Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2025

5. STHD

 

Chương 5: Bầu vú bị cha chơi đùa đủ hình dạng

 

Cha là người đã có vợ, anh không thể chấp nhận cô!

Không chỉ cha không chấp nhận, xã hội này cũng sẽ không chấp nhận.

Nếu cô bày tỏ tình cảm của mình, có lẽ sẽ mất đi người thân này?

Ngay cả cha cũng sẽ...

Cô không dám nghĩ sâu hơn.

Nếu mất đi cha, cô không biết thế giới của mình liệu còn có ánh sáng hay không.

Có lẽ, nó sẽ chìm vào bóng tối vĩnh viễn.

“Vãn Vãn”.

Yến Hành đuổi theo, đỡ lấy con gái, nhưng không ngờ cô lại đẩy ra, tỏ vẻ muốn giữ khoảng cách với anh.

Điều này khiến anh cảm thấy lúng túng trong giây lát, nhưng rất nhanh chóng sự lúng túng đó biến thành hoảng sợ. Anh cảm thấy, con gái lại sắp trở nên xa lạ với anh như trước đây.

Làm sao có thể như vậy!

Anh tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra lần nữa.

"Vãn Vãn, có chuyện gì vậy? Có phải cha đã làm sai điều gì không?" Anh hỏi với vẻ hèn mọn.

Yến Phi Vãn cảm thấy mình thật sự vô lý, cảm xúc của mình không được chấp nhận thì có thể trút giận lên cha mình không?

Dù thế nào đi nữa, đó cũng là cha của mình mà.

Cô lau khô nước mắt, xoay người chuẩn bị dùng khuôn mặt tươi cười, với hắn nói lời xin lỗi. Nhưng khi quay lại, lại thấy bức ảnh trong tay anh.

Cặp đôi hoàn hảo chói mắt trước mắt cô, khiến cô một lần nữa mất kiểm soát. Nước mắt không thể ngừng rơi.

Thấy con gái rơi nước mắt, Yến Hành đau lòng vô cùng, anh đưa tay ôm con gái, "Có chuyện gì vậy? Cha ở đây, có phải con mệt không? Nếu không muốn tham gia chương trình này, chúng ta sẽ rút lui ngay bây giờ."

Anh cho là cô mệt mỏi rồi.

Ở vùng hoang vu này, quả thật rất thử thách con người.

"Cha, cha có nhớ mẹ không?" Yến Phi Vãn hỏi. Cô biết mình không nên hỏi, nhưng không thể kiềm chế được.

Yến Hành sững người, trong khoảnh khắc ngắn ngủi, anh bỗng có chút căng thẳng, như thể vừa làm chuyện gì khuất tất.

"Không có." Anh lập tức phủ nhận.

"Sao cha lại không nhớ mẹ? Mẹ là vợ của cha mà." Yến Phi Vãn lại hỏi. Cô chợt nhận ra mình thật độc ác, khi nghe cha nói không nhớ mẹ, trong lòng cô lại cảm thấy vui mừng.

"Vãn Vãn, con cũng đã lớn rồi, có vài chuyện cha nên nói cho con biết." Yến Hành nhẹ nhàng lau nước mắt cho con gái, giọng dịu dàng pha lẫn chút áy náy. "Cha và mẹ con đã ly hôn rồi. Tòa án phán quyết để con ở với cha, còn em trai con thì theo mẹ."

Yến Phi Vãn: "..."

Cô sững sờ, khuôn mặt đầy vẻ không thể tin được.

"Hai người ly hôn rồi? Khi nào vậy?"

Nghe thấy hai chữ ly hôn, Yến Phi Vãn không thể kiềm chế được sự vui mừng, vui mừng đến mức không thể tả!

Từ giờ trở đi, bố chỉ thuộc về một mình cô ấy thôi!

 

"Là cha muốn ly hôn, mẹ con không đồng ý. Cha đã nhường lại công ty cho em trai con, mẹ con mới chịu chấp nhận." Yến Hành dịu dàng xoa đầu con gái, trong mắt đầy yêu thương xen lẫn chút áy náy. "Khi đó, cha chẳng có gì trong tay, không thể cho con thứ con muốn. Nhưng mấy năm nay, công ty mới của cha đã dần khởi sắc, tất cả đều là của con."

"Con không cần công ty gì hết, con chỉ cần cha thôi!" Cô vừa khóc vừa cười, vui vẻ ôm lấy anh.

Nhưng bức ảnh vẫn còn đó, khiến cô lại có thêm nỗi bất an khác. "Vậy... sao cha lại lấy bức ảnh gia đình này ra vậy?"

Là vì nhớ mẹ sao? Hay cha hối hận vì đã ly hôn?

Yến Hành thoáng im lặng, nhất thời không biết nên trả lời thế nào.

Chẳng lẽ muốn anh nói rằng ban đầu muốn dùng phụ nữ khác để kiềm chế những ham muốn không nên có, nhưng lại phát hiện ra rằng nhìn thấy phụ nữ khác hoàn toàn không hứng thú, ngược lại càng nghĩ đến con gái của mình sao?

Những lời như vậy, với tư cách là một người cha, sao anh ấy có thể nói ra được?

Chờ mãi không thấy hồi âm, lòng Yến Phi Vãn dần dần chìm xuống, nụ cười vui vẻ cũng nhanh chóng tắt ngấm, nỗi buồn trong mắt cô đậm đặc đến mức khiến người khác đau lòng.

Có phải cha đang hối hận vì đã ly hôn không?

 

“Vãn Vãn”. Cảm nhận được nỗi buồn của con gái, Yến Hành mới phát hiện ra mình lại căng thẳng đến vậy.

 

Phát hiện này khiến anh ngẩn người một lúc.

 

Có phải anh đã yêu con gái mình rồi không?

 

Có thể...

 

Anh biết là không nên, họ là cha con ruột không nên vi phạm đạo đức xã hội, chỉ nên có tình cha con thuần khiết.

 

Nhưng, biết thì biết, trong lòng anh vẫn cảm thấy ngọt ngào.

 

Yến Phi Vãn đã chờ đợi rất lâu, càng chờ càng lạnh lòng, cuối cùng cô đã đẩy Yến Hành ra, vì cha cô nhớ mẹ cho nên cô là người thừa.

 

" Vãn Vãn."

 

Yến Hành hoảng hốt, lần nữa tay nhanh hơn đầu óc, đem người kéo vào trong lòng, khẩn trương nói: "Mẹ con và cha đã định ly hôn từ nhiều năm trước, nhưng vì công ty nên không ly hôn. Trước khi ly hôn, chúng ta đã sống riêng nhiều năm. Cha không nhớ bà ấy, cha chỉ nghĩ đến..."

 

Nghĩ về con đấy!

 

Nhưng, những lời như vậy, với tư cách là một người cha, làm sao có thể nói ra được?

 

Đặc biệt là, thứ cảm xúc này… lại là khao khát đối với một người phụ nữ.

 

Chỉ là, anh hoàn toàn không nhận ra, bản năng anh cho rằng con gái ghen tuanh, Bản năng xem con gái như một người phụ nữ, bản năng giải thích rằng anh không hề nhớ nhung.

 

Mấy lời này không phải lời của một người cha bình thường sẽ nói.

 

Yến Phi không nhận ra có vấn đề gì, cô chỉ biết đáp án chính là điều cô mong đợi. Nhưng cha cô không nói ra, nên cô vẫn còn lo lắng.

 

Đối mặt với đôi mắt sáng lấp lánh đầy kỳ vọng của con gái, Yến Hành đã đầu hàng, nhưng cũng bình tĩnh hơn một chút, anh khéo léo nói: "Cha đang nghĩ, trước đây tất cả tài sản đều cho em trai con, lần này nhất định phải cho con nhiều hơn. Cha đang nghĩ đến con đấy."

 

Hắn nói một đống lời dẫn đằng trước, đó là suy nghĩ thật sự của anh, nhưng anh cũng lo lắng tình cảm của mình sẽ không được chấp nhận, điều này sẽ khiến mối quan hệ giữa cha và con gái càng trở nên xa cách hơn.

 

Yến Phi Vãn hoàn toàn không lưu tâm đến mấy câu đầu, cô chỉ để ý đến câu cuối cùng.

 

Cha nói đang nghĩ về cô!

 

Cô vui vẻ ôm cổ cha, giả vờ như một cô con gái thân thiết với cha, hôn lên má anh.

 

Yến Hành cứng đờ người, anh kiềm chế hơi thở nặng nề, ánh mắt đầy chiều chuộng nhìn cô, cố gắng kìm nén cơn thèm muốn hương vị ngọt ngào từ môi răng của cô.

 

" "Ao~~!"

Tiếng sói tru vang lên gần đó, Yến Phi Vãn giật mình, lập tức ôm chặt hơn.

"Cha, con sợ."

"Không sao, có cha ở đây." Yến Hành rất thích cảm giác được con gái ôm chặt lấy, bầu ngực mềm mại của cô áp sát vào anh, khiến toàn thân anh cảm thấy thoải mái.

 

"Cha ngủ cùng con, con sợ." Yến Phi Vãn được một tấc lại muốn tiến một thước nói.

 

Cô lưu luyến hơi ấm từ lồng ngực của anh nhưng lại không dám nói, chỉ có thể nũng nịu vậy thôi.

 

"Ngày mai." Yến Hành cũng muốn ôm con gái ngủ mỗi ngày, nhưng có camera quay suốt ngày đêm, anh phải nghĩ ra một cách.

"Được ạ." Yến Phi Vãn vui vẻ gật đầu.

"Ngoan nhé." Yến Hành cũng giả vờ như một người cha thân thiết với con gái, đặt một nụ hôn lên trán cô.

Sau khi giải quyết xong, hai người quay lại nơi trú ẩn, mỗi người nằm xuống nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, Yến Hành lấy lý do quan sát hoạt động săn mồi ban đêm để lắp đặt tất cả các camera xung quanh bẫy săn.

Sau khi lắp đặt xong, hai người một lòng một dạ đợi tới tối.

Trong lúc chờ đợi, hai người không hẹn mà cùng tự giác làm sạch bản thân.

Cuối cùng, trong sự chờ đợi dài đằng đẵng như từng giây từng phút trôi qua chậm chạp, màn đêm cũng buông xuống.

Sau bữa tối, Yến Hành mang túi ngủ và tấm lót của mình sang phòng con gái, mở túi ngủ ra, ghép lại thành một chiếc giường.

Sau khi Yến Phi Vãn súc miệng xong vào nhà, phát hiện mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, cô ngượng ngùng không dám nhìn thẳng vào cha, nhanh như chớp chui vào trong chăn.

Bầu không khí mờ ám xộc thẳng tận trời, Yến Hành đè nén lại nhịp tim đập dồn dập, đóng đèn pin, chui vào chăn, sau đó ôm lấy thân thể con gái vào trong ngực.

Mặc dù rào cản đã phá bỏ được, nhưng muốn tiến xa hơn thì vẫn rất khó.

Yến Phi Vãn đang mong chờ xem cha mình sẽ làm gì với mình, duỗi tay sờ bầu vú đầy đặn của cô, hay là cắm thẳng cặc vào trong lỗ bướm của cô!

Làm cái gì đều được!

Nhưng đợi mãi, đợi hoài vẫn không thấy anh đến. Cô cũng không dám cử động.

Yến Hành gần như phát điên, anh cố gắng kiềm chế ham muốn, không để mình vượt qua bước cuối cùng, nửa thân dưới nằm thẳng, không dám nghiêng mình vì nếu nghiêng người thì chắc chắn sẽ chỉa vào con gái.

Khi di chuyển camera ra ngoài, cặc đã cương cứng, cho đến bây giờ vẫn đứng thẳng như thép.

Dục vọng lên đến đỉnh điểm, hai người bắt đầu nóng lên.

Cơn nóng cháy bùng lên, lại không kìm được mà cử động.

“Cha, nóng……” Yến Phi Vãn nói.

Yến Hành cũng cảm thấy rất nóng. Ban đêm ở vùng Bắc Cực rất lạnh, anh mặc hai lớp áo để ngủ, Yến Phi Vãn cũng vậy.

“Cởi bớt một món đi.” Yến Hành dứt lời xuống tay cởi quần áo Yến Phi Vãn.

Chỉ là, hai chiếc áo dính vào nhau, khi chiếc bên ngoài kéo lên, chiếc bên trong cũng kéo lên theo, lộ ra bộ ngực đầy đặn.

Khi Yến Hành kéo áo lên, vô tình chạm trúng vào núm vú cô.

“A……”

Yến Phi Vãn theo bản năng kinh hãi, nhưng cũng sướng tới độ rên rỉ thành tiếng.

 

Âm thanh này trực tiếp phá vỡ phòng tuyến lý trí của Yến Hành. Tay anh không tự chủ nắm lấy bầu vú bị lộ trước mặt.

“A……” Ngực Yến Phi Vãn bị giữ chặt, cô lại rên rỉ, hai chân vô thức khép lại, thân thể cong lên, mông cong về phía sau.

Sau hai tiếng rên rỉ liên tiếp, rốt cuộc Yến Hành không thể nào nhịn được nữa, thân thể hơi nghiêng một bên, đầu cặc thô to đựng đứng chèn ngay giữa miệng môi.

“Ưm…… A……”

Yến Phi Vãn cảm thấy mình sắp bay lên vì sung sướng, cô ưỡn người để cho một cái tay khác của cha cũng có thể đặt lên trên vú cô.

Lý trí của Yến Hành như phiến băng vỡ vụn, hai tay hai bên nắm lấy bầu vú no đủ của con gái, ngón tay khiêu khích núm vú hồng hào của cô.

Đồng thời, cây gậy thô cứng đâm vào vùng đùi trong của cô, đẩy mạnh vào.

Tiếng thở dốc nặng nề, không khí mờ ám, quyến rũ vang vọng trong ngôi nhà gỗ.

"À... Ừm... À..."

Núm vú của Yến Phi Vãn bị trêu đùa, cửa lồn bị đè nghiến, rên rỉ không ngừng, tiếng kêu mỗi lúc một cao hơn.

Yến Hành nghe tiếng rên dâm đãng của con gái, tưởng tượng đến việc lột bỏ hết quần áo của cô rồi mạnh mẽ xâm nhập vào.

Nhưng anh không làm như vậy, dường như không chèn vào thì không phá vỡ được hàng rào đó.

Suy nghĩ muốn khống chế dục vọng, quá đỗi khó khăn.

Đôi tay anh dùng sức lực rất lớn, vo nặn bầu vú đến biến dạng.

 

“A…… A…… A………”

 

Yến Phi Vãn ngâm nga, hưởng thụ sự trêu đùa bỡn cợt của cha.

Yến Hành bắt đầu buông thả bản thân, tay anh khi thì niết cặp vú biến đủ mọi hình dạng, khi thì vê bóp núm vú, chơi con gái thành như một vũng nước mùa xuân.

Không biết đã chơi đùa với hai bầu ngực bao lâu, một tay anh từ từ đi xuống, anh bắt đầu không thỏa mãn, thọc tay vào quần của con gái, bàn tay lớn áp vào chiếc quần lót bằng tơ siêu mỏng dính, che phủ lấy bé bướm, ngón tay tìm được hột le, dùng sức đè xuống.

"Ah... Ừm... a..."

 

Đằng sau là một cây gậy thịt đựng đứng đang đẩy vào từng chút một, phía trước bầu ngực bị chơi đùa, lồn ướt nhẹp, Yến Phi Vãn rên rỉ vài tiếng sung sướng, phun ướt cả tay Yến Hành.

 

Ý thức được bản thân làm bàn tay của cha ướt nhẹp, Yến Phi Vãn mặt đỏ bừng, rụt cổ làm đà điểu không dám hé răng.

 

Yến Hành bất đắc dĩ, anh rút tay ra, cả người nằm yên, dùng bàn tay ướt át đầy nước dâm của con gái kéo quần xuống đến đầu gối, bắt đầu loát tuốt cặc của mình.

 

Trong khi đó, tay kia cũng không nhàn rỗi, tiếp tục chơi đùa với ngực của con gái.

 

Núm vú của Yến Phi Vãn cực kỳ mẫn cảm, rất nhanh lại bị đùa giỡn đến mức rên rỉ không ngừng.

 

"Ah... Ừm... A..."

 

Nghe tiếng ngâm nga của con gái, Yến Hành khó nín nhịn một lần nữa xoay người lại, dùng cây gậy đè lên giữa chân con gái từng chút một.

 

Hai tay của hắn, tiếp tục đùa bỡn hai bầu vú, làm cô dâm đãng ngân nga không dứt.

 

Mỗi lần cô ngâm nga, cặc lại đẩy vào, quần của Yến Phi Vãn bị kéo xuống, gậy thịt nóng bỏng chạm vào miệng lồn ấm áp, cả hai cùng phát ra một tiếng rên thoải mái.

 

"A..."

 

"A..."

 

 

Quy đầu chà sát thật mạnh vào lỗ lồn, ép chặt âm đế, không biết qua bao lâu, Yến Phi Vãn lại leo lên đỉnh cao trào.

 

Cùng lúc đó, Yến Hành đã bắn.

 

Tinh dịch đặc sánh bắn vào miệng nhỏ con gái, anh ta tham lam dùng cây gậy thịt chặn lại, không muốn những dịch thể đó chảy ra ngoài.

 

Trái tim của Yến Phi Vãn đập thình thịch, lý trí của cô đã quay trở lại, cô kinh ngạc đến ngây người nhưng cũng cảm thấy ngọt ngào vô cùng.

 

Vậy mà cha đùa bỡn bầu vú của cô, và bắn tinh dịch lên trên người của cô!

 

A!

 

Liệu anh cũng yêu cô giống như mình hay không?

 

Cái suy đoán này để cho cô phấn khích không thôi.

 

 Sau khi bắn tinh, tay Yến Hành còn vẫn duy trì tư thế cầm bầu vú mê người của con gái, anh phát hiện mình quá tham lam không muốn buông tay, đồng thời trong lòng cực kỳ vui mừng.

 

Con gái không phản kháng trái lại còn rất thích thú, điều này cho thấy con gái cũng có những cảm xúc không bình thường giống như anh.

 

Phát hiện này khiến anh kích động như một chàng trai trẻ.

 

Trong sự phấn khích và hưng phấn, hai người mệt mỏi đến kiệt sức, cùng nhau chìm vào giấc ngủ sâu.

 

Ngày hôm sau, Yến Hành thức dậy đầu tiên.

 

Ánh sáng ban mai xuyên qua các khe hở của vách ngăn lọt vào, giúp anh có thể nhìn rõ khuôn mặt ngủ say của con gái.

 

Tôi không biết từ lúc nào con gái đã cởi hết quần áo ra rồi, con trần truồng nằm trong lòng tôi.

 

Da thịt trắng nõn rất mịm màng, trơn bóng, ngực lớn, săn chắc...

 

Không có gì ngạc nhiên khi trong nháy mắt cặc lại đựng đứng lên rồi.

 

Gậy thịt cứng rắn như sắt thép, vừa vặn đè ở cửa lồn con gái tôi.

 

 Yến Phi Vãn cảm thấy lỗ nhỏ của mình đang bị chạm vào, cô tỉnh dậy với đôi mắt ngái ngủ, thấy cha mình cúi xuống và hôn cô.

 

Ban đầu Yến Hành chỉ muốn hôn nhẹ một chút, nhưng sau khi nếm được vị ngọt của cô, anh không thể dừng lại được.

 

Anh bá đạo cạy mở miệng cô ra, lưỡi thọc sâu vào, quậy đến độ làm Yến Phi Vãn xuân tình cuộn trào như sóng dữ chập chùng.

 

Cô vòng tay ôm cổ cha, cố gắng đón ý hùa theo, đòi hỏi nhiều hơn nữa.

 

Bàn tay của Yến Hành, đặt lên bầu ngực đầy đặn, dùng sức bóp chặt.

Cặc thô tô đẩy miệng lồn ra, chọc vào bên trên hột lê, đỉnh đến Yến Phi Vãn vừa đá lưỡi, vừa kêu to.

 

“A…… cha…… cha ơi…… A…… chọc muốn hỏng rồi……”

 

Thật sự quá kích thích làm thân thể hai người gắt gao quấn chặt lấy nhau, hận không thể hoàn toàn hoà vào đối phương.

 

Yến Hành cảm thấy lồn của con gái ướt át trên đầu cặc của mình, giống như đang mời gọi cặc của mình tiến vào sâu hơn, anh không nhịn được mà đẩy mạnh hơn một chút.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.