Biên tập: Meo687
Chương 8:
Nhìn cơ thể trần trụi của người phụ nữ nhà hắn...
Nghe vậy, người
phụ nữ không nhịn được quay đầu nhìn Hình Đống, anh hoàn toàn không có phản ứng
gì đối với màn biểu diễn đầy nỗ lực của cô ta, thậm chí còn không thèm nhìn thẳng,
ánh mắt cô ả chợt tối sầm.
Đương nhiên Vệ
Thanh bên dưới cũng nhận ra sự thay đổi của người phụ nữ, khẽ cười nói: "Con
đĩ, em đừng nghĩ đến anh ta nữa, anh Đống chưa bao giờ dùng hàng đã qua sử dụng.
Huống hồ là dâm phụ như em, đâu chỉ là hàng đã qua sử dụng..."
Hình Đống
không thèm liếc nhìn người phụ nữ trên người Vệ Thanh, tự mình uống rượu. Tuy lời
Vệ Thanh nói không hoàn toàn đúng nhưng cũng không sai. Trước khi kết hôn, đúng
là anh có tìm phụ nữ bên ngoài, nhưng những người phụ nữ đó lỏng lẻo, tiếng gọi
giường với biểu cảm quá đỗi giả tạo, lâu dần cũng chẳng còn ý nghĩa gì.
Sau khi kết
hôn với Từ Mai, bởi vì đã có gia đình nên số lần ăn ngoài đương nhiên không nhiều.
Không biết sao bên ngoài lại đồn thành anh có bệnh sạch sẽ... Thôi thì cứ để vậy
đi, anh cũng lười chẳng giải thích để làm gì.
Nghĩ đến
đây, Hình Đống không khỏi nhớ đến Thẩm Thanh Âm vào buổi trưa, cái vẻ dâm đãng
của con đĩ đó trên giường, anh rất thích.
Còn cô gái vẫn
luôn ngồi bên cạnh Hình Đống nghe lời Vệ Thanh nói, cơ thể run rẩy dữ dội hơn.
Nhưng vẫn cố
gắng giữ vững biểu cảm trên mặt, ngoan ngoãn rót rượu cho Hình Đống.
Hình Đống liếc
xéo cô gái trước mặt, nhíu mày, như chợt nhớ ra điều gì đó, nói với Vệ Thanh:
"Cô gái này tối nay tôi sẽ đưa đi..."
Vệ Thanh bên
cạnh huýt sáo một tiếng, vỗ mông người phụ nữ, "Thấy chưa..."
Người phụ nữ
vặn vẹo cơ thể không nói gì, chỉ có ánh mắt khi lướt qua cô gái nhỏ bên cạnh
Hình Đống lóe lên một tia độc ác.
Người đàn
ông áo sơ mi hoa sau khi giải tỏa xong, thấy Hình Đống thờ ơ với việc cô gái
bên cạnh cố gắng lấy lòng, tò mò hỏi một tiếng.
Hình Đống
xoa xoa vầng trán hơi mỏi mệt, hờ hững nói: "Chiều nay ăn no rồi, giờ
không có khẩu vị."
"Ối, đại
ca đây là cảm nắng cô gái nhà ai lại còn giấu bọn em đi ăn vụng thế?"
Năm người họ
từ khi còn trong quân đội đã cùng mặc chung một quần, ai có người phụ nữ nào
bên cạnh, ai đã đổi bao nhiêu người phụ nữ, tất cả đều rõ như lòng bàn tay.
Hiếm khi
nghe nói Hình Đống, người không mấy nhiệt tình với chuyện nam nữ, lại tự mình
ăn vụng bên ngoài.
Vệ Thanh
nghe vậy cười nói, "Có thể cạy miệng để đại ca ăn một mình, người phụ nữ
đó chắc không đơn giản đâu..."
Vương Lực
bên cạnh cũng có chút nghi ngờ, "Bình thường tôi toàn ở cùng đại ca mà,
cũng chẳng thấy bên cạnh anh ấy có người phụ nữ nào..."
"Lỡ đâu
là người trong cục của các anh thì sao?"
"Đội của
chúng tôi ngoài người mới đến, còn lại đến cả con muỗi cũng là giống đực."
Vệ Thanh,
"Nói không chừng chính là cô nàng mới đến đó thì sao?"
Vương Lực lắc
đầu, "Không thể nào, cô nàng đó là người cục trưởng của chúng tôi để ý, mắt
nhìn của đại ca không kém đến nỗi như vậy đâu. Huống chi hôm nay anh Đống ra
ngoài thì cô nàng đó vẫn luôn ở trong đội..."
Đối với sự
tò mò của mấy người kia, Hình Đống cũng không muốn giải thích gì.
Anh và Thẩm
Thanh Âm chỉ là một cuộc vui qua đường, không có gì đáng để nói ra.
Mấy người thấy
Hình Đống không mở lời, cũng không tiện hỏi thêm nữa, vừa uống vừa trò chuyện về
chuyện khác.
Vệ Thanh,
"Anh ơi, gần đây ở Lâm Giang chúng ta có một đồng tử tán tài cực kỳ hào
phóng, gây tiếng vang cũng khá lớn đó..."
Hình Đống nhả
một làn khói thuốc, ánh mắt chợt sâu thẳm, "Họ Phó?"
"Đúng vậy.
Người này có bối cảnh khá sâu, em đã cho người điều tra, nhưng không tìm được
thông tin hữu ích nào. Chỉ biết rằng anh không phải người Lâm Giang chúng ta
nhưng lại sẵn lòng đến một nơi như thế này... Bắt tay làm đủ loại đầu tư, xây dựng,
thậm chí còn quyên góp mấy trường học rồi. Nghe đâu, lãnh đạo tỉnh cũng phải
khách sáo với vị đồng tử tán tài ra tay hào phóng này..."
Vương Lực
nghe vậy nhìn Hình Đống, nói: "Anh Đống trước đây bị cấp trên chèn ép phần
lớn là vì người này."
"Có
chuyện này à? Anh Đống, anh đắc tội với hắn từ khi nào vậy?"
Hình Đống dập
tắt điếu thuốc, trong phòng riêng mờ ảo, không nhìn rõ vẻ mặt người đàn ông,
"Cũng không có gì, chỉ là hồi hắn mới khai trương không biết bị kẻ không
có mắt nào chọc ghẹo. Khi bọn tôi đột kích kiểm tra, lỡ nhìn thấy cơ thể trần
trụi của người phụ nữ nhà hắn..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét