Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2025

Chương 11. Chưa kịp ăn chơi lêu lổng

 

Chưa kịp ăn chơi lêu lổng, bị ba hung hăng trừng phạt (cấm kỵ)

Tác giả: Bất Yếu Đả Đậu Đậu

Biên tập: Meo687


 

Chương 11 Lồn nhỏ luôn bị ba ôm lấy liếm mút

 

Mấy ngày sau đó, Ngu Thái Sơ đều sẽ ở những nơi quen thuộc cắm cô, ngón tay cũng dần dà từ hai ngón biến thành ba. Hắn ôm lấy mông nhỏ dùng môi nhẹ nhàng liếm mút bướm nhỏ của cô.

Miệng bướm nho nhỏ dần dần mở rộng, Ngu Thái Sơ chưa từng cho miệng lồn cô có cơ hội khôi phục nguyên dạng. Nhớ tới là móc, mỗi lần đều moi móc tới khi cô cao trào mới ngừng. Dần dần bướm nhỏ của Ngu Chi chỉ mới xoa hai cái là người đàn ông đã có thể cắm thẳng ba ngón tay vào bên trong.

Mỗi lần cô ghé vào trên người cưỡi lấy ba ngón tay Ngu Thái Sơ nhún trượt, cô đều cảm thấy mình có thể cho ba cắm vào.

Có điều Ngu Thái Sơ nói không đủ, “Nhấc mông nhỏ lên để ba hôn nhẹ nào.”

Ngu Chi không còn đụng tới những món đồ chơi nữa, mỗi khi rảnh đều muốn Ngu Thái Sơ bú lồn cho cô.

Hai khuỷu tay ở trên đỉnh giường, cánh tay căng đến độ có thể nhìn rõ đường cong cơ bắp. Bàn tay Ngu Thái Sơ rất lớn, nắm lấy cặp đùi trắng nõn bẻ ra, mỗi lần liếm hai cái đều phải giương mắt lên nhìn biểu cảm của cô.

Cặp con ngươi u ám giống như lưỡi hái, mỗi một lần đầu lưỡi khuấy đảo bên trong bướm nhỏ của cô đều trở nên sâu thẵm.

Ngu Chi bộ dạng thẹn thùng nghiêng đầu, hoặc là dời mắt sang chỗ khác, nhưng bướm nhỏ phản ứng rất kịch liệt, từng dòng nước mật tuôn trào chảy ra bên ngoài.

Rất muốn, Ngu Chi ngẩn người suy nghĩ, phía dưới ướt át dầm dề, chân uốn éo có chút chờ mong chân chính được cùng người đàn ông làm tình.

“Chi Chi, người nọ lại liên hệ với tớ, hôm nay cậu có đi không.”

Ngu Chi nghiêng đầu, “Hở?”

“Cái người vốc dáng cao ráo, dáng người đặc biệt tốt, hôm trước gặp ở quán bar có người bỏ bạn chạy trước ấy. Hắn vẫn luôn hỏi thăm cậu, làm tớ phiền muốn chết.”

Ngu Chi nghiêng đầu nâng mặt, “Tớ không nhớ.”

Mấy người đó đều học ở học viện thể thao, theo lý thuyết dáng người ai nấy đều khá tốt, nhưng bộ dạng không mặc quần áo thì... Ngu Chi nhịn không được liếm môi, không biết có tốt hơn Ngu Thái Sơ hay không?

Ngực cũng bự, mông cong vểnh…… bàn tay Ngu Chi không nhịn được gãi gãi trong không khí, nghe thấy giọng điệu bên tai hỏi cô có đi hay không.

Thôi không đi, cô đã có Ngu Thái Sơ…… Muốn cùng hắn làm tình, hay là câu dẫn thêm một lần nữa hay không?

Ngu Chi nghiêm túc suy nghĩ, cái trán nhỏ bị Minh Nhân búng một cái, “Bảo bối, cậu cứ mơ màng hoài vậy, tớ còn tưởng cậu ngu người luôn rồi. Từ hôm từ quán bar trở về trông cậu rất chi là bất thường, bị dọa ngốc rồi hả?”

Xác thật là sợ ngây người, vốn dĩ không ngờ cha sẽ hết hôn rồi lại liếm như vậy. Ngu Chi thuận thế đáp, “Ừm, hù chết mình mất thôi, về sau không dám lui tới chỗ đó nữa.”

Minh Nhân cười, “Vậy tối tớ đi một mình, thuận tiện kiếm trai đẹp cho cậu hén.”

“OK.”

Nhận được đáp án từ Ngu Chi, Minh Nhân bắt đầu dọn dẹp túi xách, “Vậy tớ về trước, lát xong chuyên sẽ gọi cho cậu.”

Ngu Chi làm cái thủ thế ok, nhìn Minh Nhân chuồn ra cửa, giơ giơ di động về phía cô.

Di động rung nhẹ, Ngu Chi ngó thử, nhìn thấy Minh Nhân gửi thiếp dán của một người, “Hắn vẫn luôn hỏi cậu miết, trông nhìn cũng không tệ lắm, cậu muốn thì add đi ha.”

Ngu Chi: OK

Trong đầu Ngu Chi hoàn toàn là không có chỗ trống để nghĩ về những người khác, cô nâng mặt tiếp tục ngơ ngác.

Ngu Thái Sơ a Ngu Thái Sơ, chờ đến buổi tối nhất định phải véo chết ngực ba.

Ngu Chi vừa nghĩ tới là tới cảnh tượng mình rong chơi trên núm vú vừa thơm vừa mềm lại trắng nõn, sau đó…… cô ngủ mất.

Tan học Ngu Chi trên đường đi kiếm chút đồ ăn, vừa ngồi xuống đã nhắn tin cho Ngu Thái Sơ, “Ba, tới đón con.”

Người đàn ông rep rất nhanh, “Tan học rồi?”

“Ba chưa xong việc, cục cưng về trước đi, 10 giờ rưỡi tới về chở con đi ăn khuya.”

“Dạ.” Ngu Chi đem điện thoại cất đi, ăn xong ra cổng trường.

Vừa lúc cô có thời gian vẽ cho xong sơ đồ phác thảo, tuy trường cô ở trong thành phố ngược hướng với công ty của Ngu Thái Sơ cho nên cách nhà cũng xa, mà cô cũng không ở trong ký túc xá cho nên Ngu Thái Sơ tìm cho cô một phòng ở gần trường.

Cùng lúc đó, mỗi lần Ngu Thái Sơ xong việc tới đón cô, thoạt nhìn giống như mấy cặp đôi yêu nhau.

Ngu Chi sẽ lôi kéo người đàn ông dạo ở một vòng trên con đường nhỏ mà sinh viên hay lui tới.

Cô đặc biệt hưởng thụ cái loại cảm giác cấm kỵ bí ẩn này, thậm chí ảo tưởng Ngu Thái Sơ có thể làm cô ở bên ngoài. Mỗi lần tưởng tượng như thế cô đều ướt đẫm, nhưng chỉ có thể thèm thuồng chẳng được thoả mãn nhẹ nhàng cọ vào áo của người đàn ông rên rỉ kêu muốn ba ba.

 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.