Tác giả: Nhất Bách Cá Tiểu Thảo Môi
Biên tập: Meo687
Chương 5. Ở trước
mặt vợ cả điên cuồng địt lồn người thứ ba dâm đãng không thể ngừng lại, tưởng vợ
cả là yêu quái hóa hình
"Phu quân... ưm... lồn nhỏ đã sẵn
sàng từ lâu rồi... ha... nó thèm đến chảy nước miếng rồi..."
Thẩm Nguyệt Lưu nằm sấp trên người Mạnh
Thiếu Vũ, quần áo xốc xếch để lộ hai nụ hồng, cọ xát trên lớp vải trơn nhẵn của
nàng như những viên sỏi nhỏ cộm cứng.
Nàng như một con rắn không xương, tay
chân quấn chặt lấy Mạnh Thiếu Vũ, làn da mềm mại, mịn màng vẫn luôn cọ xát vào
làn da trần trụi của Mạnh Thiếu Vũ.
Nàng có thể cảm nhận được cặc đang đè
ép lên lỗ lồn, đang run rẩy mất kiểm soát, có dấu hiệu cương cứng.
Mạnh Thiếu Vũ hít sâu một hơi, lật người
đè nàng xuống giường. Khuôn mặt lạnh lùng nhìn nàng đầy si tình một lúc lâu, rồi
cứ như quả bóng xì hơi nói: "Thôi được, để ta kiểm tra cho nàng trước
đã."
Bên ngoài cửa sổ sắc trời vẫn còn sớm,
ánh nắng ấm áp chiếu rọi lên người hai người, khiến Mạnh Thiếu Vũ có thể nhìn
rõ toàn bộ cơ thể của Thẩm Nguyệt Lưu.
Chàng tách hai chân Thẩm Nguyệt Lưu
ra, hoàn toàn để lộ ra cái lỗ lồn hồng hào ướt át đang chảy nước và cái hột le
màu hồng phớt cộm cứng.
Ngón tay thô ráp tách hai cánh môi thịt
thật dày ra, cẩn thận quan sát hột le đỏ tươi mẫn cảm bên trong.
Chàng dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chọc
vào hột le nhỏ, rồi ấn ấn lên trên, toàn thân Thẩm Nguyệt Lưu gần như ngay lập
tức run lên và chảy ra nước.
Cơ thể Thẩm Nguyệt Lưu quá sức mẫn cảm,
mới chạm nhẹ một chút cũng có thể khiến dục vọng của nàng bùng lên dữ dội, trước
đây khi những người tình địt lồn nàng cũng như vậy.
Chưa kể, lúc này đối diện với nàng
chính là Mạnh Thiếu Vũ mà nàng đã mơ ước bấy lâu.
Đầu ngón tay Mạnh Thiếu Vũ dọc theo hột
le, từ từ di chuyển đến miệng lồn, miệng lồn hồng hào dính đầy nước dâm trong
suốt. Vừa nãy cặc của chàng cọ xát vào lỗ lồn đã khiến cái miệng nhỏ non mềm
này mấp máy hé mở, thịt lồn ở miệng nhỏ cũng đã hơi ửng đỏ.
Chàng đặt cả bàn tay lên lỗ lồn của Thẩm
Nguyệt Lưu, dùng hơi ấm nơi lòng bàn tay xoa bóp lên thịt lồn mềm mại của nàng.
Cảm giác tê dại mất kiểm soát dâng trào nơi bụng dưới của Thẩm Nguyệt Lưu.
Mạnh Thiếu Vũ nương theo dòng nước ẩm
ướt vừa chảy ra ở cửa lồn, nhét ngón giữa vào. Lớp thịt dâm bên trong lỗ lồn
ngay lập tức co rút lại, không cho ngón tay khó khăn lắm mới vào trốn thoát.
Lớp chai sần ở đầu ngón tay cọ vào
vách thịt mềm trong lồn, xoay tròn dò tìm, xem liệu có chỗ nào chàng chưa chạm
tới vẫn chưa lành hẳn hay không.
Thẩm Nguyệt Lưu bị ngón tay chàng chọc
vào vừa sướng vừa trống rỗng, không kìm được nhấc mông lên phối hợp, hùa theo động
tác đâm thọc ra vào trong lồn.
Hai chân thon dài đã không kìm được co
lại, toàn thân từ trên xuống dưới ngay cả ngón chân cũng đang dùng sức, chỉ
mong Mạnh Thiếu Vũ nhanh chóng hoàn thành bài kiểm tra, rồi dùng cặc lớn địt chết
nàng.
Mạnh Thiếu Vũ cũng không phải không muốn
địt lồn, cặc lớn của chàng đã cương cứng không chịu nổi. Chỗ quy đầu còn rỉ ra
chất lỏng trong suốt, cả cây cặc dài dựng thẳng tắp.
Ngón tay chàng bị thịt lồn mềm mại quấn
chặt, sự chủ động hùa theo của Thẩm Nguyệt Lưu, khiến chàng có cảm giác như
ngón tay mình đang bị cưỡng hiếp.
Cặc dưới thân thoạt nhìn trông vô cùng
dữ tợn, gân xanh cuồn cuộn bao quanh thân cặc. Gốc cặc đang run rẩy nói cho
chàng biết, nếu không địt lồn, thật sự sẽ hỏng mất.
Nhưng Mạnh Thiếu Vũ đã cố gắng nhẫn nhịn,
chàng nhìn cái lỗ nhỏ bị ngón tay mình cắm vào, ý nghĩ đầu tiên lại là muốn liếm
một chút.
Tốt nhất là có thể hút hết đống nước
đó vào miệng mình, rồi mút cái lỗ lồn đó đỏ bừng, giống như hôm đó, để lại một
vết răng sâu thật đẹp.
đọc truyện tại
trang meo687.wordpress.com
Chàng vừa nghĩ vậy, người cũng đã cúi
đầu xuống liếm lỗ lồn ướt đẫm nước. Đầu lưỡi thỉnh thoảng liếm vào ngón tay vừa
cắm vào của mình, để lại từng dòng nước dâm và nước bọt.
"A... ngứa chết mất... ưm a... lưỡi
liếm thiếp ngứa quá... ha..."
Mạnh Thiếu Vũ nghe vậy bèn rút ngón
tay ra, hút mạnh lỗ lồn một hơi, hút gần hết nước dâm vào trong miệng.
Chàng nắm lấy cặc khủng của mình, cọ đầu
cặc vào cửa lồn, dùng nước dâm làm chất bôi trơn.
"Nguyệt Nhi... ưm... Chi Lam, ta
sắp vào rồi... ha..."
Đầu cặc lớn sau nhiều ngày, một lần nữa
địt banh từng lớp thịt mềm bên trong lồn nhỏ, mạnh mẽ cắm vào lỗ lồn của Thẩm
Nguyệt Lưu.
Cặc cứng vừa mới tiến vào cơ thể, Thẩm
Nguyệt Lưu đã suýt nữa thì lên đỉnh, hai chân siết chặt lấy vòng eo chàng, bụng
dưới co thắt liên tục.
Lồn nhỏ mới ăn được nửa cây, lúc này
nước dâm đã tràn lan, nhưng cặc bự bịt kín cửa lồn, chỉ có một vài vệt nước dâm
có thể chảy ra.
Đôi khi Mạnh Thiếu Vũ còn nghi ngờ rằng,
phải chăng Thẩm Nguyệt Lưu được làm bằng nước hay không, sao nước dâm trong lồn
nhỏ lại có thể chảy mãi không ngừng như thế. Chỉ cần chạm nhẹ một cái cũng đã
chảy nước, hút cũng chẳng hết, cặc lớn địt vào thì càng không cần phải nói.
Cặc bị thịt lồn bao bọc không thể nhúc
nhích, chàng cũng căng tức khó chịu vô cùng. Chàng vỗ nhẹ vào mông thịt nàng
như an ủi, ra hiệu Thẩm Nguyệt Lưu thả lỏng ra chút.
Nhưng đây đâu phải là chuyện Thẩm Nguyệt
Lưu có thể kiểm soát, Mạnh Thiếu Vũ càng vỗ mông nàng, nàng càng phấn khích.
Sắc mặt nàng đỏ bừng, miệng há to thở
dốc, eo không ngừng run rẩy. Nước dâm ồ ạt phun ra, từ dưới lên trên, bắn hết
lên mặt Mạnh Thiếu Vũ.
Khuôn mặt lạnh lùng, xa lánh thế tục
thường ngày của Mạnh Thiếu Vũ, giờ đây lại dính đầy nước dâm trong suốt, lấp
lánh. Những giọt nước trong suốt dính trên mặt chàng, khiến Thẩm Nguyệt có một ảo
giác rằng Mạnh Thiếu Vũ cuối cùng cũng thuộc về nàng.
Lỗ nhỏ bên dưới nhịp nhàng xoắn vặn,
cuốn chặt lấy cặc bên trong. Lỗ thịt mềm từng chút một co thắt chặt chẽ, bao bọc
cặc vừa thoải mái lại khó chịu tột cùng.
Mạnh Thiếu Vũ không còn nhẫn nhịn được
nữa, hai tay nâng mông nàng lên một chút, rút thân nửa cặc ra, chỉ để lại mỗi
quy đầu trong cơ thể Thẩm Nguyệt. Sau đó, eo hông chàng dồn sức, địt mạnh bạo.
"A a a! ... Cặc lớn của phu quân
quá giỏi... ưm a... sâu quá rồi... cặc lớn đã chạm đến tâm hoa của Nguyệt Nhi rồi...
ha..."
Thẩm Nguyệt bị đâm thúc kêu dâm liên tục,
ngoài miệng thì la to sắp bị địt chết rồi, không chịu nổi nữa. Thế nhưng mông
nàng lại tích cực phối hợp với động tác địt lồn của cặc lớn.
Trận địt lồn này, nàng đã phải năn nỉ
Mạnh Thiếu Vũ rất nhiều ngày mới có được. Thẩm Nguyệt không hiểu tại sao Mạnh
Thiếu Vũ rõ ràng chàng cũng rất muốn, nhưng lại cứ khăng khăng phải đợi cho lỗ
lồn của nàng hoàn toàn lành lặn. Chàng ấy yêu Tống Chi Lam đến thế sao?
Nhưng dù có yêu đến mấy thì sao, chẳng
phải vẫn nằm sấp trên người nàng, điên cuồng địt cái lồn của nàng sao.
"A... phu quân... ưm a... lồn nhỏ
của Nguyệt Nhi sướng không... ha... phu quân mau gọi thiếp là Nguyệt Nhi...
ưm... thiếp muốn nghe... a a a..."
Sau khi cặc hoàn toàn cắm vào, Mạnh
Thiếu Vũ nhanh chóng bắt đầu mạnh mẽ thọc vào rút ra trong lồn nàng, hoàn toàn
không còn dáng vẻ cẩn trọng ban đầu. Trong những cú đâm thúc ra vào mạnh mẽ, tiếng
da thịt va chạm "bạch bạch" vang dội gần như vang vọng ra bên ngoài
căn phòng.
"Ưm... Nguyệt Nhi... ta yêu nàng,
ta luôn yêu nàng... ha..."
Thẩm Nguyệt cố tình siết chặt thân dưới,
mông hung hăng dập mạnh vào trứng dái của chàng, khiến Mạnh Thiếu Vũ vừa đau vừa
sướng, cặc suýt chút nữa đã bắn ra.
"A a a... phu quân, nói... ưm
a... nói chàng yêu Nguyệt Nhi... ha... Mạnh Thiếu Vũ yêu Thẩm Nguyệt Lưu... ưm
a..."
Mạnh Thiếu Vũ hôn lên khóe môi nàng,
"Ta yêu nàng... ha... Mạnh Thiếu Vũ mãi mãi yêu... ưm... yêu... Chi Lam...
ha..."
Tác dụng của cổ trùng khiến chàng tự động
bỏ qua cái tên Thẩm Nguyệt đột nhiên xuất hiện, tuân theo bản tâm. Chàng đã gọi
ra tên của người mình yêu nhất trên đời này là Tống Chi Lam.
Câu nói này khiến Thẩm Nguyệt tức giận
vô cùng thít chặt lỗ lồn, muốn siết gãy cái cặc đang ra vào trong cơ thể nàng.
Nàng điều chỉnh lại cảm xúc, vừa thở dốc,
vừa nói: "Vậy phu quân, chàng nói chàng yêu... ưm a... chàng yêu Nguyệt
Nhi... ha... chàng yêu Nguyệt Nhi nhất..."
Bàn tay Mạnh Thiếu Vũ nắn chặt mông thịt
trắng nõn, mịn màng của nàng, trong miệng vô thức nói theo lời nàng: "Ta
yêu nhất... ưm... yêu Nguyệt Nhi nhất..."
"Rầm!"
Cánh cửa phòng đột nhiên bị ai đó đá
văng.
Chỉ thấy người nọ mặc một bộ bạch y
tuyết như trắng, làn tóc đen được búi gọn bằng một cây trâm ngọc đơn giản, mặt
như ngọc lạnh, mắt như sương tuyết, dáng người uyển chuyển đứng sau cánh cửa gỗ
nát vụn.
Thẩm Nguyệt trong khoảnh khắc bị ánh mắt
của nàng ấy doạ sợ, nhưng nhìn Mạnh Thiếu Vũ đang phập phồng lên xuống trên người
mình, nàng không khỏi có chút đắc ý.
"Mạnh... ha... Mạnh tiên quân...
ưm a... phu quân chậm lại chút... Nguyệt Nhi không chịu nổi nữa rồi...
ha..."
Mạnh Thiếu Vũ không ngừng thúc hông,
chàng cũng hơi ngạc nhiên khi có người dám tùy tiện đá cửa phòng mình.
Chàng quay đầu nhìn lại, người đó vậy
mà lại giống hệt Chi Lam của chàng, Nguyệt Nhi của chàng...
"Mạnh Thiếu Vũ!" Giọng Tống
Chi Lam mang theo ý lạnh thấu xương, nàng trừng mắt nhìn chằm chằm hai người
đang tằng tịu ngay trước mặt, "Nếu chàng thích người khác, cứ nói thẳng là
được, cần gì phải làm ra trò này, thật là khiến người ta ghê tởm!"
Nàng nhìn hai người không ngừng giao hợp
bên dưới, nước dâm rỉ ra từ hai người, cùng với tiếng vỗ "bạch bạch"
vang dội, thậm chí có chút bắn tung tóe xuống chân nàng.
Cái cặc to lớn trần trụi hiện ra trước
mắt nàng, ngang nhiên ra vào va chạm trong cái lỗ lồn sưng đỏ ấy.
Mặc dù trên mặt Mạnh Thiếu Vũ không có
biểu cảm gì, nhưng đôi mắt hơi cụp xuống, và gân xanh nổi lên trên cánh tay,
khiến Tống Chi Lam, người hiểu chàng hơn ai hết, hiểu rằng Mạnh Thiếu Vũ lúc
này đang rất sướng.
Động tác của chàng đã chậm lại trong
ánh mắt chăm chú của nàng.
Mạnh Thiếu Vũ nhìn nàng, rồi lại nhìn
Thẩm Nguyệt bên dưới, lẽ ra chàng phải nhanh chóng hiểu ra rằng có một người là
Chi Lam giả. Thế nhưng dưới ảnh hưởng của cổ trùng, chàng lại không thể nghĩ
ra.
"Chi Lam?" Giọng chàng có
chút mơ hồ, "Sao lại có hai người lận?"
Thẩm Nguyệt thấy tình hình không ổn, vội
vàng lấy cái chuông đồng dưới gối ra, nhẹ nhàng lắc.
"Phu quân... ưm... chắc chắn nàng
ta là hồ ly tinh giả dạng... ha... chàng đừng để ý đến nàng ta..."
Đôi mắt Mạnh Thiếu Vũ thất thần vài
giây, cặc lại không ngừng địt tới tấp, từng cú đâm vào sâu bên trong tử cung,
khiến Thẩm Nguyệt run rẩy đến nỗi suýt không cầm nổi chuông đồng.
Hai người không coi ai ra gì, ngang
nhiên địt lồn kịch liệt ngay trước mặt Tống Chi Lam. Tiếng da thịt va chạm, tiếng
nước và tiếng rên dâm đãng của Thẩm Nguyệt vang vọng vào tai Tống Chi Lam.
Bàn tay đang cầm kiếm của nàng cũng
hơi run rẩy, lý trí mách bảo nàng rằng Mạnh Thiếu Vũ chắc chắn đã bị Thẩm Nguyệt
dùng thủ đoạn nào đó khống chế, nhưng về mặt tình cảm nàng thật sự không thể
bình tĩnh nổi.
Cái chuông đồng Thẩm Nguyệt cầm trong
tay vừa rồi hẳn là vật dùng để khống chế người, chỉ cần phá hủy cái chuông đồng
đó, Mạnh Thiếu Vũ có thể tỉnh lại.
Tống Chi Lam nhìn hai người tiếp xúc
thân mật, thanh kiếm sắc bén trong tay nhanh chóng đâm về phía chuông đồng
trong lòng bàn tay Thẩm Nguyệt.
Nhưng dù nàng có tính toán kỹ lưỡng đến
đâu, cũng không ngờ lại bị Mạnh Thiếu Vũ chặn lại.
Kiếm thuật của nàng vốn là do Mạnh Thiếu
Vũ dạy, đương nhiên không thể sánh bằng Mạnh Thiếu Vũ.
Mạnh Thiếu Vũ cũng không biết vì sao,
không hề phản công làm nàng bị thương, chỉ đẩy nàng lùi lại vài bước, tiện tay
bố trí một lớp kết giới, ngăn Tống Chi Lam ở bên ngoài.
Hai người càng làm càng kịch liệt,
điên cuồng triền miên trên chiếc giường mà nàng và Mạnh Thiếu Vũ từng ngủ.
Thẩm Nguyệt không chút e dè lớn tiếng
rên rỉ, hai chân nâng cao quấn chặt trên eo Mạnh Thiếu Vũ, lỗ lồn hồng hào quay
thẳng về phía Tống Chi Lam.
Nàng như tự ngược nhìn cặc thô to của
người yêu mình, ra vào mạnh mẽ trong một cái lồn khác. Mỗi lần cặc rút ra, nàng
đều có thể nhìn rõ những gân xanh chằng chịt bên trên, và nước dâm bị cặc bự
kéo ra ngoài cùng những lớp thịt dâm đãng đỏ tươi bị lật tung.
"A a a... phu quân... ha... lồn
nhỏ của Nguyệt Nhi sướng không... ưm a... cặc của phu quân to quá rồi...
ha..."
Mạnh Thiếu Vũ cúi đầu ngậm lấy đôi môi
nàng, lưỡi to phác hoạ trên mặt nàng, rồi cạy mở hai hàng răng, tham lam vét sạch
nước bọt ngọt ngào trong miệng nàng.
Hai tay chàng cũng không nhàn rỗi, lúc
thì xoa bóp mông thịt trắng nõn và đầy đặn của Thẩm Nguyệt, lúc lại xoa nắn hai
núm vú của nàng không buông, cho đến khi chúng vừa sưng vừa đỏ.
Tống Chi Lam giận dữ vung kiếm chém mạnh
hai nhát vào kết giới, tiếng động kịch liệt thu hút sự chú ý của hai người đang
địt lồn.
Thẩm Nguyệt khiêu khích lắc lắc chuông
đồng trên tay, nằm dưới thân Mạnh Thiếu Vũ rên rỉ càng thêm phóng túng, nước
trong lồn ào ạt chảy ra ngoài, như thể sắp bị địt nát vậy.
Nàng đang tận hưởng những thọc vào rút
ra mạnh bạo của cặc lớn, nhưng không ngờ Mạnh Thiếu Vũ ghét cái chuông đồng đó
vướng víu, dùng miệng ngậm lấy nó từ tay nàng rồi ném ra.
"Đinh linh ~ đinh linh ~"
Tiếng chuông đồng vẫn còn trong trẻo
vang vọng bên tai ba người.
Thẩm Nguyệt kinh hãi biến sắc, vừa định
đứng dậy đi nhặt, lại bị Mạnh Thiếu Vũ kéo lại, lật người nàng lại đè sấp xuống
giường.
Mông bị Mạnh Thiếu Vũ đẩy lên cao, cái
lỗ hoa vừa vặn đối diện vào cặc của chàng, nàng còn chưa kịp phản ứng lại,
"phụt" một tiếng quy đầu đã địt vào.
Lại bắt đầu một vòng thọc vào rút ra mới,
lồn nhỏ vốn đã đỏ tươi càng thêm tươi thắm. Chỗ hai người kết hợp đã trở nên lầy
lội một mảnh, nước dâm của Thẩm Nguyệt và tinh dịch hòa lẫn vào nhau, bị đánh thành
bọt trắng.
"A a a... phu quân... ha... đợi một
chút... ô... chuông của thiếp... a a a!"
Mạnh Thiếu Vũ đắm chìm trong niềm khao
khát địt lồn, hoàn toàn không nghe thấy lời nàng nói, một lòng một dạ chỉ muốn
địt cái lỗ nhỏ dưới thân này chín rục nát vụn, để nàng mãi mãi chỉ có thể bị cặc
lớn của mình địt.
Thẩm Nguyệt chỉ có thể trơ mắt nhìn
cái chuông đồng trượt đến mép kết giới, nàng sốt ruột mồ hôi đầm đìa. Lồn nhỏ bị
địt sung sướng không thôi, nhất thời không biết phải làm sao cho phải.
Chuông đồng lăn mãi, lăn đến gần kết
giới thì dừng lại, kẹt ở giữa kết giới, một nửa bên ngoài, một nửa bên trong.
Dù chỉ một giây Tống Chi Lam cũng
không thể chịu nổi, nàng vung kiếm chém qua, chém chuông đồng đứt làm đôi.
Nửa bên ngoài kết giới đã hóa thành
tro bụi, nhưng nửa bên trong kết giới lại vẫn nguyên vẹn.
Mạnh Thiếu Vũ đang địt lồn đột nhiên cảm
thấy đầu óc choáng váng, ký ức những ngày trước lập tức ùa về. Khuôn mặt Tống
Chi Lam dưới thân cũng dần trở lại thành khuôn mặt của Thẩm Nguyệt.
Chàng vừa kinh ngạc vừa giận dữ, vừa định
đứng dậy khỏi người Thẩm Nguyệt, lại phát hiện mình lại không thể khống chế được
thân thể!
Mọi thứ khác đều được, chỉ riêng việc
rút cặc ra khỏi lồn Thẩm Nguyệt là không thể làm được...
Cơ thể chàng như bị người khác điều
khiển, điên cuồng va chạm vào lồn non, lớp thịt mềm mại, ấm nóng, ẩm ướt khiến
chàng từ tận đáy lòng cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Chàng biết chuyện này là sai, chàng
nên giết Thẩm Nguyệt mới đúng, nhưng cặc lớn vẫn ra vào trong lồn nhỏ.
Sau khi kinh hoàng qua đi, Thẩm Nguyệt
chợt nhận ra Mạnh Thiếu Vũ vẫn đang địt mình, trong lòng mừng thầm. Chuông đồng
đã bị phá hủy rồi, Mạnh Thiếu Vũ vẫn không chịu đứng dậy, vậy nhất định là vẫn
còn tình cảm với nàng!
"A a... phu quân... ha... cặc lớn
địt chết thiếp rồi... ha... lồn nhỏ lại sắp bắn rồi... ưm a... bị phu quân địt
phun nước rồi... ha..."
Thẩm Nguyệt run rẩy mông phun ra một
dòng nước dâm lớn, cặc phía trước cũng đạt đến cao trào, bắn hết lên ga trải
giường.
Mạnh Thiếu Vũ không dám nhìn Tống Chi
Lam ngoài kết giới, trong lòng đau khổ vô cùng. Chàng nhắm mắt chủ động ra sức,
điên cuồng địt tới tấp, lần nào quy đầu cũng cắm sâu vào khoang tử cung, chỉ
mong nhanh chóng bắn tinh.
Nhưng cơ thể chàng dường như không
nghĩ vậy, sau khi cặc lớn bắn ra một lần, laij tự động tiếp tục cương cứng
trong lồn nhỏ, không kìm được lại tiếp tục thọc vào rút ra.
Cho đến khi Mạnh Thiếu Vũ bắn qua ba lần,
mới giành lại được quyền chủ động của cơ thể.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét