Thứ Ba, 7 tháng 10, 2025

25. Sau khi HE với vợ

 


Biên tập: Meo687

025. Trước cửa sổ kính sát đất chịch lồn với cô vợ nhà bên, vừa nói chuyện với vợ vừa bị điên cuồng chịch lồn

 

Lăng Thư ngủ một giấc đến sáng. Mãi cho đến khi cô ăn sáng xong, Thích Xuyên mới trở về.

Anh cười nói với Lăng Thư như thể không có chuyện gì. Lăng Thư không để ý đến anh, ngón tay thon dài gõ hai cái lên bản thỏa thuận trên bàn.

Thích Xuyên nhìn theo ngón tay cô, bốn chữ "THỎA THUẬN LY HÔN" in to và rất rõ ràng trên tờ giấy trắng.

"Tiểu Thư, đây là ý gì?"

Lăng Thư nhíu mày: "Chúng ta đều là người lớn rồi, còn cần phải nói rõ ràng như vậy sao? Tối qua anh đi đâu làm gì, trong lòng không biết sao?"

Sau khi sa thải chuyên gia dinh dưỡng, trong biệt thự chỉ còn hai người họ, yên tĩnh đến đáng sợ. Trái tim Thích Xuyên hồi hộp như đang gõ trống, không ngừng đoán già đoán non vì sao Tiểu Thư lại biết chuyện tối qua, nhưng vẫn cố gắng muốn giải thích:

"Tiểu Thư, em nghe anh nói, tối qua chỉ là một sự cố ngoài ý muốn. Bọn họ đã hạ thuốc anh, anh không kiểm soát được bản thân. Đó là lỗi của anh, nhưng anh vốn dĩ không muốn như vậy..."

Lăng Thư nhìn lời giải thích vụng về của người đàn ông trước mặt, không khỏi nghi ngờ thời đại học mắt mình có bị mù không, sao lại có thể coi trọng loại người này?

"Mấy lời này nói ra, bản thân anh có tin không?"

Thích Xuyên nhận ra sự lạnh lẽo trong giọng nói của Lăng Thư, không đoái hoài đến sự kháng cự của cô, ôm chặt lấy cơ thể cô không buông.

"Dù thế nào đi nữa, anh sẽ không ly hôn với em, Lăng Thư. Chúng ta đã ở bên nhau lâu như vậy, anh yêu em nhiều thế nào, trong lòng em biết mà." Giọng Thích Xuyên có chút nghẹn ngào: "Tối qua đúng là lỗi của anh, nhưng anh thực sự bị họ hạ thuốc. Sau này anh tuyệt đối sẽ không như vậy nữa, anh cũng sẽ không đến những nơi không có em. Xin em, em hãy ở bên cạnh anh, giám sát anh, anh tuyệt đối sẽ không phạm sai lầm nữa."

Rõ ràng bây giờ mới là đầu thu, hơn nữa trong nhà cũng đang bật điều hòa rất ấm áp, nhưng Thích Xuyên lại cảm thấy toàn thân lạnh lẽo. Dáng vẻ im lặng của Lăng Thư khiến anh cực kỳ sợ hãi.

"Anh còn nhớ khi cầu hôn em, anh đã nói gì không?" Giọng Lăng Thư vẫn bình thản và hờ hững.

"Lúc đó anh nói..." Giọng Thích Xuyên có chút run rẩy, tay vẫn ôm chặt cô không buông: "Lúc đó anh nói, nếu anh phản bội em, sẽ mổ tim ra cho em. Anh có thể, anh có thể cho em trái tim, anh chết cũng được, chỉ cần em không rời xa anh."

Cuối cùng Lăng Thư cũng dùng sức đẩy anh ra, giọng nói không để lộ ra chút cảm xúc: "Em cần trái tim anh làm gì, em ấu trĩ như vậy chắc? Thứ đã vấy bẩn, em chỉ muốn vứt bỏ cho nhanh. Ly hôn đi, Thích Xuyên."

"Không được! Anh không đồng ý!"

Thích Xuyên đột nhiên đứng dậy, ấn chặt cổ tay cô: "Anh có thể đồng ý mọi thứ với em, nhưng ly hôn thì không! Em không thể rời xa anh!"

Trong biệt thự rộng lớn chỉ còn nghe thấy tiếng hơi thở nặng nhọc của Thích Xuyên. Lăng Thư thở dài một tiếng, mở video đã quay hôm qua.

"Ngay cả khi người khác đã gửi video của anh cho em rồi, anh cũng không chịu ly hôn à?"

Từ điện thoại phát ra tiếng thân thể va chạm ‘đùng đùng’ của đôi trai gái đang quấn quýt, tiếng rên rỉ dâm đãng, tiếng nước dính nhớp, tất cả đều chiếm lấy tầm nhìn của Thích Xuyên.

Anh im lặng một lúc lâu, môi mấp máy, khô đến nỗi bong da.

"Ai gửi?"

"Minh Âm." Lăng Thư nói thẳng, không hề giấu giếm.

Vẻ mặt Thích Xuyên có chút thẫn thờ, chỉ một lát đã trở nên kiên định: "Anh biết rồi, thỏa thuận ly hôn anh sẽ không ký, còn Minh Âm anh sẽ xử lý."

"Lăng Thư, cả đời em cũng đừng hòng ly hôn với anh."

Lăng Thư lạnh lùng nhìn anh, từ dưới tờ thỏa thuận ly hôn lấy ra một bản hợp đồng khác.

"Không ký thỏa thuận ly hôn, vậy thì anh ký cái này đi."

Thích Xuyên sửng sốt một chút, vội vàng nhìn lướt qua vài lần: "Ba mươi phần trăm cổ phần của tập đoàn nhà họ Thích, hội đồng quản trị không nhất thiết sẽ đồng ý, tổng cộng trên tay em cũng chỉ có bốn mươi lăm..."

"Thích Xuyên," Lăng Thư đứng dậy, trên mặt hiện lên vẻ nghiêm nghị hiếm khi nhìn thấy: "Trước đây, em cũng là tiểu thư của nhà họ Lăng, kết hôn với anh mới mất quyền thừa kế nhà họ Lăng. Hoặc là ly hôn, hoặc là cổ phần, nếu không em tiếp tục ở bên anh chỉ để nhìn anh ngoại tình bất cứ lúc nào à?"

"Không phải, Tiểu Thư, anh sẽ không như vậy nữa..." Lăng Thư lạnh nhạt nhìn cô, Thích Xuyên không thể mở miệng nói tiếp những lời sắp thốt ra. Anh như đã hạ quyết tâm nào đó, lùi lại hai bước.

"Được, Tiểu Thư, trong tuần này anh sẽ chuyển cổ phần cho em, em... em đợi anh."

Ngoài trời, những hạt mưa li ti đang rơi rả rích xuống đất, nhiệt độ đang từ từ hạ xuống trong những cơn mưa đầu thu.

Thích Xuyên không quay đầu lại, vội vã lao ra ngoài. Những lời nói chói tai của Lăng Thư, như một lưỡi dao sắc bén đang róc xương xẻ thịt anh.

Anh sợ Lăng Thư sẽ tiếp tục nói ra những chuyện anh khó lòng chấp nhận hơn, chỉ có thể ra ngoài trước, để cả hai cùng bình tĩnh lại.

Lăng Thư không cảm thấy mình cần phải bình tĩnh, cô đứng ở ban công lạnh lùng nhìn bóng lưng Thích Xuyên khuất xa. Cô vô tình nhớ lại hồi năm nhất đại học, Thích Xuyên cũng như vậy, một mình rời khỏi ký túc xá của cô.

Cô lấy điện thoại ra, gọi cho Trần Tâm ở tạp chí xã.

"Chị Trần, vài ngày nữa em sẽ bảo Thích Xuyên gửi bản thảo đến, chị có thể giúp em một việc không?"

"Vâng, cảm ơn chị Trần. Giúp em chụp vài tấm ảnh là được rồi. Được, chị cứ bận việc đi, em sẽ nói chi tiết với chị qua WeChat."

...

Bên này, sau khi Thích Xuyên chạy ra ngoài mới phát hiện mình không mang theo gì cả. Không có ô, không có chìa khóa xe, điện thoại cũng để ở nhà.

Anh chỉ mặc bộ đồ thường ngày tối qua, bị nước mưa xối ướt sũng nửa người, dựa vào gốc cây, như một con chó hoang.

"Sao anh Thích lại ở đây?"

Giọng phụ nữ dịu dàng vang lên trước mặt. Thích Xuyên ngẩng đầu lên, mới nhận ra đó là cô Hứa nhà bên.

Thích Xuyên có chút ngượng ngùng vén ống tay áo đã ướt sũng.

"Cãi nhau với Tiểu Thư à?" Cô Hứa hiểu ý mỉm cười: "Anh Thích bình thường nhường nhịn em ấy chút nhé, em ấy là một cô gái ngoan. Hay là vào nhà em trú mưa đi."

"Ừm, làm phiền cô Hứa rồi."

Cô Hứa năm nay mới hai mươi chín tuổi, ngài Hứa mất sớm, cũng không để lại một mụn con nào. Chỉ còn cô vợ trẻ, được cuộc sống mài giũa trở nên trưởng thành và dịu dàng.

Cô mặc một chiếc sườn xám tay lửng màu tím khói, ôm sát cơ thể, khuỷu tay khoác chiếc khăn choàng ren trắng. Đôi mắt sáng hàm răng đều, đôi môi hồng hào, trông vừa xinh đẹp quyến rũ lại vừa dịu dàng.

Đôi giày cao gót nhọn đi trên đất không phát ra tiếng động nào. Thích Xuyên lặng lẽ đi theo sau cô, nghĩ lát nữa mưa tạnh sẽ quay về lấy chìa khóa xe, đợi giải quyết xong chuyện cổ phần rồi mới quay lại tìm Lăng Thư.

Thích Xuyên vốn dĩ cũng không đi xa lắm, nhà cô Hứa cách biệt thự của anh chỉ vài trăm mét. Hai người nhanh chóng đến nơi.

"Quần áo của anh ướt hết rồi, nhà em cũng không có quần áo đàn ông. Hay là anh cởi ra, em giúp anh sấy khô nhé."

"Vậy thì phiền phức quá, không sao đâu, đợi mưa tạnh tôi sẽ đi về."

Thích Xuyên còn muốn từ chối, nhưng cô Hứa lại nhiệt tình kéo anh ngồi xuống ghế sofa, rồi lấy một chiếc khăn sạch giúp anh lau những hạt nước trên người.

Tay cô Hứa không làm việc nặng nhọc, rất mềm mại. Những ngón tay trắng muốt như củ hành cầm khăn, lau từ hai bên má Thích Xuyên xuống cổ. Trên cổ tay thon dài trắng mịn như ngó sen, đeo một chiếc vòng ngọc trắng, thỉnh thoảng lại khẽ chạm vào da của Thích Xuyên.

Ngoài cửa sổ, mưa rơi tí tách. Thích Xuyên được cô Hứa dẫn lên phòng khách tầng hai. Bên cạnh ghế sofa có một cửa sổ kính lớn, nhìn rõ phong cảnh bên ngoài.

"Anh Thích ngồi xuống đi, còn phiền anh giúp một việc." Cô Hứa nhẹ nhàng ấn anh ngồi xuống ghế sofa, "Em vừa đặt một bộ sườn xám mới, cũng không có ai có mắt thẩm mỹ để xem giúp. Bây giờ em đi thay, em nhờ anh Thích cho ý kiến."

Nói xong cũng không đợi Thích Xuyên trả lời, cô mỉm cười rồi quay về phòng ngủ.

Thích Xuyên xoắn ống tay áo và vai áo đã ướt sũng, lúc này trong biệt thự không có người giúp việc khác. Cô Hứa thay đồ cũng không phát ra bất kỳ tiếng động nào. Anh chỉ có thể nghe thấy tiếng mưa rơi bên ngoài dần dần nhỏ lại.

Rất nhanh, tiếng bước chân nhẹ nhàng từ xa đến gần. Thích Xuyên quay đầu lại, chỉ thấy cô Hứa đã thay một chiếc sườn xám ren đen. Chiếc áo choàng tắm lớn và dài được cô ôm trước ngực, che khuất toàn bộ chiếc sườn xám.

"Em lấy cho anh áo choàng tắm, cái mới. Trời đang dần se lạnh, anh Thích đừng để bị cảm nhé."

Cô Hứa ngồi bên cạnh anh, ngón tay thon dài luồn vào dưới vạt áo anh: "Anh Thích, để em giúp anh thay nhé."

Chiếc áo choàng tắm màu trắng từ trước ngực cô trượt xuống. Chiếc sườn xám ren đen nửa trong suốt không che được hai bầu vú trắng muốt và núm vú hồng hào non mềm, trần trụi phô bày trước mặt Thích Xuyên.

"Không cần đâu, cô Hứa xin tự trọng, tôi đi trước đây."

Đến nước này, làm sao Thích Xuyên không hiểu ý cô. Tay hất tay cô Hứa ra, đứng dậy định xuống lầu.

Một mùi hương hoa hồng thoảng qua mũi, eo Thích Xuyên bị vòng tay ngọc trắng muốt từ phía sau ôm lấy. Hai bầu thịt vú mềm bị ép vào lưng anh.

"Anh Thích đừng đi được không, một mình em cô đơn lắm."

Cô Hứa vừa nói vừa hôn Thích Xuyên, cảm giác mềm mại từ sau gáy anh truyền đến. Anh gần như có thể tưởng tượng được đôi môi đỏ tươi đó in lên làn da màu lúa mạch của anh sẽ dâm đãng đến mức nào.

Chiếc lưỡi ướt át xoay tròn trên cổ anh, đôi tay mềm mại như không xương đó cũng luồn vào trong áo anh, vuốt ve cơ bụng và đầu vú bằng phẳng của anh.

Thích Xuyên bị sờ đến nổi da gà, núm vú bị đầu ngón tay chạm vào cứng như hai viên sỏi nhỏ.

Anh hít một hơi thật sâu, quay người định đẩy cô Hứa ra, nhưng chạm vào tay lại là làn da mềm mại dẻo dai được bao bọc bởi ren đen, mịn màng mềm mại, tỏa ra mùi hương hoa hồng.

"Ưm..."

Sự do dự nhỏ bé của Thích Xuyên càng dung túng cho hành động của cô Hứa. Lúc này cô đối mặt với Thích Xuyên, đầu vùi vào áo hoodie của anh. Lưỡi liếm láp hai núm vú của Thích Xuyên. Hai tay cũng không ngừng, men theo cơ bụng trượt xuống, luồn vào trong quần anh.

Cảnh tượng này trong mắt Thích Xuyên có chút hoang đường, cô Hứa vốn luôn đoan trang giờ lại như biến thành một con đĩ, chui vào trong áo anh, cố gắng dùng cơ thể lấy lòng anh.

Nhưng anh thực sự đã bị dụ dỗ, cả cảm giác tê dại khi núm vú bị liếm láp, hay bàn tay mềm mại tinh tế trên con cặc đã cương. Khoái cảm vui sướng truyền từ bàn tay đang xoa nắn, khiến anh không thể kiểm soát.

Có lẽ, chịch với người phụ nữ goá chồng còn sướng hơn chịch với những con đĩ kia thì sao?

Thích Xuyên không còn kháng cự mạnh mẽ nữa, nhưng cũng không chủ động hưởng ứng. Anh vẫn còn chút do dự, tư tưởng và cơ thể hơi tách biệt.

Tiếng nước mút mát từ đôi môi đỏ tươi trên người anh vang lên. Cô Hứa đẩy anh ngồi trở lại ghế sofa, dịu dàng giúp anh cởi quần.

Đầu khấc to tròn còn bốc hơi nóng nảy đánh lên gò má trắng nõn của cô Hứa, rồi bị cô nghiêng đầu ngậm lấy.

Cô Hứa không dịu dàng như những con đĩ trước đây. Cô cắn một miếng vào đầu khấc, dùng lưỡi nghiền mạnh lỗ tiểu, lắc đầu lên xuống, răng khẽ ma sát vào thân cặc.

"Hừ..."

Cảm giác vừa đau vừa sướng khiến Thích Xuyên không kìm được thở hắt. Anh giơ tay muốn kéo cô Hứa ra khỏi háng mình, nhưng cô dùng sức ngậm đầu khấc vào trong cổ họng.

Cảm giác sướng chết người khiến Thích Xuyên quên cả cử động, chỉ cảm thấy thịt mềm trong khoang miệng bọc lấy cặc của mình. Bên trong vừa ẩm ướt vừa nóng bỏng khiến anh thoải mái đến muốn ưỡn hông chịch tới.

Cô Hứa dường như nhận ra ý đồ của anh, nghịch ngợm dùng ngón tay véo mạnh vào trứng dái của anh. Cơn đau khiến Thích Xuyên lập tức mất sức, nằm trên ghế sofa phó mặc cho người phụ nữ ăn cặc của anh.

Khoái cảm khổng lồ bao trùm toàn thân, anh vô thức đưa tay cách lớp ren xoa nắn cái vú lớn trắng muốt của cô Hứa, vuốt ve núm vú vừa đỏ vừa cứng.

Cô Hứa bất mãn cắn cặc lớn của anh một cái, tự mình tuột tất chân xuống đầu gối, nắm lấy bàn tay lớn gân guốc của Thích Xuyên, đặt vào lồn của mình ma sát.

Làn da xa lạ chạm vào hột le và miệng lồn. Cô Hứa không kìm được run lên hai cái, kẹp chặt hai chân, giữ chặt tay Thích Xuyên ở lỗ lồn của mình.

Thích Xuyên không còn bị cô thao túng một cách thụ động nữa, ngược lại bắt đầu xoa nắn trong miệng lồn của cô. Lông mu đen rậm mài vào lòng bàn tay anh, tạo thành sự đối lập rõ rệt với thịt lồn mềm mại trơn tuột ướt sũng nước.

Anh đưa hai ngón tay vào lỗ lồn, vừa chặt vừa trơn, như thể đã lâu không ai ghé thăm, siết chặt lấy ngón tay anh, không chịu buông lỏng.

"Ưm..."

Miệng nhỏ của cô Hứa ăn cặc lớn, mông nhẹ nhàng lắc lư, để ngón tay chọc ngoáy ra vào trong lồn, chảy ra không ít nước dâm. Từ ngón tay trượt xuống cổ tay, chảy xuống dưới.

Thích Xuyên cũng không nhịn được bắt đầu ưỡn hông, muốn nhét toàn bộ cặc vào cái tổ ấm áp bên trong. Nhưng cặc cương cứng của anh quá dài, đầu khấc bị kẹt ở cổ họng không thể tiến thêm một phân nào.

Cổ họng bị đầu khấc chọc vào, cô Hứa bị chịch muốn nôn khan, nhưng lại không nôn ra được. Cổ họng co thắt dữ dội, tạo ra một lực hút đáng sợ.

Cặc lớn kiêu ngạo không ngờ lại bị hút trực tiếp bắn ra. Tinh dịch nóng bỏng bắn vào cổ họng cô Hứa, cô bị bỏng đột ngột ngẩng đầu.

Cặc cương cứng vẫn đang bắn tinh đặc, sau khi rời khỏi khoang miệng, tinh dịch màu trắng phun thẳng lên mặt và quần áo cô Hứa.

Cô Hứa tức giận vỗ vào cặc lớn một cái, khiến nó lung lay xiêu vẹo.

"Cặc dâm đãng không giữ đạo vợ chồng, lại bị em hút bắn tinh rồi, vậy thì phạt anh bị lồn nhỏ chịch đi."

Lồn nhỏ của cô đã ngập nước, nước dâm chảy xuống đùi. Khoái cảm do xuất tinh mang lại khiến tay Thích Xuyên cũng không còn động đậy. Lỗ lồn ngứa ngáy không chịu nổi.

Cô Hứa cưỡi lên người Thích Xuyên, đầu tiên đặt lồn lên thân cặc mài nghiền, khiến cho cặc ngứa ngáy không thôi, đầu khấc rỉ ra những giọt nước. Lớp da non mềm dưới bao quy đầu bị lông mu châm chích, vừa đau vừa ngứa.

"Ha... Cho phép cô Hứa... Tôi muốn chịch... Ưm... Cặc ngứa quá... Ưm..."

Cô Hứa nghe vậy, mài lồn rồi dùng lông mu cọ mạnh vào đầu cặc: "Cặc dâm đãng... Ưm... Em sẽ dùng lồn nhỏ của em để chịch... Ồ..."

Cô nhấc mông lên, hướng đầu khấc vào miệng lồn của mình, dùng sức ngồi xuống. Tiếng nước phụt lớn vang lên, cặc bị lồn nhỏ ngồi đến tận đáy, chịch nước dâm bắn văng tung tóe.

Đầu khấc Thích Xuyên không gặp trở ngại nào, đâm thẳng vào cửa tử cung của cô. Thịt lồn dâm đãng se khít bao bọc chặt lấy cặc của anh, sướng hơn khoang miệng cả trăm lần. Thỉnh thoảng có nước dâm ấm áp xối lên cặc lớn của anh.

Cô Hứa trên người cũng không ngờ cặc lớn đâm vào lại sướng đến thế, sướng hơn gấp nhiều lần so với tưởng tượng của cô.

Cô chống hai tay lên ghế sofa thở dốc, giảm thiểu cơn run rẩy không ngừng của cơ thể bởi vì bị cặc lớn đâm vào.

Nhưng Thích Xuyên không nhịn được nữa, lồn nước của cô Hứa như một vật chứa cặc hoàn hảo. Lúc này, việc cô bất động chỉ khiến anh khó chịu đến chết đi sống lại.

Anh bắt đầu ưỡn hông, nhẹ nhàng đâm thúc ra vào trong lồn cô Hứa. Khoái cảm khi cặc thúc vào rút ra khiến anh mê mẩn, ước gì có thể nhét cặc vào trong lồn mãi mãi.

Động tác của anh ngày càng nhanh, ngày càng dữ dội. Mông anh căng chặt, toàn bộ eo đều dùng sức đẩy lên, chịch cô Hứa lắc lư lên xuống liên tục. Cô chỉ có thể dùng tay bám vào lưng ghế sofa, tránh cho mình bị chịch văng ra ngoài.

"A a a... Cặc dâm đãng sao lại mạnh thế... Ồ... Sắp chịch lồn nhỏ bay rồi... Ưm a... Sắp bị chịch nát rồi... Ha... Sướng quá... Làm sao bây giờ, bị cặc chịch sướng quá... Ưm a..."

Sau một lúc đã thích nghi với nhịp độ dồn dập, cô Hứa bắt đầu chủ động lắc mông, phối hợp với nhịp điệu ra vào kịch liệt của Thích Xuyên, khiến đầu khấc của anh có thể đâm vào sâu hơn, mạnh hơn.

Tiếng chịch lồn dồn dập và kịch liệt vang vọng ở tầng hai biệt thự. Cô Hứa thở hổn hển không ngừng, miệng nói những lời dâm đãng vô nghĩa, cơ thể rung lắc trong trận chịch lồn.

Thích Xuyên chống tay vào ghế sofa đứng dậy, kéo cô Hứa đứng lên quay lưng lại với mình, chỉ có cặc vẫn còn đâm trong lồn cô.

Anh kẹp hai chân dài thon thả đầy đặn của cô Hứa vào khuỷu tay mình, ôm cô trong tư thế như người lớn bế trẻ con đi tiểu, đi về phía cửa sổ kính lớn đó.

Mỗi bước đi, cặc lớn lại đâm vào trong lồn một cái. Cô Hứa mềm nhũn dựa vào ngực Thích Xuyên. Mông bị động tác đi bộ đẩy lên xuống, đập mạnh xuống cặc, tuỳ ý cho đầu khấc đâm sâu vào trong tử cung của mình.

Nước dâm nhỏ tí tách suốt quãng đường, từ ghế sofa đến cửa sổ kính lớn, nước dâm nhỏ đầy, như thể lồn nhỏ đã bị ngập lụt.

May mắn thay, cửa sổ kính lớn không xa, chỉ đi vài bước đã đến.

Thích Xuyên đặt cô xuống, đè lên cửa sổ kính lớn chịch cô từ phía sau. Cặc cương cứng ra vào trong cơ thể cô.

"Ưm... Đừng... Ha..."

Cô Hứa nằm sấp trên cửa sổ kính trong suốt, vú lớn bị mặt kính ép dẹp lép. Hai núm vú tì vào cửa sổ. Chỉ cần có người đi ngang qua là có thể nhìn thấy hai người họ rõ mồn một.

Không ai biết là hai người bên trong là ai, bức màn trắng tinh đã ngăn cản tầm nhìn hai người với bên ngoài.

Thích Xuyên cũng không nhìn thấy phong cảnh nửa trên của cô Hứa, anh chỉ có thể cúi đầu đối diện vói cánh mông thịt múp rụp, cùng với con cặc tím đen của mình đang cắm trong lồn dâm.

Cái cảm giác này làm anh phấn khích hơn bình thường rất nhiều, hạ thân không biết nặng nhẹ đẩy mạnh về phía trước, như thể muốn chịch nát lồn nhỏ mới bằng lòng bỏ qua.

“A a a…… Ha…… Cặc dâm đừng chịch nhanh như vậy…… Ưm a…… lồn nhỏ không chịu nổi…… Ưm…… Đừng…… Đừng mà!!”

Cách đó không xa, Lăng Thư đang lái xe ra cửa dường như nghe thấy tiếng ai đó, đang thét “đừng mà”?

Hình như là giọng của cô Hứa ……

Lăng Thư nhíu hàng mày, cô Hứa nhà hàng xóm ngày thường rất quan tâm cô, mà cô đúng lúc chạy ngang qua biệt thự nhà bên của cô Hứa. Cô không do dự vội vàng xuống xe, đi đến căn biệt thự.

“Chị Hứa, chị có ở nhà không ạ?”

Giọng nói của Lăng Thư đột nhiên vang lên ở dưới lầu, khiến hai người đang chịch lồn giật mình hoảng hốt.

Lồn nhỏ của cô Hứa đột ngột siết chặt lại, khiến cho tới con cặc lớn càng thêm ra sức chịch tới tấp.

“Chị ở …… Ha…… nhà …… Có chuyện gì không Tiểu Thư…… Ưm a……”

Giọng nói của cô Hứa từ trên lầu truyền đến, nghe có vẻ kỳ quái.

Lăng Thư nghe tiếng ngẩng đầu nhìn lên, trông thấy chị Hứa mặc bộ sườn xám màu đen ren trong suốt, hai cái vú bự dính sát vào ở trên kính pha lê, mà lỗ lồn của chị đang bị một cây cặc tím đen khủng bố cắm……

Lăng Thư vội vàng xoay người, “Em xin lỗi thực xin lỗi, em còn tưởng rằng…… em đi trước!”

“Không có việc gì…… Ha…… Tiểu Thư…… Ưm a…… Không cần…… Không cần để ở trong lòng…… Ưm…… Lồn nhỏ sướng quá a…… A a a……”

Người đằng sau bức màn dường như chịch càng thêm nhanh và mạnh, chịch cho cô Hứa không thể nói hết một câu hoàn chỉnh.

Lăng Thư cảm giác dường như cô có thể nghe rõ tiếng tiếng nước dâm mĩ, cũng như tiếng‘bạch bạch’ da thịt va chạm phát ra.

Cô nhanh chóng rời khỏi chốn thị phi này, trả lại không gian riêng cho hai người.

Trong khoảnh khắc khi Lăng Thư nói chuyện, Thích Xuyên có cảm giác như mình đã tới đỉnh cao trào, anh đẩy mạnh con cặc thô vào trong lỗ lồn cô Hứa, tiến công mạnh mẽ như vũ bão.

Sau khi chịch trên dưới một trăm tới cú thúc kịch liệt, bãi tinh nồng đậm đặc sệt lần hai rót thẳng vào cửa tử cung ấm nóng.

Hôm nay Lăng Thư có hẹn với Tang Lan, tới nhà họ Tang ăn cơm, tiện thể lấy tài liệu. Hơn nữa bởi vì chuyện trong công ty, cho nên đến giờ Tang Lan vẫn luôn ở tại nhà cũ nhà họ Tang.

Tang Lan là người phụ nữ có dung mạo vô cùng lộng lẫy, là phó chủ tịch nhà họ Tang. Hai nhà Tang và nhà họ Lăng là quan hệ qua lại nhiều đời, từ nhỏ Tang Lan và Lăng Thư lớn lên bên nhau.

“Tiểu Thư, bạn lại đẹp hơn rồi.” Tang Lan chống cằm, ánh mắt có chút si mê nhìn Lăng Thư, “Nếu không phải mình cũng là phụ nữ, mình nhất định kéo bạn lên giường.”

“Lớn rồi còn không đứng đắn.” Lăng Thư từ trong túi xách cầm ra mấy cái folder, “Nói chính sự này, trong đây toàn bộ là tư liệu đấu thầu lần này của nhà họ Thích, cậu nghiên cứu cẩn thận đi, lần sau có thể sẽ dùng.”

Tang Lan thu hồi biểu cảm đùa vui, nghiêm túc lật tư liệu, “Tiểu Thư, cậu chắc chắn muốn như vậy thật à? Nhà họ Thích ngày sau có 30% cổ phần của cậu đấy, số tiền này cậu bỏ luôn hả?”

“Cổ phần vẫn chưa tới tay mình đâu, cuộc đấu thầu lần này còn không quyết định, đến lúc đó lại……”

Còn chưa nói hết câu, cửa lớn nhà họ Tang đã bị một bàn tay trắng bệt đẩy ra.

Lăng Thư quay đầu lại, người vừa vào cửa là một thanh niên có mái tóc đen, mặt khuôn mày sắc bén có chút tối tăm.

“Anh ấy là con trai của ông già mới đón về nhà, tên là Tang Dĩ.” Giọng điệu của Tang Lan rất lạnh nhạt.

Thân hình Tang Dĩ cao lớn đĩnh đạc, mặc một thân quần áo chuyên dụng màu đen, che hết cả nửa cằm, Lăng Thư đoán chừng anh cao ít nhất 188.

Trên người anh còn mang theo chút hơi thở ẩm ướt của nước mưa, dường như anh không nghe thấy giọng điệu lạnh nhạt của Tang Lan. Anh đi thẳng tới chỗ hai người, vươn bàn tay trắng nhớt không có chút hồng hào nào.

“Chào em, tôi là Tang Dĩ.”

Lăng Thư sửng sốt, ngay lập tức phản ứng lại, đứng dậy mỉm cười bắt tay.

Ngón tay của thanh niên rất dài, lòng bàn tay hơi lạnh, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Lăng Thư.

“Chào anh, lần đầu gặp mặt, tôi là Lăng Thư.”

“Không phải……”

Đôi môi Tang Dĩ hơi ngập ngừng, Lăng Thư không nghe rõ, “Sao vậy ạ?”

Nhưng Tang Dĩ không lặp lại, buông lỏng bàn tay Lăng Thư ra, xoay người lên lầu.

“Không quấy rầy, chị ba…… Lăng Thư, hai người nói chuyện đi.”

 

 

 

 

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.