Biên tập: Meo687
028. Thuyền nhỏ
đã qua muôn ngàn núi
Trong ký ức
của Lăng Thư, lần đầu tiên cô gặp Thích Xuyên là trong rừng cây ở trường, lúc
đó cả hai mới học năm nhất đại học.
Lăng Thư ngồi
bệt xuống đất, lưng tựa vào cây, dáng người gầy gò, khuôn mặt sạch sẽ như chạm khắc
từ ngọc, tỏa ra ánh sáng trắng lạnh.
Ánh trăng
trong vắt của màn đêm chiếu lên người cô, như phủ một lớp lụa mỏng.
Thuở thiếu
niên tuổi trẻ, tính tình thường nông nổi, chỉ vì cãi nhau với gia đình mà cả
người buồn bã, ánh mắt nặng trĩu.
Thích Xuyên
đi ngang qua, bị cô ngồi đó làm giật mình, ngã nhào xuống trước mặt cô, đầu gối
bị rách một vết khá lớn.
Lúc đó cô
nghĩ, người này thật ngốc, đo trên mặt đất bằng cũng có thể vấp ngã.
Lăng Thư đi
cùng Thích Xuyên đến phòng y tế của trường. Thích Xuyên cũng nhân cơ hội này xin
được thông tin liên lạc của cô, bày tỏ mong muốn mời Lăng Thư đi ăn để bày tỏ
lòng biết ơn.
Ban đầu Lăng
Thư không đồng ý, nhưng sau đó hai người luôn gặp nhau ở trường, học cùng một
môn tự chọn, cùng có thói quen chạy bộ buổi sáng.
Thích Xuyên
dường như luôn có những chủ đề chung, trò chuyện không bao giờ hết với cô. Rõ
ràng là một thiếu niên lạnh lùng, thậm chí có thể nói là tàn nhẫn với người khác,
nhưng lại vì một nụ cười của Lăng Thư mà ngây ngốc mặt mày đỏ bừng.
Cô vẫn nhớ cảm
giác ẩm ướt trong lòng bàn tay, những ngón tay run rẩy vì căng thẳng của Thích
Xuyên vào lần đầu tiên khi anh nắm tay cô.
Cũng nhớ rất
rõ, khi cô chủ động hôn Thích Xuyên, cánh tay của Thích Xuyên ôm lấy cô đột
nhiên siết chặt lại.
Hai người
như tất cả các cặp yêu nhau trên thế giới, sẽ buồn vì cảm xúc của đối phương, sẽ
vui vì nụ cười của đối phương.
Tốt nghiệp đại
học, cô từ bỏ quyền thừa kế của nhà họ Lăng, từ chối cuộc hôn nhân sắp đặt của
gia đình, chọn kết hôn với Thích Xuyên, người thuộc gia đình nhà đối thủ.
Còn Thích
Xuyên, bởi vì anh là con trai duy nhất của nhà họ Thích, đã quỳ gối suốt ba
ngày trời trong khu nhà cổ của nhà họ Thích. Ngay cả khi cha mẹ và người thân của
anh không hài lòng đến mấy, cũng chỉ có thể nghiến răng chấp nhận mối quan hệ
này.
Sau khi kết
hôn, Thích Xuyên đối xử với cô rất tốt, thậm chí còn tốt hơn trước khi kết hôn.
Anh sẽ ra ngoài mua một món ăn vặt mà cô chỉ tình cờ nhắc đến trong ngày mưa
bão, cũng sẽ thành kính quỳ xuống trước mặt cô, hôn lòng bàn chân cô.
Vì vậy, khi
Lăng Thư phát hiện Thích Xuyên ngoại tình, cô đã rất khó lòng chấp nhận sự thật.
Cô thậm chí
còn nghĩ, liệu có phải cô đã hiểu nhầm hay không, Thích Xuyên thực sự chỉ là
không muốn cô bị thương, nên mới đồng ý yêu cầu của bọn bắt cóc.
Khi cô hôn
mê nằm trên giường bệnh viện, trong giấc mơ cô nghĩ, nếu hôm đó cô không ra
ngoài thì tốt biết mấy. Cô sẽ nói với Thích Xuyên, hay là hôm nay chúng ta ăn ở
nhà đi, món dì Trương nấu ngon lắm.
Mọi thứ sẽ
như trước, bình dị và ấm áp.
Nhưng tiếng
rên rỉ dâm đãng trong bệnh viện đã đánh thức giấc mơ đẹp của cô. Người đàn ông
nói sẽ yêu cô suốt đời, lại đang chìm đắm nhấp nhô trên cơ thể người phụ nữ
khác.
Hàng mi lay
động, nhưng không có nước mắt chảy xuống.
Cô không
khóc được.
Sau đó Lăng
Thư giả vờ mất trí nhớ, cố gắng tìm bằng chứng Thích Xuyên ngoại tình trước
đây.
Thích Xuyên
nói anh yêu cô, muốn làm với cô, nhưng Lăng Thư chỉ thấy ghê tởm. Yêu cô thì
sao lại lên giường với người khác, tình yêu trong lòng và dục vọng của cơ thể
thật sự có thể tách rời nhau không?
Vài ngày
sau, cô lại nhận được video của Minh Tư. Cô cảm thấy quá hoang đường, đến nước
này, cô vẫn còn đau lòng.
Cảm giác đau
nhói lặp đi lặp lại trong trái tim quá đỗi khó chịu. Lăng Thư bắt đầu căm ghét
Thích Xuyên, căm ghét anh không chung thuỷ một lòng, căm ghét anh lừa lọc dối
trá, càng căm ghét tình yêu thời tuổi trẻ quá đỗi nồng nhiệt của anh, khiến cô
mãi không thể quên.
Vì vậy, cô
đã lấy ba mươi phần trăm cổ phần của nhà họ Thích, với tư cách là cổ đông để lấy
tài liệu nội bộ, rồi cùng với Ninh Lan giăng một cái bẫy. Không cần khiến tập
đoàn nhà họ Thích phải phá sản, nhưng chắc chắn sẽ bị tổn thất nặng nề.
Trước khi nhà
họ Thích gặp rắc rối, cô lại nhờ Trần Tâm, bà chủ tòa soạn tạp chí, chụp một số
ảnh mờ ám của Thích Xuyên, cộng với lịch sử chuyển khoản của Thích Xuyên, để đẩy
nhanh quá trình ly hôn của hai người.
Chỉ có điều
khi cô phát hiện Thích Xuyên lại xảy ra quan hệ với người khác, cô cảm thấy sự
sắp đặt này thật nhàm chán.
Người ngoại
tình, luôn sẽ tái phạm hết lần này đến lần khác, không có ngoại lệ.
Bằng chứng
rõ ràng, cuộc hôn nhân này ly dị dễ dàng hơn nhiều so với tưởng tượng.
Thích Xuyên
cả người thất thần mất hồn lạc vía, môi run rẩy không nói nên lời cầu xin.
Lăng Thư
không biết anh đang hối hận vì không nhịn được mà ngoại tình, hay đang hối hận
vì không cẩn thận hơn, bị cô phát hiện ra manh mối.
Nhưng tất cả
những điều đó đều không còn liên quan đến cô nữa. Lăng Thư và Thích Xuyên, cùng
với giấy chứng nhận ly hôn, hoàn toàn không còn mối quan hệ pháp lý nào nữa.
Về mặt tình
cảm, Lăng Thư cũng không muốn có thêm bất kỳ mối day dưa nào nữa. Hãy để tất cả
những buồn vui sướng khổ trong quá khứ tan thành mây khói, hãy để Lăng Thư và
Thích Xuyên của tuổi mười chín, đều được chôn vùi trong quá khứ.
Con thuyền nhỏ
đã vượt muôn trùng núi, con đường phía trước còn dài mênh mông và vẫn rạng ngời.
Meo: Bộ này
làm vì H nhưng tới câu này, vui mừng cho chị Thư~ xứng đáng được hạnh phúc.
Nhưng chị tên Lăng Thư mà tác giả sửa văn không đổi họ nhà chị, nên mình tự đổi
nha.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét