Chương 22 Con đúng là đĩ dâm, đói bụng như vậy, tiện tay như vậy,
ba sẽ không khách khí.
" Ừm......"
Gương
mặt của Yến Phi Vãn đỏ bừng vì bị địt, như chiếc lá liễu tung bay trong gió.
Âm thanh "bạch bạch" vang
lên trong căn phòng, hòa lẫn với tiếng gió rít bên ngoài, khiến người ta không
biết tiếng gió hay tiếng thao bức to hơn.
"Hửm?
Con đĩ hư hỏng, nói gì đi. Nói con là con đĩ cái, là nô lệ tình dục, và bao cao
su của cha. Lúc nãy không phải con nói rõ to hay sao? Sao con không nói gì đi?
Hửm? Chó cái! Nói đi!"
Yến Hành dùng hai tay từ phía sau nắm lấy ngực
của con gái, cúi người xuống, để lưng mình áp vào lưng con gái, ngậm vành tai
của cô ấy, nói một cách khiêu gợi.
Yến Phi Vãn mím chặt môi,
nhưng sau khi nghe những lời sỉ nhục của cha, cô không thể chịu đựng được nữa đã
buông tay.
Cô
lấy chiếc quần lót ra khỏi miệng, quay đầu lại dùng lưỡi hôn cha mình. Cô nói
bằng giọng mập mờ không rõ nhưng mười phần gợi tình: "Con gái dâm là đĩ cái
hư hỏng của cha, là dâm phụ thiếu chịch, là bao cao su của cha, ah... cha ơi...
lồn dâm sướng... ah... cha đụ nát lồn dâm, địt nát bồn chứa tinh của cha đi...
ah... cha..."
"Con
đúng là đồ lẳng lơ. Vì con đói khát, hạ tiện như vậy nên cha sẽ không khách khí
đâu, đụ nát con đĩ tiện phụ! Đụ chết con! Đụ chết con!"
Yến Hành không biết đã chạy bao nhiêu lần,
trong lúc anh điên cuồng xỏ xuyên, một tay ôm đầu con gái, ép cô giữ tư thế
quay đầu, hôn lưỡi với mình, bịt miệng tiếng rên rỉ dâm đãng đó lại.
"A!"
Với
một tiếng rên rỉ thoải mái, cuối cùng anh cũng bắn, toàn bộ tinh dịch đặc sệt
bắn vào trong lồn của con gái anh.
Yến
Phi Vãn lên đỉnh trước, khoái cảm kéo dài rất lâu, mãi đến khi tinh dịch được
xuất vào trong cơ thể, cô mới không nhịn được mà lên đỉnh lần nữa, cô vui sướng
đến mức không thở nổi, yếu ớt ngã vào trong vòng tay của cha.
"Cha...đĩ
dâm bị cha đụ thật sướng...con gái hư hỏng thích được cha chịch lắm..."
Yến Hành âu yếm hôn lên trán con gái, ánh mắt
tràn đầy yêu thương nói: "Con gái dâm, con đi lâu quá rồi, đoàn làm chương
trình chắc hẳn rất lo lắng. Con hãy mặc đồ xong rồi về phòng, đừng để người của
đoàn làm chương trình phát hiện."
"Dạ."
Yến Phi Vãn miễn cưỡng mặc quần áo, giả vờ từ phòng tắm trở về, đi vào phòng
mình.
Sau đó, Yến Hành
gọi điện cho tổ chương trình, nói với họ rằng tối nay Yến Phi bị táo bón, nên
ngồi lâu một chút.
Người của tổ
chương trình không hề nghi ngờ, vì trong giai đoạn cuối của chương trình sinh
tồn nơi hoang dã, tất cả khách mời đều sẽ gặp tình trạng táo bón.
Nhưng
thực tế là, Yến Phi Vãn đã trở về phòng với cái bụng đầy tinh dịch của cha
mình.
Một
đêm yên ả, Yến Phi Vãn ngủ say đến rạng sáng ngày hôm sau, trong bụng mang theo
tinh dịch của cha.
Qua tuổi ba mươi
lăm, giấc ngủ bắt đầu ngắn lại. Yến Hành dậy từ sớm, chuẩn bị bữa sáng xong còn
đun nước rửa mặt, rồi mới chờ con gái thức dậy.
Đã lâu không gội
đầu, hôm nay lại có buổi livestream, nên sau khi ăn sáng xong, hai cha con
quyết định gội đầu một trận.
Dĩ nhiên không có
dầu gội, nhưng Yến Hành hiểu biết rộng, biết rằng tro cây có thể dùng để gội
đầu. Anh lọc tro một lần rồi dùng nước đã lọc để gội đầu cho con gái trước, sau
đó mới tự gội cho mình.
Điều kiện ở vùng
Bắc Cực không tốt, dù đã lọc qua, nước tro vẫn còn nhiều tạp chất. Nhưng so với
trước thì đã khá hơn nhiều.
Gội sạch lớp dầu
trên da đầu, mái tóc trông không còn bết dính nữa. Tóc phồng lên, khiến khuôn
mặt trông nhỏ nhắn, trẻ trung hơn.
Sau khi gội xong,
hai cha con lại hong khô tóc trong nhà rồi mới bước ra ngoài.
Tuyết vẫn rơi,
không dứt, chẳng biết đến khi nào mới ngừng.
Hai cha con cùng
nhau quét tuyết đọng trên mái nhà, rồi đẩy tuyết chất đống bên cạnh nhà ra xa.
Tuyết càng đẩy
càng cao, dần dần tạo thành những bức tường cao bao quanh, vừa hay chắn được
gió lạnh, giúp căn nhà gỗ ấm áp hơn trước nhiều.
Làm xong mọi
việc, trời đã gần ba giờ chiều.
Cực dạ* ở Bắc Cực
sắp đến, ba giờ chiều mà trời đã gần tối.
Lúc này, buổi
livestream của chương trình cũng chính thức bắt đầu.
极夜" (cực dạ) là hiện tượng đêm vùng cực,
xảy ra khi Mặt Trời không mọc trong một khoảng thời gian dài ở các vùng gần cực
Bắc hoặc cực Nam của Trái Đất.
Hiện tượng này
thường diễn ra vào mùa đông, khi trục Trái Đất nghiêng khiến một trong hai bán
cầu không nhận được ánh sáng mặt trời trong nhiều ngày, thậm chí nhiều tháng. Ở
Bắc Cực, cực dạ kéo dài từ khoảng cuối tháng 11 đến đầu tháng 1, trong khi ở
Nam Cực, nó diễn ra từ cuối tháng 5 đến đầu tháng 7.
Ngược lại với cực
dạ là cực quang (极昼), tức hiện tượng ngày kéo dài suốt 24 giờ mà
không có đêm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét