Thứ Ba, 7 tháng 10, 2025

28. Liều thuốc cho trái tim

 


Biên tập: Meo687

Chương 28: Đã làm mấy lần, yêu ông đây rồi sao!?

 

Ban đầu, cục trưởng để Hình Đống có thể vào đội điều tra hình sự, cũng chủ động đề nghị để Vương Lực đi cùng, còn Hứa Thiến vẫn ở lại bên đội quản lý trật tự công cộng làm cá mặn.

Kể từ lần trước ở quán bar nghe nói trận làm tình một đêm năm anh của Hứa Thiến, Hình Đống không còn coi Hứa Thiến là một cô gái nhỏ nữa. Ngay cả Vương Lực bây giờ nhìn thấy Hứa Thiến cũng không khỏi sinh ra một cảm giác kính nể.

Không ngờ bên dưới cái thân hình nhỏ bé đó lại có sức bùng nổ mạnh mẽ như vậy, chơi phóng đãng tợn.

Bên đội điều tra hình sự nói là nhiều việc thì không phải nhiều, nhưng nói là ít thì cũng không ít, tóm lại là không nhẹ nhàng bằng đội quét dọn tệ nạn.

Gần đến giờ tan làm, cấp trên đột nhiên tổ chức họp, Hình Đống gửi một tin nhắn WeChat cho Thẩm Thanh Âm rồi tắt điện thoại.

Đợi cả nhóm từ phòng họp đi ra, đã hơn chín giờ.

Bên ngoài tuyết đã phủ một lớp dày.

"Anh em... Suất ăn đêm tình nghĩa của gia đình đội trưởng Hình tới rồi đây ~"

Hứa Thiến đi đằng sau hai người của đội quét dọn tệ nạn, trên tay ba người đều xách hai túi lớn hộp đựng thức ăn tinh xảo đặt lên bàn làm việc của đội điều tra hình sự.

"Cái này là gia đình đội trưởng Hình chi tiền khủng đặt từ tiệm Trương Ký ở phía đông thành phố mang đến đó! Không ăn phí của trời, ăn rồi coi như ăn chùa..."

Hứa Thiến vừa hô hào, vừa xé lớp giấy bạc bọc bên ngoài.

  Ngay lập tức, mùi sườn cừu nướng đã bay ra... Cả nhóm vốn đã đói bụng, cũng chẳng thèm quan tâm đến chuyện giữ gìn hình tượng, ngửi thấy mùi thơm đã lao tới.

"Ối... Đội trưởng Hình, chơi lớn vậy!"

"Đó chẳng phải sao! Ngày thường mấy anh em mình làm gì có thời gian đi đến phía đông thành phố..."

"Mà sườn cừu này đủ vị ghê!"

"Tránh ra tránh ra, cho tôi một miếng!"

Hứa Thiến vội vàng chào hỏi, "Đừng tranh giành đừng tranh giành, đừng làm như thổ phỉ vào làng vậy! Đằng sau còn nữa!"

"Cả sáu hộp lớn còn không đủ cho mấy người ăn sao?"

Hình Đống đứng một bên nhìn một đám thổ phỉ tranh giành thức ăn ngay trước mặt, không lên góp vui.

Người nhà mà có thể từ miệng Hứa Thiến nói ra, người này chắc chắn sẽ không phải Từ Mai đâu.

Lúc này, những người đang ăn uống vui vẻ trong đội, không kìm được cất tiếng gọi: "Hình đội, sao anh không qua ăn?"

Hứa Thiến liếc nhìn người đàn ông, nói: "Anh cứ ăn đi! Người ta với anh có giống nhau đâu? Người ta là đàn ông có bữa tối tình yêu, còn anh một gã độc thân không có gì?"

Người đó cười lắc đầu, "Hì hì, đó là đương nhiên..."

"Haizz, vẫn là đàn ông có gia đình tốt hơn! Mùa đông lạnh giá thế này có vợ con ấm áp... Không như chúng tôi... Haizz..."

"Thôi được rồi, ăn đi! Cho anh miếng lớn này, bồi bổ nhiều vào!"

"Ha ha ha ha ha ha... Đúng là phải bồi bổ nhiều... Nếu không người ta chê già, vợ cũng không cưới được."

Hình Đống nghe những lời đó của cả nhóm, cười một tiếng, lấy điện thoại ra vừa mở máy đã nhảy ra mấy tin nhắn.

Xem xong, ý cười trên mặt người đàn ông nhạt dần, "Mọi người cứ ăn đi, nhà tôi có chút việc, tôi đi trước đây."

"Đi đi đi đi... Nhớ thay chúng tôi cảm ơn chị dâu nhé..."

"Hình đội đúng là có phúc quá... Khi nào tôi mới có một người vợ chu đáo như vậy chứ... "

"Anh à? Anh cứ mơ đi, trong mơ có đó..."

"Ha ha ha..."

Trong những tiếng trêu chọc của mọi người, Hình Đống gật đầu đồng ý.

Mở WeChat ra xem, cuộc trò chuyện với Thẩm Thanh Âm vẫn còn ở mấy tiếng trước.

Vương Lực nghe mấy lời của đám người xung quanh, biểu cảm trên mặt tràn đầy phức tạp.

Hứa Thiến lại không có phản ứng gì lớn, ai bảo Thẩm Thanh Âm tự nguyện bằng lòng làm người thứ ba cơ chứ!

Đây chính là đãi ngộ của một người tình bí mật, tất cả công lao đều thuộc về người vợ cả, còn tiểu tam chỉ xứng đáng nhận lời mắng chửi.

Hình Đống đến cửa tiệm hoa, Thẩm Thanh Âm đang ôm một bó hoa lan dạ hương, đột nhiên bị người ta từ phía sau ôm ngang eo.

Ý nghĩa là loài hoa là tình yêu, lòng chung thủy và sự tái sinh (mọi người nhận ra chưa, he he)

Thẩm Thanh Âm ngửi thấy mùi thuốc lá quen thuộc trên người người đàn ông, khẽ cựa quậy, nói: "Sao vậy?"

Hình Đống vùi đầu vào cổ người phụ nữ, hít hà, "Bữa ăn đêm là em bảo Hứa Thiến gửi đến à?"

"Lúc anh nhắn tin cho em, đúng lúc là giờ ăn. Em nghĩ mấy anh cũng không có thời gian ăn cơm, nên em đã đặt món nhờ Hứa Thiến đưa qua giùm... Có chuyện gì vậy?"

Hình Đống nghe vậy, vùi đầu vào cần cổ người phụ nữ hít một hơi sâu, "Quan tâm ông còn hơn cả cả vợ ông đây, sao? Chịch mấy lần yêu ông rồi hả?"

 

Meo: Bộ này với bộ Phượng Quyền nhà mình, lúc làm lòng nhói nhói muốn khóc. Tuy không ngược nhân vật mà ngược tui đây này?!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

46. KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1

  Chương 46.