Biên tập: Meo687
Chương 22:
Anh kéo dài quá…
Một trong những
người đàn ông cởi quần áo nửa trên của Hứa Thiến, kéo núm vú cô nàng rồi chửi rủa:
"Địt! Đúng là đồ dâm phụ!"
"Còn chẳng
phải à, lỗ đĩ bên dưới hút chặt dã man!"
Một người
đàn ông ôm Hứa Thiến từ phía sau, hai người đàn ông khác nâng đôi chân của Hứa
Thiến lên. Hai người còn lại thì nhanh chóng cởi quần, để lộ ra những cây thịt
hung tợn trông cực kỳ dữ tợn.
Hứa Thiến treo
lơ lửng trên người đàn ông, lỗ nhỏ mở toang, những thứ mà người đàn ông trước
đó bắn vào hòa lẫn với dâm dịch chảy ra.
Trong hai
người đó, một người đàn ông không thể nhịn được nữa, đỡ lấy cặc đâm thẳng vào lỗ
nhỏ, "Ô... Cái lồn này, mẹ kiếp chặt thật!"
"A...
Anh ơi cặc dài quá... A a a a..."
"Mẹ kiếp,
dâm đãng thế!"
Những người
đàn ông khác đang nâng chân Hứa Thiến thì thò cặc ra cọ xát vào chân cô nàng.
Còn người
đàn ông không có vị trí thì cúi đầu cắn xé loạn xạ trước ngực Hứa Thiến, người
đàn ông đang ôm Hứa Thiến thì xoay đầu người phụ nữ qua, hai người hôn nhau say
đắm.
Dưới bốn loại
kích thích, nước dâm dưới thân Hứa Thiến chảy ra càng lúc càng tràn trề, người
đàn ông trên người cũng chịch càng lúc càng mạnh bạo.
Đêm, bây giờ
mới chính thức bắt đầu.
Trở lại ghế
ngồi, Thẩm Thanh Âm nhìn quanh, không thấy bóng dáng Tiêu Vũ đâu.
Nghĩ đến hai
người này, một người chơi còn giỏi hơn người kia, đang định rời đi thì bị mấy
chàng trai đeo mặt nạ đầu lâu vây quanh.
"Em gái
nhỏ, cùng chơi chút đi..."
Thẩm Thanh
Âm nhíu mày, nhìn đám đông náo nhiệt xung quanh, "Xin lỗi, tôi có việc, muốn
về trước..."
"Đừng
mà... Mọi người ra ngoài chơi chẳng phải đều để tìm niềm vui sao... Về sớm thế
chẳng phải rất vô vị sao..."
Một trong những
người đàn ông, đưa tay định khoác vai Thẩm Thanh Âm.
Thẩm Thanh
Âm khéo léo né tránh m bàn tay sàm sỡ của người đàn ông, một lần nữa từ chối:
"Tôi thực sự có việc phải đi... Làm ơn tránh ra..."
"Ối...
Cô bé này còn lễ phép ghê..."
"Chậc,
xem ra là một thiếu nữ gia giáo ít khi ra ngoài chơi! Mấy anh em mình kiếm hời
rồi!"
"Hì
hì... Đúng vậy, ông đây đã theo dõi cô em một thời gian rồi! Ba người phụ nữ
này bên cạnh không có đàn ông, chỉ có ba người họ... Hai người kia sớm đã bị
người của Ngũ Tử đưa đi rồi..."
Nghe vậy, sắc
mặt Thẩm Thanh Âm trầm xuống, đang định mở lời.
Mấy chai bia
từ trên trời rơi xuống đập vào đầu bốn người đàn ông đang vây quanh cô.
Trong chốc
lát bốn người ôm đầu rên rỉ một trận, sự thay đổi đột ngột khiến DJ phải dừng động
tác đánh đĩa.
Một người
đàn ông mặt mày u ám từ ghế ngồi trong phòng VIP tầng hai bước ra, không thèm
nhìn Thẩm Thanh Âm một cái, lạnh lùng nói: "Bảo vệ, ném mấy thằng cặn bã
này ra ngoài."
Nói xong,
người đàn ông quay người biến mất ở tầng hai.
Tiếng nhạc
trong đại sảnh tiếp tục vang lên.
Đám đông
trong và ngoài sàn nhảy như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục uốn éo cơ thể,
không hề mảy may động lòng trước số phận của bốn người đó.
Thẩm Thanh
Âm nhìn về phía người đàn ông biến mất ở tầng hai, nhếch môi.
Còn chưa đến
cửa lớn, một người đàn ông ăn mặc như quản lý quán bar đã đến chặn cô lại,
"Cô Thẩm, vừa nãy thật sự xin lỗi... Đã khiến cô bị kinh động, để bày tỏ lời
xin lỗi, tổng giám đốc Vệ của chúng tôi mời cô lên tầng hai ngồi chơi..."
Thẩm Thanh
Âm nhìn người đàn ông đang nịnh nọt, lắc đầu, "Không cần đâu, chăm sóc tốt
cho em gái và bạn tôi là được rồi."
Có thân phận
của Phó Tước, người đứng sau Hình Đống cũng sẽ không để Hứa Thiến xảy ra chuyện.
Còn Tiêu Vũ,
chỉ cần người khác không xảy ra chuyện gì, cô đã phải thắp hương khấn vái rồi…
Thấy người
phụ nữ không có ý định ở lại, quản lý cũng không ép buộc, "Đương nhiên rồi,
đương nhiên rồi... Cô Thẩm đi thong thả."
Quản lý đưa
Thẩm Thanh Âm đi rồi, vội lên tầng hai.
Trong phòng
VIP, người đàn ông vẫn giữ khuôn mặt đen sầm, áp lực xung quanh thấp đến mức
người phụ nữ bên cạnh không dám thở mạnh một tiếng.
Vệ Thanh
nhìn người quản lý trở về một mình, "Người đâu? Vẫn còn ở dưới lầu
à?"
Quản lý cúi
người, liếc nhìn Hình Đống với vẻ mặt không tốt lắm, "Không, đã đi rồi..."
"Ồ?"
Vệ Thanh
nhìn người đàn ông đang có tâm trạng không tốt, "Em gái và bạn cô ấy, cô ấy
đều không quản nữa sao?"
Quản lý gật
đầu, "Cô ấy nói để chúng tôi chăm sóc..."
"Hừ, cô
nàng đúng là không khách sáo chút nào..." Nói rồi Vệ Thanh nhìn Hình Đống,
"Chỉ là không biết cô nàng dựa vào thế lực của Phó Tước hay là của đội trưởng
Hình của chúng ta..."
Hình Đống
không nói gì, buồn bực một hơi nốc hết ly rượu trên bàn.
"Vừa
nãy tôi tưởng anh sẽ không quản cô nàng..."
"Không
có gì, dù sao cũng ngủ mấy lần rồi..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét