Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2025

Chương 19. Chưa kịp ăn chơi lêu lổng

 

  Chương 19. Nếu để ba chơi thì đừng có mà bảo ngừng

 

Buổi chiều còn có tiết học, Ngu Chi cơm nước xong ngồi ở trên sô pha chuẩn bị, một lát sau thấy người đàn ông bưng đĩa trái đặt trên bàn, cô duỗi tay xoa xoa eo, “Đều tại ba.”

Ngu Thái Sơ đem trái cây đặt xuống ngồi ở bên cạnh, bàn tay nhẹ nhàng vuốt lưng cô, cắm miếng dưa hấu, “Hôm nay không xin nghỉ được à?”

“Không được.” Ngu Chi há mồm ăn luôn, “Hôm nay có buổi toạ đàm đặc biệt của vị kiến trúc sư siêu đỉnh, đi học là hời, dù cho có gãy một chân con cũng phải đi.”

“Không tới mức phải gãy chân.” Ngu Thái Sơ cười, “Thầy nào đứng lớp, thích vậy à?”

“Tưởng Thâm Minh.” Ngu Chi nói, ánh mắt lấp la lấp lánh, “Hắn là giáo sư trường chúng con thì tốt rồi.”

“Như vậy là có thể mỗi ngày tới lớp nghe hắn học.”

“Tưởng Thâm Minh?” Ngu Thái Sơ lặp lại một lần, hỏi, “Vị kiến trúc sư thiết kế toà cao ốc 535?”

Ngu Chi mở to hai mắt, “Ba cũng biết.”

“Tóc quăn, thường xuyên đeo cái cặp nhỏ, còn đặc biệt đeo cặp mắt kính tròn, có phải hay không?”

“Đúng đúng đúng.” Ngu Chi che miệng lại, “Ba quen ạ?”

“Đâu chỉ quen biết.” Ngu Thái Sơ chậc một tiếng, “Hồi ở trường đại học còn cùng nhau tham gia chung dàn nhạc, từ thuở trẻ hắn đã như vậy, không hề thay đổi, không nghĩ tới lại quay về dạy học à.”

“Bọn ba tuần sau còn hẹn ăn cơm.” Ngu Thái Sơ dừng lại một chút, liếc mắt Ngu Chi, “Cũng thật trùng hợp……”

Ngu Chi không ngờ cha mình còn quen biết với thầy, lập tức hoá thành cún nhỏ ôm lấy cánh tay người đàn ông, “Ba ba.”

“Ừ?”

Ngu Chi chưa từng cười nịnh nọt như thế, “Ba dẫn con theo với.”

“Một đám đàn ông già, con theo làm gì.”

Ngu Chi bắt đầu rầm rì, bò đến trên người Ngu Thái Sơ, “Con thật sự muốn đi, không phải ba bảo con muốn gì cũng đều đồng ý à, nha nha?”

“Nếu không chiều nay con nghỉ, ở nhà chơi với ba.” Cô dùng sức ôm lấy cần cổ người đàn ông, bị Ngu Thái Sơ duỗi tay túm lấy, thấp giọng hỏi, “Chơi với ba cái gì?”

“Đương nhiên chơi cái kia ……” Ngu Chi đem đôi tay của người đàn ông đặt lên mông mình, “Ba ba tốt…… Ba chính là ba ba tốt nhất trần đời của con……”

“Vì hắn mà hy sinh cả sắc thế à.” Ngu Thái Sơ hung hăng vỗ lên cánh mông của cô, “Con thích hắn đến thế à?”

“Thích.” Ngu Chi nói, nói xong ý thức đây là cái bẫy lập tức sửa miệng, “Có điều con thích nhất là ba.”

Ngu Thái Sơ cúi đầu nhìn cô, tới gần đem cái miệng nhỏ bịa chuyện không hề có chút thành lấp kín. Một tay thăm dò vào trong quần đùi, đem cánh mông căng tròn vò viên trong tay, hắn một tay nâng đầu Ngu Chi lên đáp, “Được.”

Kỳ thật ở phương diện học tập, Ngu Chi đặc biệt là đứa trẻ ngoan, trước nay vẫn rõ ràng mục tiêu của mình. Lúc điền nguyện vọng Ngu Thái Sơ cũng chỉ là cung cấp ý kiến của mình, cô bèn chọn khoa kiến trúc. Không thể không thừa nhận, ngay từ đầu Ngu Thái Sơ cảm thấy cô rất kỳ quái, về sau mới nghĩ đến, có thể là di truyền từ mẹ.

Cả gia đình, dường như chỉ có mẹ cô có chút quan hệ với kiến trúc, có điều điều kiện lúc ấy không cho phép, không được học tập bài bản, thích cũng chỉ dừng lại ở thích.

Cho nên về phần Tưởng Thâm Minh, nếu Ngu Chi hắn quen, tự nhiên hắn có thể cung cấp hết thảy điều kiện cùng sự tiện lợi.

Bởi vì có được chỗ tốt, Ngu Chi rất nhanh cởi sạch sẽ, từ trong quần móc lấy cặc của người đàn ông ra cưỡi lên.

Lồn nhỏ tối hôm qua mới vừa bị khai thác vẫn còn ướt át, dễ dàng nuốt trọn lấy cặc của người đàn ông vào.

Ngu Chi eo chợt nhũn, lồn non cảm nhận được gậy thịt càng lúc càng phình to, cô ôm cổ người đàn ông lắc hông, thoải mái kêu to. Sau đó, lại thở dài bò lên trên người người đàn ông, “Ô làm sao bây giờ…… Vẫn luôn làm cùng ba, lồn nhỏ sắp sửa hỏng rồi……”

Ngu Thái Sơ chưa nói cái gì, dứt khoát ôm lấy mông cô điều chỉnh tư thế, đem gậy thịt cắm vào miệng tử cung còn chưa hoàn toàn khép kín.

Ngu Chi dâm đãng rên rỉ, người đàn ông nâng mông bắt đầu thúc đẩy lên xuống. Cặc thô dài hừng đỏ không ngừng ra vào lồn nhỏ non mềm mê người. Ngu Thái Sơ thấp giọng nhắc nhở cô, “Lỗ lồn dâm đãng, nếu muốn ba chơi, thì cấm khóc lóc kêu ngừng nghe chưa.”

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.