Biên tập: Meo687
Chương 7: Đâm
thẳng vào tử cung người ta... (H)
Hình Đống
tát thẳng tay cả hai người, "Biến hết đi cho ông."
"Thủ
trưởng, hoa nhà không bằng hoa dại chúng tôi đều biết... Chỉ là... Hì hì hì hì
hì, anh xem tiền bịt miệng này..."
Hình Đống
giơ tay tát vào gáy mỗi người một cái, "Tiền bịt miệng không có, tiền diệt
khẩu thì có."
Hứa Thiến cười
ranh mãnh: "Vậy không sao, anh không cho, có người cho là được rồi..."
"Ôi,
Thiến Tử, cô biết bồ nhí bên ngoài của Thủ trưởng Hình là ai hả? Lại đây lại
đây? Nhanh nói cho anh em nghe xem... Là ai..."
Hứa Thiến,
"Cái này tôi không biết, tôi cũng chỉ đoán bừa thôi."
"Xì..."
Hình Đống
không để ý đến mấy người đó, trực tiếp quay về văn phòng.
Vương Lực,
người để tóc húi cua nhỏ con cũng đi vào, lo lắng hỏi: "Anh Đống, anh nói coi
cục trưởng có ý gì?"
"Mặc kệ
ông ta có ý gì, không đi là được rồi."
Hình Đống
nghịch chiếc chìa khóa xe Thẩm Thanh Âm đưa, lạnh lùng nói: "Chồn hôi sang
chúc Tết gà có chuyện gì tốt đẹp?"
Trên chiếc
chìa khóa xe ngoài móc treo hình bông hoa anh đào hồng nhạt còn có hai chiếc
chìa khóa khác.
Hình Đống
nhìn hai chiếc chìa khóa nhỏ đó, khóe miệng vô thức nhếch lên. Con đĩ đó đang
ám chỉ anh rằng, anh cũng có thể đường đường chính chính bước vào nhà bất cứ
lúc nào?
Nghĩ đến cơ
thể mềm mại của người phụ nữ, lỗ bướm căng mịn khít chặt, cổ họng Hình Đống
không khỏi nuốt khan.
Con đĩ này quả
thật đúng với câu nói xưa, dưới giường là quý bà, lên giường là dâm phụ. Chẳng
phải đàn ông đều thích cái dạng này hay sao?
Chịch sướng,
nước nôi tràn trề, anh thích!
Vương Lực thấy
Hình Đống thất thần, không nói gì thêm mà lùi ra ngoài.
Tối hôm đó,
một nhóm đông người hẹn nhau ở một hộp đêm lâu đời.
Khi Hình Đống
đến, trong phòng riêng đã ngập khói thuốc, ba người đàn ông đã có mặt bên cạnh
là một đám phụ nữ ăn mặc hở hang, trang điểm lộng lẫy vây quanh.
Một người
đàn ông mặc áo sơ mi hoa vội vàng buông tay người phụ nữ ra, hét lớn: "Đại
ca đến rồi..."
"Anh Đống,
anh càng ngày càng khó hẹn đó."
"Dạo
này bên đội bận quá..."
Lúc ngửi thấy
mùi nước hoa rẻ tiền đủ kiểu của những người phụ nữ trong phòng riêng, Hình Đống
nhíu chặt hàng mày.
"Bận
cái quái gì, anh Đống đã bảo anh đừng làm nữa rồi mà. Không làm cảnh sát thì
anh chết đói à?" Một người trong số đó với vẻ mặt oán giận nói.
"Thôi
được rồi, chuyện của anh Đống từ khi nào đến lượt mày quơ tay múa chân!" Người
mặc áo sơ mi hoa quát người đó một câu, rồi nháy mắt với người khác.
Không lâu
sau, người đàn ông đó đi ra rồi dẫn về một cô gái trẻ thanh tú, người mặc áo sơ
mi hoa cười nói: "Biết anh thích phụ nữ sạch sẽ, cô bé này mới đến, vừa đủ
mười tám tuổi. Vẫn còn là trinh nữ, mấy anh em không nỡ động vào nên để dành
cho anh đó."
Nói xong, cô
bé bị đẩy đến bên cạnh Hình Đống.
Hình Đống liếc
nhìn cô bé mặc đồng phục học sinh, dường như cô bé không quen với không khí
trong phòng riêng. Dù trên khuôn mặt vẫn nở nụ cười nhưng dáng vẻ sợ hãi và hoảng
loạn trong mắt vẫn không thoát khỏi đôi mắt của Hình Đống.
"Đủ mười
tám tuổi rồi à?!"
Cô bé rót
cho Hình Đống một ly rượu, gật đầu thật mạnh, "Đủ mười tám rồi."
"Ha..."
Hình Đống ngậm điếu thuốc khẽ cười một tiếng, "Trinh nữ thì tôi tin, mười
tám tuổi thì tôi không tin đâu."
Cô bé giật
mình, vội vàng muốn giải thích, "Em..."
Hình Đống lại
không để ý, nâng ly rượu lên uống cạn, "Thôi được rồi, làm gì thì làm
đi..."
Nói xong,
không để ý đến cô gái nhỏ nữa, nhận lấy ly rượu cô gái đưa rồi uống cạn.
Những người
phụ nữ trong phòng riêng, ai nấy đều da trắng, dáng đẹp, chân dài, chỉ có điều dáng
vẻ phong trần và bộ dạng cố gắng lấy lòng không thể che giấu được.
Chẳng mấy chốc,
không khí trong phòng riêng dần trở nên dâm loạn, vài thân thể trắng nõn không
chút kiêng dè quấn quýt vào nhau.
Trong chốc
lát, phòng riêng tràn ngập những âm thanh phóng đãng, tiếng rên rỉ giả tạo của
phụ nữ, tiếng chửi thề tục tĩu của đàn ông.
Tiếng va chạm
của da thịt vang lên liên tục.
Hình Đống tự
mình hút thuốc, hoàn toàn không để tâm đến đám người ấy cùng với sự việc xung
quanh.
Đi lính suốt
nhiều năm qua, những người anh em này đều ở bên người, chuyện hoang đường gì mà
chưa từng làm.
Phụ nữ đều
đã ngủ chung một người, những chuyện này tính là gì.
Người đàn
ông mặc áo sơ mi hoa hai tay gối sau đầu, mặc cho người phụ nữ cưỡi trên người,
uốn éo thân thể một cách dâm đãng.
"A... Vệ
gia to quá... Ưm... Sắp chạm đến tử cung người ta rồi..."
Người phụ nữ
trần truồng ngồi trên người đàn ông dùng sức vặn vẹo mông, hai tay còn vừa vuốt
ve bộ ngực đầy đặn của mình, vẻ mặt quyến rũ.
"Ưm,
gia... Ưm... Người ta sắp không chịu nổi nữa rồi... Anh vào đi mà..."
Vệ Thanh thấy
cô gái nhỏ bên cạnh Hình Đống vẫn co rúm một chỗ không có động tác gì, bèn vỗ
vào mông người phụ nữ, "Dậy đi, dạy dỗ cô em nhỏ của em một chút..."
Người phụ nữ
miễn cưỡng đứng dậy khỏi người đàn ông, chỗ nối ở phần thân dưới phát ra tiếng
"ba", cây cặc màu tím đen vẫn còn dính nước.
Cô gái nhỏ
thấy vậy, sợ đến mức run rẩy.
Người phụ nữ
yêu kiều trên mặt trang điểm đậm, quay người lại đối diện với cô gái, ngồi vắt
chân lên đùi người đàn ông, vịn vào cặc thô dài của người đàn ông từ từ ngồi xuống.
"Ưm...
To quá... Sướng chết đi được..."
Vệ Thanh khẽ
cắn tai người phụ nữ, "Sướng đến mức nào?"
"Ưm...
Gia, anh hư chết đi được... Người ta nước chảy đầy sàn rồi..."
Người phụ nữ
vừa kêu rên dâm đãng vừa lắc lư mông lên xuống, con cặc màu tím đen ra vào
trong cửa hoa dâm đãng của người phụ nữ, nước xối ướt lên ghế sofa dưới thân hai
người.
Vệ Thanh đỡ
eo người phụ nữ, "Con đĩ, sao hôm nay nước nhiều thế..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét