa
Thiến giật giật: "Nghe mấy lời này, tôi có cảm giác em còn khá tự
hào."
Cái gia đình
như vậy, cả đám người bám víu như đeo phải cục nợ, chỉ có Thẩm Thanh Âm mắt bị
mù mới đâm đầu nhảy vào không cách nào có thể thoát ra được.
Thẩm Thanh
Âm vừa định nói gì đó, điện thoại trong túi reo lên.
"Điện
thoại của đội trưởng Hình à?"
Thẩm Thanh
Âm gật đầu: "Ừm."
Chắc chắn là
thiết bị định vị hiển thị cô ở bệnh viện, nên người đàn ông mới gọi điện thoại đến.
Bây giờ Hình
Đống theo dõi cô còn siết sao hơn trước rất nhiều.
Hình Đống
nhìn vị trí bệnh viện người phụ nữ hiển thị trên điện thoại, nhíu mày:
"Sao lại đến bệnh viện? Không khỏe chỗ nào à?"
Thẩm Thanh
Âm: "Không có gì, chỉ là hơi đau đầu nên đến khám thử thôi..."
Hứa Thiến:
"..."
"Tối
nay làm xong việc anh sẽ cố gắng về sớm, nhớ mang báo cáo kiểm tra ở bệnh viện
về cho anh xem."
Thẩm Thanh
Âm thở dài: "Anh là cảnh sát chứ đâu phải bác sĩ, anh có hiểu đâu..."
Mới nói được
nửa chừng, cô đã nghe y tá cầm báo cáo gọi: "Thẩm Thanh Âm là ai?"
"Là tôi
ạ... Vậy thôi không nói nữa, tối nay về nhà rồi nói... "
Trong phòng
khám riêng, nữ bác sĩ nhìn báo cáo, nói: "Tất cả các chỉ số của em đều hơi
thấp, nếu muốn..."
Nghe đến
đây, lòng Thẩm Thanh Âm thắt lại: "Chỉ số thấp? Tại sao lại như vậy?"
Bác sĩ:
"Không có vấn đề gì lớn, nếu muốn có con, sau này cần uống thuốc đúng giờ,
đến tiêm thuốc... rồi xem tình hình cụ thể... đừng quá lo lắng..."
Đến đây Thẩm
Thanh Âm mới thở phào nhẹ nhõm: "Dạ vâng, cảm ơn..."
"Bây giờ
em bé còn nhỏ, bình thường cần chú ý bổ sung dinh dưỡng và nghỉ ngơi nhiều hơn.
Tình trạng của em trong ba tháng đầu tốt nhất là không nên quan hệ tình dục...
nếu không..."
Nữ bác sĩ đẩy
gọng kính trên sống mũi, nhìn Thẩm Thanh Âm.
Thẩm Thanh
Âm đỏ mặt gật đầu: "Em biết rồi."
"Bây giờ
em đang yếu, đợi đến mấy tháng sau thai nhi ổn định rồi, cũng vẫn phải chú ý một
chút..."
"Vâng,
vâng..."
Ra khỏi cửa,
Thẩm Thanh Âm mới hoàn toàn thả lỏng. Ánh mắt của bác sĩ vừa rồi, gần như đang
nói thẳng rằng vì cô sinh hoạt tình dục không điều độ dẫn đến cơ thể yếu...
Hứa Thiến đỡ
Thẩm Thanh Âm, cảm thán: "Chậc... Còn trẻ mà đã làm mẹ trước cả tôi... Hai
người mới quen bao lâu chứ... Trời ạ..."
Thẩm Thanh
Âm thầm thở dài trong lòng, ngay từ khi cô ngừng uống thuốc tránh thai, cô đã
lường trước sẽ có ngày này.
Từ bệnh viện
về nhà, Hứa Thiến chăm sóc Thẩm Thanh Âm như bảo vật.
Thẩm Thanh
Âm cũng đặt mua online rất nhiều sách của mẹ bầu và cách nuôi dạy con trên mạng
về, còn về đồ dùng cho trẻ sơ sinh, cô muốn Hình Đống tự tay chuẩn bị.
Từ bây giờ
cô phải bắt đầu huấn luyện Hình Đống thật tốt, sau khi làm cha thì không thể
như trước đây, việc gì cũng đặt người khác lên hàng đầu.
Hứa Thiến thấy
Thẩm Thanh Âm mặt mày như bà mẹ hiền, khóe miệng giật giật: "Em thích con
trai hay con gái?"
Thẩm Thanh
Âm: "Con gái, con gái ngoan ngoãn đáng yêu biết bao... Chẳng phải người ta
nói con gái là áo bông nhỏ ấm áp sao..."
Hứa Thiến:
"Đừng nói vậy, người ta đều nói con gái giống cha, con trai giống mẹ...
Sinh một cậu bé trai ấm áp giống cô không tốt sao? Lỡ đâu cô con gái nhỏ lại giống
đội trưởng Hình, thì không phải là áo bông nhỏ nữa, cũng có thể là một quả pháo
nhỏ..."
Chỉ cần chạm
vào là nổ... lòng dạ còn đen xì...
Thẩm Thanh
Âm mỉm cười: "Con trai hay con gái đều như nhau, dù sao có bố nó ở đây,
chúng nó cũng không thể lên trời được."
"Điều
đó thì chưa chắc..."
----------
Giai đoạn đầu
thai kỳ dễ khiến người ta cảm thấy buồn ngủ và mệt mỏi, tối đó Thẩm Thanh Âm
cũng không đợi nổi Hình Đống, đã ngủ sớm.
Chỉ là trong
lúc nửa tỉnh nửa mê, vị trí bên cạnh lún xuống, thân hình người đàn ông mang
theo một chút lạnh lẽo phủ lên cô.
"Ưm...
Chồng ơi... đừng..."
Hình Đống
hôn người phụ nữ dưới thân, bàn tay to lớn cởi váy ngủ của cô, hỏi: "Ban
ngày sao lại cúp điện thoại của anh? Bác sĩ nói gì? Báo cáo đâu? Cho anh
xem..."
Một chuỗi
câu hỏi dồn dập khiến Thẩm Thanh Âm không kịp trả lời, chiếc váy ngủ trên người
cô bị lật tung, đôi gò bồng mọng nước thay hình đổi dạng trong tay người đàn
ông.
Thẩm Thanh
Âm bị người đàn ông quấy rối, cơn buồn ngủ tan đi gần hết, "Chồng ơi... đừng...
hôm nay không được..."
"Ha...
Tại sao không được?" Bàn tay to lớn của Hình Đống trực tiếp tiến vào mật động
của người phụ nữ, cảm nhận được một mảng ẩm ướt: "Đĩ nhỏ dâm đãng, bà dì còn
chưa đến mà không cho chịch hả?"
Thẩm Thanh
Âm mắt đỏ hoe trừng người đàn ông, khẽ mắng: "Chính vì không đến nên mới
không được!"
"Hả?"
Hình Đống nhất thời không kịp phản ứng, tự mình cởi bỏ quần áo trên người.
Thấy vậy, Thẩm
Thanh Âm lập tức hoảng hốt: "Hình Đống! Em, em..."
Ban đầu cô còn
tính tìm thời gian để hai người nói chuyện đàng hoàng, ai ngờ người đàn ông này
tinh trùng lên não, chẳng thèm quan tâm cái gì cả.
"Em sao
vậy? Còn không nói thật với ông?" Lần đầu tiên Hình Đống thấy người phụ nữ
ấp a ấp úng như vậy: "Thẩm Thanh Âm, em có chuyện giấu anh?"
Thẩm Thanh
Âm nhìn người đàn ông, cắn cắn môi: "Em không có..."
"Không
có mà em ấp a ấp úng nửa ngày?" Hình Đống vùi đầu cắn một miếng vào bầu vú
của người phụ nữ: "Nói hay không nói? Không nói em có tin, ngay bây giờ ông
sẽ xử em luôn hay không hả!?"
Người đàn
ông vừa nói vừa đẩy thân dưới, tách hai chân Thẩm Thanh Âm ra. Thẩm Thanh Âm sốt
ruột, vội vàng kêu lên: "Em, em mang thai rồi!!"
"Cái
gì!?" Thân hình Hình Đống đột nhiên cứng lại, như thể không nghe rõ:
"Em vừa nói gì!?"
Thẩm Thanh
Âm cũng biết đối với Hình Đống mà nói, tin tức này khó tin đến mức nào.
Nghĩ một
lát, cô vẫn kéo tay người đàn ông đặt lên bụng dưới: "Anh, sắp làm bố rồi..."
Meo: Có
khi nào, ổng nghĩ bả bắt ông đổ vỏ không trời 😊
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét