Thứ Ba, 7 tháng 10, 2025

27. Sau khi HE với vợ

 


Biên tập: Meo687

027. Trong lúc mê man bị hạ thuốc cưỡng gian, tỉnh dậy đè sếp nữ lên bàn làm việc chịch lồn

 

Sau đám cưới của Nhan Anh, hai người sống hoà thuận với nhau một thời gian.

Mỗi ngày Thích Xuyên dậy sớm đi làm, rồi lại về sớm ăn cơm cùng Lăng Thư, tự bản thân anh cảm thấy mối quan hệ của hai người đã dịu đi phần nào.

"Tiểu Thư, hôm nay em có bận không, chúng ta ra ngoài ăn nhé."

Thích Xuyên ngày ngày cúi đầu làm bộ làm tịch, chỉ mong Lăng Thư có thể cho anh một chút sắc mặt tốt. Quả thật, sự cố gắng nỗ lực của anh không phụ lòng người. Trong khoảng thời gian này, ít nhất Lăng Thư đã chịu nói chuyện với anh.

"Hôm nay em vẫn còn bản thảo chưa vẽ xong." Lăng Thư giọng điệu bình thản đáp. Rồi cô liếc nhìn ngày tháng trên màn hình, như thể nhớ ra điều gì đó, quay sang nói với Thích Xuyên: "À phải rồi, lại phải làm phiền anh giúp em mang một bản thảo đến tòa soạn tạp chí nhé, để em gửi địa chỉ cho anh."

"Khách sáo thế làm gì, chúng ta là vợ chồng mà, giúp em mang một bản thảo thôi, sao gọi là vất vả được."

Trong lòng Thích Xuyên có chút vui mừng, Lăng Thư chịu nhờ anh, chứng tỏ mối quan hệ của hai người đang dần tốt đẹp lên.

Anh đưa tay định vuốt vuốt đầu Lăng Thư, nhưng bị Lăng Thư nghiêng đầu né tránh, cánh tay phải cứng đờ giữa không trung một lúc lâu.

"...Vậy để anh đi giúp em gửi bản thảo trước nhé."

Lăng Thư gật đầu, từ ngăn kéo lấy ra một tập tài liệu đặt lên bàn, ý nói đây là thứ cần gửi.

Ánh sáng màn hình máy tính chiếu lên mặt Lăng Thư, lộ ra dáng vẻ lạnh lùng vô cảm. Thích Xuyên mím chặt môi, cầm lấy bản thảo trên bàn, quay người rời đi.

Anh nghĩ, đúng là anh có lỗi trước, nhưng dù thế nào đi nữa, anh nhất định sẽ nhận được sự tha thứ của Lăng Thư.

Thích Xuyên vừa ra khỏi cửa, Lăng Thư lấy điện thoại ra cười khẩy một tiếng, gửi một tin nhắn cho sếp nữ Trần Tâm của tòa soạn tạp chí.

Chị Trần, chuyện ảnh chụp nhờ chị nhé.

OK.

...

Bên này, Thích Xuyên vừa văn đã đến chỗ tòa soạn tạp chí. Tòa soạn không lớn, Trần Tâm vừa làm chủ cũng quản lý rất nhiều việc linh tinh. Vì hợp tác với Lăng Thư khá lâu, bản thảo của cô vẫn luôn do một tay Trần Tâm duyệt.

Sau khi Thích Xuyên thông báo ở quầy lễ tân, được dẫn thẳng đến văn phòng của Trần Tâm.

Anh gõ cửa, trong văn phòng truyền ra tiếng phụ nữ: "Mời vào."

Cảm giác Trần Tâm mang lại cũng giống như giọng nói của cô, lười biếng pha chút sắc sảo. Mái tóc xoăn như rong biển xõa trên vai, cô mặc áo sơ mi màu xanh nhạt và chiếc váy bó ngắn màu đen.

"Có phải anh mang bản thảo đến giùm Tiểu Thư không? Mời ngồi đợi xíu." Trần Tâm nói xong, uống một ngụm cà phê, rồi quay đầu gọi ra ngoài: "Tiểu Lý, mang một tách trà vào đây."

"Không cần mang trà phiền phức như vậy đâu, tôi đi ngay đây." Thích Xuyên lịch sự từ chối.

Môi đỏ của Trần Tâm cong lên, mỉm cười lịch sự: "Bên em cần xem bản thảo trước, có thể sẽ mất chút thời gian, anh cứ uống tách trà đi đã."

Ngoài cửa, Tiểu Lý đã nhanh chóng pha xong tách trà bưng vào văn phòng. Thích Xuyên không từ chối nữa.

Trần Tâm khẽ nhíu mày, một tay chống cằm, chăm chú nhìn vài bản thảo trên bàn.

Bên cạnh, Thích Xuyên không hề nhìn ngang liếc dọc, anh nhìn chằm chằm vào dải tóc trên mặt bàn. Bàn tay lớn gân guốc xoa nắn mép cốc, thỉnh thoảng lại đưa lên uống một ngụm. Nước trà màu xanh nhạt thấm ướt đôi môi nhạt màu, nhuốm một chút vệt bóng.

Vài bản thảo được lật đi lật lại để kiểm tra. Thích Xuyên ngáp một cái vì hơi buồn ngủ, chỉ thấy việc duyệt bản thảo này quá chậm.

Dần dần, mí mắt không khống chế được đổ sụp xuống, nửa thân trên không còn trụ nổi nữa úp mặt xuống bàn, chìm sâu vào giấc ngủ.

Trần Tâm ngước mắt nhìn người đang ngủ gục trên mặt bàn phía đối diện, cô đứng dậy khóa trái cửa văn phòng, kéo Thích Xuyên ra sofa nằm.

Trọng lượng cơ thể của người đàn ông trưởng thành thực sự rất nặng, đặc biệt là sau khi ngủ say mất ý thức. May mắn thay, Trần Tâm cao một mét bảy mươi hai, thể lực không tệ, nên mới miễn cưỡng kéo được anh.

Cô suy nghĩ một chút, cởi sạch quần áo trên người Thích Xuyên, rồi cởi áo sơ mi của mình, để lộ chiếc cổ trắng nõn thon dài cùng với áo ngực màu xanh nhạt. Chiếc váy bó ngắn dưới thân không cởi, nhưng trong tình cảnh này, chỉ khiến người ta nghĩ rằng cô đang không mặc quần lót.

Dùng điện thoại chụp ba tấm ảnh không lộ mặt, hai người quấn quýt bên nhau rồi gửi cho Lăng Thư.

Cảm ơn chị Trần, làm chị phải chịu thiệt rồi. Thực ra chỉ cần gửi ảnh một mình anh ấy là được mà.

Có là gì đâu, cũng không lộ mặt mà, chuyện nhỏ thôi. Lần tới gặp mặt cho chị nắn mặt em nhé~

Chị Trần nói đùa rồi, lần tới em mời chị ăn cơm!

Trần Tâm khoác áo sơ mi lên vai, rồi ngồi lại ghế giám đốc, tiếp tục làm việc, định đợi Thích Xuyên tự tỉnh dậy rồi đi.

Nhưng khi làm việc, cô không kìm được luôn nhìn về phía ghế sofa, thậm chí thỉnh thoảng còn nhìn chằm chằm một cách mơ màng.

Thích Xuyên không bàn về mặt gì khác, chỉ riêng vẻ ngoài thực sự là hạng nhất, cực kỳ đẹp trai. Khi tỉnh táo, bộ dạng anh trông có vẻ lạnh lùng xa cách, giờ đây ngoan ngoãn nằm trên ghế sofa. Hàng mi dài in ra một vệt bóng nhỏ, nhìn qua trông có vẻ yếu đuối khiến người cảm thấy đáng thương.

Chiếc áo sơ mi lụa trượt khỏi vai Trần Tâm mà cô cũng không phát hiện ra. Cô đi giày cao gót, hai bước đến bên cạnh Thích Xuyên, săm soi toàn bộ cơ thể anh.

Làn da màu lúa mạch, cơ bắp đường nét rõ ràng nhưng không quá đồ sộ. Đường nét cơ bụng rõ ràng ở vùng eo, dần chìm vào lông mu màu đen.

Vật thể khổng lồ mềm oặt đang ẩn mình trong khu rừng rậm, như một con thú hoang lặng lẽ chờ đợi con mồi, có đủ vốn liếng để xỏ xuyên người khác.

Cơ thể Thích Xuyên để lộ ra sức mạnh khoẻ khoắn, dẫn dụ Trần Tâm đưa tay vuốt ve.

Cô xoa nắn hút hai núm vú mềm nhũn của Thích Xuyên, khiến chúng cương cứng đứng thẳng trong không khí.

Hai tay cởi áo ngực của mình, để lộ bầu vú kiêu hãnh cao ngất của mình. Thịt vú trắng nõn, núm vú vừa đỏ vừa lớn, tì vào lồng ngực Thích Xuyên, có thể che phủ hoàn toàn cơ ngực của anh.

Trần Tâm dùng vú ma sát xoay tròn trên người anh, từ lồng ngực, đến bụng dưới rồi đến con cặc cương cứng. Từng tấc trên cơ thể anh đều bị thịt vú mài qua.

Cuối cùng, cô nhét núm vú cứng vào miệng anh. Trong mơ Thích Xuyên cảm thấy có thứ mềm mềm dí vào trong miệng, anh vô thức liếm láp một lúc. Thứ mềm mềm đó lại trở nên cứng như đá cuội, dùng răng cắn nhẹ lại có chút đàn hồi, rất thú vị.

Kỹ năng bú vú mà anh vô tình thể hiện ra khiến Trần Tâm mặt mày đỏ bừng, lỗ lồn cũng chảy ra một dòng chất lỏng, thấm ướt quần lót và tất chân.

Người đàn ông trên ghế sofa trong lơ đãng phô bày kỹ năng bú vú siêu đẳng. Cơ thể Trần Tâm mềm nhũn, một tay rút núm vú của mình ra, quay người đã nhìn thấy thân cặc đã cứng lên phân nửa.

Cô không nhịn được đưa tay chạm vào. Những ngón tay trắng nõn mịn màng nắm lấy cây cặc đen tím thô to, từ gốc cặc từ từ vuốt lên đỉnh, làm cây cặc nửa cương trở nên cứng ngắc.

Chiếc lưỡi nhỏ thơm mềm không kìm được liếm lên đầu khấc mặn chát, xoay quanh đỉnh, trượt qua thân cặc nổi gân xanh, để lại một vết ướt sũng, rồi đến hai quả trứng dái phình to.

Cô ngậm một quả vào miệng, dùng lưỡi liếm láp mút mát. Những sợi lông đen thô ráp đâm vào mặt cô, son môi đỏ tươi còn sót lại ở gốc cặc.

"Ưm..."

Thích Xuyên đang ngủ say vô thức rên rỉ. Có lẽ trong mơ của anh, cũng có người đang ăn cặc của anh.

Cặc khổng lồ như một thanh sắt nung, to đến đáng sợ, dữ tợn chọc vào cổ họng Trần Tâm, không chịu lùi nửa bước.

Trần Tâm đang chuẩn bị ngẩng đầu nhả cặc ra, không ngờ con cặc dưới thân đột nhiên bị eo đẩy mạnh tới. Đầu khấc ngay lập tức xỏ xuyên qua cổ họng, khuôn mặt trắng nõn gần như ngậm cả lông mu vào.

Thế nhưng, dù chọc vào sâu đến như thế, cây cặc cương cứng khổng lồ vẫn còn lộ ra ngoài một đoạn. Mỗi lần Trần Tâm hít thở đều tràn ngập mùi tanh hôi, cô há rộng miệng.

Trong lúc mê man, Thích Xuyên vô thức ưỡn hông. Mặc dù tần suất không nhanh, nhưng mỗi lần đều dùng sức đẩy tới, như thể muốn nhét cả cây cặc cương cứng này vào miệng cô.

Trần Tâm không kìm được nôn khan, cảm giác cặc lớn ra vào trong miệng khiến lồn cô chảy nước không ngừng, chiếc quần lót đã ướt sũng.

Để mặc cho cặc lớn đâm tới tấp, cô ngồi xổm trên sàn nhanh chóng cởi váy và tất chân. Quần lót xoắn thành một sợi dây ướt ma sát ở lỗ lồn, ngón tay mềm mại mảnh mai chọc ngoáy vào miệng lồn.

Lồn nhỏ hồng hào ẩm ướt, hột le bị ngón tay tách mở, cắm vào thành vách thịt mềm nhũn. Bên trong chặt khít và nóng bỏng, thịt dâm bị các khớp ngón tay và móng tay cào bới va đụng, chảy ra nước dâm dính nhớp.

Cùng với những cú thúc ra vào mạnh mẽ của con cặc trong miệng, hơn phân nữa nước dâm từ trong lỗ lồn Trần Tâm chảy xuống. Miệng lồn đóng mở nhẹ nhàng ngậm nuốt ngón tay, thèm được đồ vật thô to, khổng lồ mạnh mẽ hơn.

"Ưm..."

Trần Tâm rút cặc ra khỏi miệng, thở hổn hển. Cô đứng dậy, giữ lấy cây cặc lớn đang đâm thúc lung tung trong không trung.

Cô cưỡi lên người Thích Xuyên, cặc lớn theo lực đẩy của eo đâm mạnh lên, đầu khấc đẩy mở khe lồn ướt át, miệng lồn bị cưỡng ép tách mở ra. Ngay lập tức đôi chân Trần Tâm mềm nhũn, ngã ngồi lên người Thích Xuyên. Cặc lớn nương theo lực cô ngồi xuống, trực tiếp đâm thẳng xuống tận đáy.

Con cặc cương cứng thô to nặng trĩu, đâm trong lồn phát ra tiếng nước ‘phụt phụt’. Đầu khấc từng tấc một nghiền ép qua vách thịt mềm ẩm ướt đầy nước. Cảm giác đau nhức sưng tấy khi lỗ lồn bị cưỡng ép xỏ xuyên khiến Trần Tâm không dám cử động.

Cô không phải là người có đời sống riêng tư hỗn loạn, nhưng cũng không phải không có kinh nghiệm tình dục. Tuy nhiên, cô chưa bao giờ ăn một cây cặc lớn đến vậy, gần như chịch lồn nhỏ của cô muốn nát bét, suýt thì đâm thủng cả tử cung.

"Ưm a... Cặc của anh Thích lớn thật... Ha... cặc nặng hơn khi nhìn nữa... Ưm... Lồn nhỏ sắp bị vỡ vụn rồi..."

Kể từ khi cặc đâm vào trong lồn của cô, eo Thích Xuyên không còn ưỡn nữa, như thể đang tận hưởng cảm giác cặc được ngâm trong dòng nước dâm ấm áp, đầu khấc vùi trong lớp thịt mềm trơn trượt.

Lồn dâm đãng của Trần Tâm ngứa ngáy không chịu nổi. Cô chống hai tay hai bên người Thích Xuyên, nửa quỳ, nhấc mông của mình lên, rồi lại ngồi mạnh xuống. Tiếng nước ‘phụt phụt’ vang lên không ngừng. Mỗi lần mông va chạm, đều như muốn đóng đinh cặc vào trong trong lỗ lồn của mình.

Cô thở hổn hển, nhấc mông trắng nõn lên, rồi lại ụp mạnh xuống, để đầu cặc có thể đâm vào sâu hơn nữa.

Cặc Thích Xuyên càng vào càng sâu, cửa lồn ngậm rất khó khăn. Lồn sưng tấy bị lông mu đen rậm chọc ngoáy. Lông của cô thưa thớt dính nước dâm, trở nên từng sợi từng sợi, quấn lấy lông mu của Thích Xuyên.

Trần Tâm thúc ra rút vào chậm rãi khiến lồn nhỏ càng thêm bất mãn. Cô nhấc eo lên, dùng sức dập xuống dưới. Cả cây cặc nghiền qua từng lớp thịt dâm đãng, đi thẳng vào sâu nhất, đâm mở cửa tử cung nhỏ, tiến vào sâu trong khoang tử cung.

"A! Sao... sao lại lớn đến thế... Ha... Sướng quá... Ồ..."

Giọng cô ngày càng lớn, may mà văn phòng của cô cách khu vực làm việc của nhân viên một khoảng, bằng không mọi người sẽ nghe thấy tiếng kêu dâm đãng của sếp mình.

Thích Xuyên trong giấc ngủ, mơ hồ cảm thấy có thứ ẩm ướt ấm áp bao bọc lấy cặc của mình, liên tục xoa nắn lên xuống, khiến anh thoải mái không muốn nhúc nhích.

Nhưng tiếng rên rỉ yêu kiều của người phụ nữ bên tai ngày càng lớn, anh không kìm được mở mắt. Anh chỉ thấy Trần Tâm trước giờ vẫn luôn nghiêm túc làm việc, lúc này đây chỉ mặc một chiếc áo ngực ren xanh, váy bó đen cuộn lên đến eo, quần lót cũng bị xoắn thành dây kéo sang một bên.

Mà trong lồn nhỏ của cô, đang cắm một cây cặc cương cứng khổng lồ không gì sánh được, ưỡn cái mông trắng nhấp nhô trên người Thích Xuyên.

Lại là một cái lồn dâm đãng!

Thích Xuyên trong lòng tức giận. Tại sao luôn có nhiều con đĩ cứ dụ dỗ anh mãi? Tại sao không thể để anh và Lăng Thư sống yên ổn? Tại sao!

Nhưng lồn dâm đãng của Trần Tâm thực sự rất mềm mại, kẹp chặt lấy cặc của anh, như có hàng trăm ngàn cái miệng nhỏ đồng thời mút chặt lấy cây cặc cương cứng của anh. Nơi đầu khấc đụng chạm vào cũng rất đàn hồi, khiến người ta chịch rồi vẫn muốn chịch nữa.

Trần Tâm cũng phát hiện ra Thích Xuyên đã tỉnh dậy. Cô không hề hoảng sợ, chỉ cười dâm đãng với anh, không ngừng nhấp nhô.

"Con đĩ rẻ tiền thiếu chịch!"

Tác dụng của thuốc trong trà đã tan gần hết, Thích Xuyên một tay đẩy mạnh Trần Tâm ngã xuống. Cặc trượt ra khỏi lỗ lồn ấm áp, khó chịu bật nhảy hai cái.

Trong tiếng rên rỉ khó chịu của Trần Tâm, Thích Xuyên một tay ôm cô lên, đè lên bàn làm việc. Hai cánh mông trắng nõn đối diện với anh, Trần Tâm tự mình banh rộng sang hai bên.

"Chịch em... Ưm... Nhanh chịch em... Ha... Lồn nhỏ sắp ngứa chết rồi, muốn cặc lớn chịch ... A a a!"

Cặc lớn không phụ sự mong đợi của cô, trực tiếp đâm mạnh vào. Khoái cảm mạnh mẽ khiến cô tối sầm mắt. Không cho cô bất kỳ thời gian thở nào, Thích Xuyên thúc ra rút vào thô bạo và hung tợn, như muốn đục thủng lồn đĩ của cô.

Lồn dâm đãng đã hoàn toàn bị chịch mở rộng, miệng lồn vốn hồng hào non mềm đã bị chịch thành màu đỏ tươi. Nước dâm trong suốt chảy ra cũng biến thành bọt trắng, dính đầy ở thân dưới của hai người.

Lỗ lồn co thắt mất kiểm soát, khoang thịt khít chặt mang lại khoái cảm mạnh mẽ cho cặc lớn. Mỗi lần co rút lại, đều bị đầu khấc lớn mạnh mẽ đâm mở.

Thích Xuyên thúc ra rút vào nhanh chóng, đâm cho nước dâm trong lồn nhỏ bắn tung tóe khắp nơi, thậm chí có một số giọt còn rơi xuống bản thảo của Lăng Thư.

Mắt Thích Xuyên tối sầm lại, kéo Trần Tâm đang chìm đắm trong trận làm tình, dẫn cô về phía cửa.

"Con đĩ, muốn cặc lớn chịch đến vậy sao? Vậy thì để nhân viên của cô đều xem đi... Ưm... Để mọi người nhìn xem sếp của họ là loại đĩ đượi gì... Ha... Lồn dâm đãng đừng kẹp..."

Nghe vậy, trong mắt Trần Tâm có một chút ngọ nguậy, nhưng lại bị cú thúc mạnh mẽ tiếp theo đâm cho bay bổng. Vừa đi về phía cửa, vừa chịu đựng sự đâm thúc ra vào kịch liệt của người phía sau.

"Ưm... Em chính là lồn dâm đãng... A a a... Để họ đều xem đi... Ồ... Em có cặc lớn chịch, họ thì không có... A... Sướng quá, lồn nhỏ sắp phun nước rồi..."

Trần Tâm nằm sấp trên cửa văn phòng, mông vểnh cao lên, để cặc lớn càng mãnh liệt chịch vào thịt lồn dâm đãng của cô.

Lồn nhỏ bị cặc lớn chịch tới tấp, nước dâm tràn lan, lên đỉnh cao trào liên tục. Thịt lồn vốn co lại, lại bị mạnh mẽ đâm mở. Mông cô ngẩng cao lên, tư thế này khiến cặc Thích Xuyên có thể đâm vào sâu hơn nữa.

"A a a!"

Cặc lớn hướng thẳng đến sâu nhất trong lồn cô, nước dâm trào ra điên cuồng. Đầu khấc áp chặt vào tử cung, cặc cương cứng thô cứng ra vào trong lồn nhỏ bị chịch tới độ chín rục.

Thích Xuyên hai tay bóp chặt eo cô, thúc cặc mạnh bạo vào trong khoang thịt. Cặc cương cứng đen tím, thịt lồn đỏ tươi bị chịch tách mở, lông mu đen hòa quyện vào nhau trông vô cùng dâm đãng.

Anh chịch vừa sâu vừa nặng, xỏ xuyên qua lớp thịt lồn đang phun nước vì cơn cao trào, tiếp tục đâm sâu vào bên trong.

Thích Xuyên chịch ngày càng nhanh, thân cặc bật nhảy bên trong cơ thể Trần Tâm. Sự ma sát với tốc độ cao giữa cặc và thịt lồn tạo ra khoái cảm chết người.

Anh không còn kìm nén nữa, để mặc cho đầu khấc vùi vào cửa tử cung, phun ra từng đợt tinh dịch nóng bỏng.

"Cốc cốc cốc!"

Sau trận cao trào, bên ngoài văn phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

Hai người thở hổn hển, không nói gì.

"Thích Xuyên, mở cửa." Đó là giọng Lăng Thư.

Thích Xuyên hoảng loạn rút cặc ra khỏi cơ thể Trần Tâm. Tinh dịch trắng đục trượt xuống lỗ lồn đã bị chịch đến không thể khép miệng lại.

Trong văn phòng, hai người đều không nói gì. Thích Xuyên nhanh chóng mặc quần áo của mình, còn Trần Tâm thì thong thả, không hề căng thẳng.

Sau khi nhận được tin nhắn của Trần Tâm, Lăng Thư vốn định trực tiếp chuyển khoản qua tài khoản WeChat kèm theo ba trăm nghìn bị thiếu trong tài khoản cho Thích Xuyên.

Ly hôn đã là chuyện không thể thay đổi.

Nhưng vừa mở ngăn kéo ra, cô phát hiện còn một bản thảo quên không bảo anh mang đi. Mặc dù bảo anh mang bản thảo chỉ là cái cớ, nhưng bản thảo thực sự vẫn phải đưa cho Trần Tâm.

Cô đành phải tự mình chạy đến tòa soạn tạp chí một chuyến.

Trước văn phòng, cô gái lễ tân đã nhận được cô, trực tiếp cho cô vào công ty.

Nhưng khi đi đến văn phòng bên cạnh, cô lại nghe đến bên trong truyền đến một tiếng rên rỉ không lớn cũng không nhỏ.

Giọng điệu có trai có gái, giọng nam Lăng Thư chỉ nghe một giây đã có thể nhận ra đó là Thích Xuyên.

Đúng là chó không bỏ được thói ăn cứt.

Cô chỉ nhờ Trần Tâm chụp giùm hai bức ảnh, vậy mà lại làm đến cùng.

Cửa văn phòng bị người mở từ bên trong, Thích Xuyên ngồi ở trên sô pha, không dám nhìn thẳng Lăng Thư.

“Chị Trần, tờ bản thảo còn thiếu, em đem tới cho chị này.”

“Làm em vất vả một chuyến.” Trần Tâm cười, như thể chuyện gì cũng không xảy ra.

Lăng Thư nhìn vũng nước trắng đục nhỏ giọt dưới mặt đất, cùng với cục tất chân vo tròn màu đen trong góc, cô lạnh lùng nhìn Thích Xuyên, nói: “Đi thôi, về nhà rồi nói.”

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.