Thứ Ba, 7 tháng 10, 2025

88. Lãng nữ về quê ăn Tết

 

Biên tập: Meo687


Chương 88. Cậu học kiến bò lên cây trước, cháu giúp cậu đỡ chị Viện

 

 

Lời này vừa thốt ra, lại nhuộm thêm một màu sắc khác cho cuộc trừng phạt làm tình loạn luân này.

"Tiểu Thần trước đi, ưu tiên con cháu."

Cố Cảnh Chu vừa nói, vừa đưa tay vào lòng Cố Cảnh Hành, kéo một cái, không kéo được.

Cố Cảnh Chu nhướng mày: "Anh không nỡ dạy hả? Chỉ là một tư thế thôi mà, đừng nhỏ mọn như vậy... Hay là nói anh muốn tranh người với con cháu? Như vậy không tốt đâu, chúng ta cũng nên buông tay thích hợp, cho con cái tự do..."

Đây đều là những thứ lộn xộn gì vậy!

Cảm nhận được cơn giận quen thuộc dâng lên từ đáy lòng, Cố Cảnh Hành nghẹn lời. Ông thử dùng chiêu bài thường ngày hiệu quả nhất, ánh mắt nghiêm nghị như ánh đao nhọn đâm về phía mấy người, thể hiện uy nghiêm của trưởng bối.

Dù sao uy nghiêm tích tụ cũng rất lớn, bị Cố Cảnh Hành nhìn chằm chằm như vậy, Phương Diệc Thần rụt cổ lại, Cố Triệt cũng dời mắt đi chỗ khác, chỉ có Cố Cảnh Chu, không hề sợ hãi.

Vớ vẩn, trước đây Cố Cảnh Hành quả thật có chút đáng sợ, nhưng bây giờ người này, chẳng khác nào hổ mất răng, chỉ là hung hăn ngoài mặt thôi.

Cố Cảnh Chu giơ tay lên cao, nhắm ngay cái mông dính đầy nước dâm của Cố Viện vỗ mạnh một cái, hừ lạnh nói: "Con đĩ dâm, cầu xin bác cả dạy cho mọi người đi, kẹp chặt lồn dâm lại mà cầu xin!"

Trong lòng Cố Viện sớm đã mong đợi không thôi, nghe thấy lời cha nói. Cô bèn giả vờ bất đắc dĩ nhìn về phía bác cả, mắt rưng rưng, lồn nhỏ dùng sức thít chặt lại. Thành vách thịt non chồng chất nếp gấp lập tức nghiền chặt thân gậy, chuyển động không theo quy luật, vừa mút mát vừa ai oán cầu xin: "Bác cả, cầu xin bác, dạy cho mọi người đi... Viên Viện, Viên Viện muốn..."

Đến nước này, Cố Cảnh Hành cũng biết có một số việc khó tránh khỏi. Từ khi leo lên cái thuyền giặc này, sớm đã không giống với cuộc làm tình bình thường, chứ đừng nói chi cô gái trong lòng lại cầu xin ông như vậy, khiến người ta vô thức mềm lòng.

Ông hít sâu một hơi, chậm rãi rút gậy thịt ra, quy đầu sắc nhọn cạo ra một dòng nước dâm lênh láng, thêm vào hương vị dâm đãng cho đại điện trang nghiêm này.

Cố Viện được giao vào lòng Phương Diệc Thần, chàng trai trẻ đỏ mặt, nuốt nước bọt, rồi lại bất ngờ từ chối khiến mọi người đều ngạc nhiên.

"Chị Viện Viện, em, em trước đây đã nói với bác cả rồi. Trước khi có thể tự chủ cuộc đời, hứa hẹn tương lai cho chị, em sẽ không như vậy nữa... Em, em biết chị luôn coi em là trẻ con nhưng em không phải! Em muốn làm người đàn ông của chị, dù là "một trong" số đó cũng được, chứ không chỉ là cậu bé đơn thuần chỉ là làm tình với chị!"

Mười tám năm trước Phương Diệc Thần luôn đi theo con đường mà mẹ đã vạch ra, là học sinh giỏi được mọi người khen ngợi. Những cô bé cùng tuổi theo đuổi, tỏ tình với cậu không ít. Trước đây mẹ lo cậu yêu sớm, cậu chỉ khinh thường. Trong lòng cảm thấy những chuyện tình yêu kia chẳng có gì thú vị, còn không bằng giải thêm vài bài toán Olympic.

Nhưng bây giờ, cậu đã hoàn toàn hiểu ra rằng, một người có thể vì một người khác mà thay đổi bản thân, cũng có thể vì một người mà thay đổi cuộc đời. Cậu nguyện vì Cố Viện, làm một người đàn ông trưởng thành. Bác cả nhốt cậu trong từ đường, tuy là không nên nhưng chưa chắc đã không có lý. Trước khi chưa đủ lông đủ cánh, cậu không nên say đắm trong khoái cảm ngắn ngủi mà nên nhìn vào tương lai xa hơn.

Cậu còn trẻ, nhưng tuyệt đối không ngây thơ.

Chàng trai nói xong, nghiến răng đưa cô vào lòng Cố Triệt, đôi mắt đẹp đầy luyến tiếc: "Nhưng em không muốn rời đi, em muốn nhìn chị. Cứ coi như, cứ coi như theo học lý thuyết... sớm muộn gì cũng dùng được!"

Cố Viện có chút kinh ngạc nhìn cậu, không ngờ cuộc sống ở từ đường hơn nửa tháng, lại có sự thay đổi không nhỏ đối với chàng trai trẻ này. Dường như cậu kiên định hơn, cũng trưởng thành hơn, có kế hoạch rõ ràng cho tương lai. Cho cậu thời gian, cậu nhất định sẽ trở thành một người đàn ông rất xuất sắc, không thua kém những người khác.

Thứ khiến người ta rung động hơn cả thân thể tươi mới, chính là thân thể tươi mới ưu tú, tràn đầy yêu thương!

Nước dâm của Cố Viện chảy ra càng lúc càng nhiều, nếu như trước đây chỉ là để theo đuổi kích thích, chỉ cảm thấy dụ dỗ một cậu bé thú vị. Thì bây giờ lại thêm chút thương tiếc, thêm chút gì đó mềm mại trong lòng. Cô ngước đầu hôn nhẹ lên má chàng trai trẻ, giọng nói đầy khen ngợi: "Dì tin con... Thần Thần sẽ trở thành niềm tự hào của dì!"

Lời vừa dứt, môi đã bị chàng trai ngậm lấy, không kịp liếm láp tỉ mỉ. Nụ hôn này mang theo khí thế hiếm thấy của Phương Diệc Thần, cũng có chút dịu dàng ấm áp, cạy mở hàm răng Cố Viện, đưa đầu lưỡi vào bên trong. Liếm láp mút mát, chỉ muốn nuốt trọn cô vào bụng, không cần chờ đợi nữa.

Nụ hônđắm này kéo dài rất lâu, Cố Viện bị hôn đến mê mẩn, cả cơ thể mềm nhũn nằm trong lòng anh trai Cố Triệt. Hoa huyệt vừa bị bác cả địt qua nay đã vẵng vẻ, tình dục dâng trào chỉ hận không thể đòi hỏi nhiều hơn.

Quá lâu rồi không ở bên anh trai, Cố Viện vừa bị chàng trai trẻ hôn, vừa lại thèm thuồng nhìn anh trai đang ôm mình. Trong đầu hiện ra hình dạng gậy thịt của anh trai, ngay cả những đường vân trên đó cũng mang theo một hương vị dụ hoặc.

Vẻ mặt động tình của người phụ nữ quá rõ ràng, ngay cả giữa răng môi cũng có một khát vọng mãnh liệt. Phương Diệc Thần hít sâu một hơi, ôm Cố Viện xoay người, kéo một chân cô lên, hoa huyệt lầy lội nhắm ngay Cố Triệt, giọng nói trong trẻo nhưng cũng khàn khàn: "Cậu, cậu học cái 'kiến bò cây' này trước đi, Thần Thần giúp cậu đỡ chị Viên Viên!"

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.