Chương 46.
Biên tập: Meo687
Chương 121: Chúng sinh trên đời đều khổ, duy chỉ có em là thuốc giải của anh
KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1 (Nam ngoại tình, NTR nghịch)
Tác giả: Nhất Bách Cá Tiểu Thảo
Biên tập: Meo687
KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1 (Nam ngoại tình, NTR nghịch)
Tác giả: Nhất Bách Cá Tiểu Thảo
Biên tập: Meo687
Chương 43. Sau khi cãi nhau với bạn gái, địt cái lồn ngập nước của em đĩ trà
xanh, đè trên bàn học địt lồn, cắm đến phun trào
"Các em
trật tự," Giáo viên chủ nhiệm vỗ vỗ bàn, nhường vị trí ở giữa bục giảng
cho cô gái bên cạnh. "Bạn học này mới chuyển từ thành phố C đến. Lần đầu
tiên đến lớp chúng ta, hy vọng các em sẽ giúp đỡ bạn ấy nhiều hơn. Nào, em tự
giới thiệu một chút đi."
Cô gái lớn
lên rất xinh đẹp. Làn da trắng nõn, đôi mắt to long lanh nước. Trông có vẻ yếu
đuối và hướng nội, nhưng khi tự giới thiệu lại không hề có vẻ căng thẳng, toàn
thân toát lên sự tự tin và duyên dáng.
"Chào mọi
người, mình tên là Lâm Nhiên, đến từ thành phố C. Lần đầu tiên đến đây, có thể
sẽ có làm phiền mọi người nhiều. Mong mọi người giúp đỡ."
Cả lớp rất
nhiệt tình, mặc dù Dư Thanh không hiểu tại sao lại có người chuyển trường vào
năm cuối cấp quan trọng này. Nhưng với tư cách là lớp trưởng, cô cũng dẫn đầu vỗ
tay chào đón. Cô không nhìn thấy vẻ mặt khó coi của Phương Tư Dịch ở phía sau.
Trước đây, Phương
Tư Dịch cũng sống ở thành phố C một thời gian. Lâm Nhiên là hàng xóm ở ngay bên
cạnh nhà anh.
Trong một thời
gian dài, Phương Tư Dịch không biết tại sao Lâm Nhiên lại thích anh. Rõ ràng
hai người ngoài việc thỉnh thoảng gặp mặt chào hỏi ra, hoàn toàn không có bất kỳ
tiếp xúc nào khác. Sau đó Lâm Nhiên tỏ tình với anh, anh cũng không chút do dự
từ chối. Lời nói rất dứt khoát, không để lại cho Lâm Nhiên bất kỳ hy vọng nào.
Không ngờ cô
nàng lại theo đuổi đến tận đây. Không biết là có nên khen cô nàng có nghị lực hơn
người không nữa?
Dư Thanh là
lớp trưởng, nhiệm vụ dẫn học sinh mới đi lấy sách và đồng phục đương nhiên rơi
vào tay cô.
Phương Tư Dịch
do dự một lúc, mối quan hệ của anh và Dư Thanh ai cũng biết. Lâm Nhiên lại
không phải là người hiền lành gì, anh không muốn Dư Thanh tiếp xúc một mình với
Lâm Nhiên, sợ Lâm Nhiên sẽ giở trò xấu sau lưng.
"Thanh
Thanh, để anh đi giúp cô ấy mang đồ cho." Phương Tư Dịch chặn trước mặt Dư
Thanh. "Thời gian của em quý báu, hãy ở lại ôn bài đi."
Dư Thanh vui
vẻ đồng ý, cũng không nghĩ nhiều.
Lâm Nhiên đứng
bên cạnh nhìn hai người nói chuyện. Khóe môi cô nàng khẽ cong lên một nụ cười
nhạt. Ánh mắt dừng trên người Phương Tư Dịch, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo ửng
hồng, không biết đang nghĩ gì.
Sau khi ấn
Dư Thanh trở lại chỗ ngồi, Phương Tư Dịch mới quay người bước ra khỏi lớp. Suốt
quá trình, anh không nói một lời nào với Lâm Nhiên.
Lâm Nhiên đã
quen với thái độ của anh từ lâu, không thèm bận tâm. Ngược lại, cô nàng tự chạy
theo. Chiều cao của cô chỉ đến vai Phương Tư Dịch, ngón tay trắng nõn kéo lấy vạt
áo của Phương Tư Dịch.
"Anh Tư
Dịch, anh đợi em với."
Phương Tư Dịch
không hề giảm tốc độ. Ngược lại, anh giật lại vạt áo của mình. Anh không hề muốn
có bất kỳ mối quan hệ nào với cái của nợ phiền phức này thêm nữa.
Vì Phương Tư
Dịch đi rất nhanh, cho nên không mất nhiều thời gian, hai người đã đến phòng chứa
tài liệu bị bỏ hoang.
Trong phòng
học vẫn còn nhiều bàn ghế phủ bụi, phía sau chất đầy từng chồng sách giáo khoa
và sách bài tập của các môn. Sách của năm cuối cấp không ít, nếu là Dư Thanh và
Lâm Nhiên đi thì không chắc có thể mang về hết trong một lần.
Phương Tư Dịch
từ trái sang phải, lấy tất cả sách cần thiết, đặt thành hai chồng trên bàn. Một
chồng nhiều hơn anh ôm lấy, chồng ít hơn, anh ra hiệu cho Lâm Nhiên tự lấy.
Anh đang định
quay người đi ra, không biết chuyện gì xảy ra. Lâm Nhiên đang bê mấy quyển sách
thì vấp phải thứ gì đó dưới chân, rồi ngã vào lòng Phương Tư Dịch.
Sách vở vương
vãi khắp sàn, chắc phải mất một lúc mới dọn dẹp xong.
Lâm Nhiên nằm
trong lòng anh nửa ngày không đứng dậy. Chiêu này Phương Tư Dịch quá quen thuộc.
Hồi ở thành phố C, Lâm Nhiên hay giả vờ ngã. Lúc đầu anh còn tin, về sau khi
Lâm Nhiên ngã nữa, thậm chí Phương Tư Dịch còn không để cho cô chạm vào vạt áo
của mình.
Rốt cuộc là
thời gian quá lâu rồi, lại để cô nàng giở trò thành công.
Phương Tư Dịch
đưa tay đẩy Lâm Nhiên ra.
"A! Đợi,
đợi đã, tóc!" Giọng Lâm Nhiên có chút chói tai, nghe ra có vẻ như đau thật.
Phương Tư Dịch
cúi đầu mới phát hiện tóc của Lâm Nhiên bị vướng vào khóa kéo của anh. Tóc Lâm
Nhiên không dài, không biết làm sao lại quấn chặt như vậy.
Anh kiên nhẫn
gỡ nửa ngày, cũng không gỡ ra được.
Lâm Nhiên
không chịu nổi nữa, chỉ có thể tự mình ra tay: "Anh Tư Dịch, anh cúi xuống
một chút."
Phương Tư Dịch
tặc lưỡi một tiếng. Nhưng để sớm thoát khỏi cô nàng, anh vẫn khuỵu gối, ngồi xổm
xuống một chút.
Động tác của
hai người có chút mập mờ, hơi thở nóng hổi của Phương Tư Dịch phả vào mặt Lâm
Nhiên. Cô nàng vốn đã trong lòng đã xao động, khuôn mặt lại càng ửng hồng.
Cô hai ba
phát đã gỡ xong mái tóc quấn vào khóa kéo, nhưng vẫn giả vờ tựa vào lòng Phương
Tư Dịch. Nhân lúc anh không để ý, đang ngồi xổm, cô nàng đột nhiên ngẩng đầu,
hôn lên đôi môi mỏng mà cô đã khao khát từ lâu.
"Phương
Tư Dịch!"
Phương Tư Dịch
còn chưa kịp phản ứng với cảm giác mềm mại trên môi, giọng Dư Thanh đã vang lên
ở cửa.
Giáo viên đột
nhiên thông báo với cô, Lâm Nhiên còn thiếu một số tài liệu ở văn phòng. Không
cần phải lấy thêm, cho nên cô mới đến phòng tài liệu để nhắc nhở Phương Tư Dịch
và Lâm Nhiên.
Nhưng không
ngờ, không ngờ hai người này lại ở sau lưng cô lén lút hôn nhau ở đây.
Phương Tư Dịch
lập tức đứng thẳng người, trong lòng anh oan uổng vô cùng. Anh kiên quyết từ chối
Lâm Nhiên, lại không cẩn thận bị cô nàng tấn công bất ngờ.
Đặc biệt là
nhìn đứng từ chỗ góc cửa, trông giống như Phương Tư Dịch chủ động ôm Lâm Nhiên
vào lòng, cưỡng hôn Lâm Nhiên.
"Không
phải, Thanh Thanh, em nghe anh giải thích! Là cô ấy cưỡng hôn anh!" Phương
Tư Dịch bước lên ba bước, nắm lấy cổ tay Dư Thanh.
"Em
không tin thì hỏi cô ấy đi!" Phương Tư Dịch chỉ vào Lâm Nhiên ở phía sau.
Lâm Nhiên liếc
nhìn hai người, không phản bác. Cô nàng uất ức cúi đầu, nước mắt lưng tròng. Giọng
nói mang theo tiếng khóc: "Em, em không có."
"Cô!"
Phương Tư Dịch tức giận muốn đánh cô nàng.
Dư Thanh giật
tay anh lại, rồi hất tay anh ra: "Đồ rác rưởi!"
Dư Thanh
quay lưng đi luôn. Trong lòng cô ấy, Phương Tư Dịch không phải là người lỗ mãng
như vậy. Thế nhưng sự thật đã bày ra trước mắt. Cô đã thấy từ xa, Phương Tư Dịch
đặt tay lên vai Lâm Nhiên. Dáng người Lâm Nhiên mỏng manh như vậy, hoàn toàn
không thể thoát ra.
Sau đó,
Phương Tư Dịch cúi đầu xuống. Trong thời gian Dư Thanh đi đến, đã hôn Lâm
Nhiên.
Phương Tư Dịch
ở trong phòng tài liệu tức phát điên, nhưng quả thực không biết phải giải thích
với Dư Thanh thế nào. Vì quả thực với thể trạng của anh, không thể bị Lâm Nhiên
cưỡng hôn được.
"Cô."
Phương Tư Dịch túm lấy cổ tay gầy guộc của Lâm Nhiên, kéo cô ta ra ngoài.
"Cô đi giải thích cho rõ ràng. Nếu không, công ty của bố mẹ cô đừng hòng
mà mở cửa."
Lâm Nhiên vẻ
mặt vẫn vô cùng uất ức: "Anh Tư Dịch tại sao lại dọa em. Chỉ cần là những
gì anh muốn em làm, Nhiên Nhiên nhất định sẽ làm."
Phương Tư Dịch
cười lạnh: "Được thôi, vậy bây giờ cô đi giải thích với Dư Thanh."
Lâm Nhiên liếc
nhìn anh: "Em chỉ có một yêu cầu nhỏ. Anh Tư Dịch, anh biết mà, em luôn
thích anh."
Ngón tay cô nàng
trèo lên lồng ngực săn chắc của Phương Tư Dịch, từ từ đi xuống, trượt xuống tận
eo.
Phương Tư Dịch
nắm chặt ngón tay đang quấy rối của cô nàng, giọng nói lạnh lùng, nhưng lời anh
nói ra lại làm cả người Lâm Nhiên nóng ran.
"Cô
không phải chỉ muốn tôi địt cô sao? Được thôi, vậy cô mở rộng chân ra mà đợi."
Bàn tay lớn
của anh từ từ vuốt ve tấm lưng mỏng manh của Lâm Nhiên, mang theo vẻ gợi tình.
Ngón tay nhẹ nhàng trượt xuống phía dưới, từ từ vuốt ve vòng eo thon thả, mang
theo cảm giác xâm lược như ngọn lửa hừng hực. Ngón tay duỗi vào eo của Lâm
Nhiên, đầu ngón tay xoa nắn trên mông thịt mềm mại.
"A...
Em chuẩn bị xong rồi... ưm... Anh Tư Dịch, em đợi lâu lắm rồi..."
Phương Tư Dịch
cười nhẹ một tiếng.
Bàn tay còn
lại của anh cực kỳ gợi tình mơn trớn trên ngực cô gái, từ từ vuốt lên trên chạm
vào bầu vú hơi nhô lên của Lâm Nhiên. Bàn tay lớn ôm lấy bầu vú nhỏ, dùng lực nắn
bóp.
Vú của Lâm
Nhiên quá non mềm, ngay cả núm vú cũng nhỏ nhắn và non mềm. Quầng vú có màu hồng
nhạt, giống như những cánh hoa anh đào rơi trên vú cô nàng.
Phương Tư Dịch
đứng từ trên cao, nhìn từ cổ áo vốn đã khá trễ của cô nàng. Anh nhìn bầu vú bị
mình xoa nắn thành đủ hình dạng. Bàn tay lớn càng làm tới, nắm chặt núm vú, ấn đè
mạnh mẽ, hoặc dùng đầu ngón tay nắn véo.
"Hít!
ha..." Lâm Nhiên đau đớn kêu lên.
Bàn tay Phương
Tư Dịch đã duỗi vào trong quần, lúc này đã chạm vào lỗ lồn của Lâm Nhiên. Tiếp
tục vào sâu hơn nữa là khe lồn nho nhỏ ẩn bên dưới hột le.
Anh đưa ngón
giữa và ngón trỏ, từ từ mài vào khe hở, mát xa hai cánh môi thịt mềm mại. Khớp
ngón tay vạch mở miệng lồn đã trở nên ướt át ra, lỗ lồn ướt át bị ép buộc phải
mở ra.
"A a...
nhẹ... ưm... nhẹ thôi..."
Phương Tư Dịch
không những không nghe lời cô nàng, ngược lại còn cắm ngón tay vào trong lồn móc
ngoáy. Tiếng nước nho nhỏ "chậc chậc" vang lên, cả người cô nàng mềm
nhũn không thôi.
Anh không chỉ
dùng ngón tay cắm lồn, mà còn dùng ngón cái và ngón áp út nắn véo véo hai cánh
môi lồn nhỏ. Môi lồn bị đùa bỡn quá lâu, nước từ lỗ lồn chảy ra làm bàn tay anh
ướt đẫm. Môi lồn nhỏ nhắn nhúc nhích trượt ra khỏi ngón tay.
Phương Tư Dịch
có chút tức giận, ngón tay thô bạo móc vào khuấy đảo thịt lồn hồng hào và khe lồn
khít chặt bên trong. Môi lồn đầy đặn và lỗ lồn chặt chẽ bị ngón tay moi móc, phun
ra nước làm ướt ngón tay, khiến ngón tay thọc vào rút ra bên trong lồn nhỏ càng
thêm trơn tru hơn.
"A a
a... chậm... chậm lại... a... Lồn nhỏ sắp không chịu nổi nữa rồi... ưm..."
Lâm Nhiên
thét lên, bên dưới càng lúc càng ướt. Cảm giác tê dại và mềm nhũn dâng lên, xộc
thẳng lên đại não. Cô hoàn toàn không ngờ rằng, chỉ bị ngón tay đùa bỡn một
chút, mà bên dưới cô đã trở nên lầy lội như đã bị địt tơi bời một trận.
Ngay khi cô
nghĩ rằng sắp đến hồi kết thúc, ngón tay của Phương Tư Dịch đột nhiên chuyển vị
trí. Anh vạch môi lồn cô ra, ấn vào hột le nhỏ màu đỏ tươi bên trong.
Vừa mới chạm
vào, Lâm Nhiên đột nhiên thẳng người lên, lưng tựa vào góc bàn học. Hai chân kẹp
chặt bàn tay lớn, lỗ lồn lại phun ra một lượng lớn nước dâm. Mắt cô nàng trống
rỗng, bụng dưới mất kiểm soát co giật liên tục.
"Đĩ dâm,
vậy mà đã lên đỉnh rồi!"
Lâm Nhiên
không hề có chút xấu hổ nào. Nước dâm phun ướt cả tay Phương Tư Dịch. Cả người
cô nàng run rẩy không ngừng, miệng lồn mấp máy đóng mở, mong chờ một thứ thô to
và dài hơn đi vào.
Cơ thể của
cô nàng được Phương Tư Dịch nhẹ nhàng đặt lên bàn học. Hai chân buông thõng xuống
một cách vô lực, cũng được anh gác lên vai. Cây cặc to lớn, đen sẫm dán sát vào
miệng lồn, tạo thành một sự tương phản rõ rệt với đôi chân trắng như ngọc của
Lâm Nhiên.
Lâm Nhiên
không nhịn được, vặn vẹo người. Cặc cắm vào giữa hai chân của cô, nhếch lên cao
đối diện với lỗ lồn ngập nước. Cặc vẫn chưa thọc vào, nhưng Lâm Nhiên đã có thể
cảm nhận được sự căng tức nơi tử cung.
Phương Tư Dịch
ưỡn eo thúc hông, quy đầu "phụt" một tiếng, đâm vào lỗ lồn đẫm nước.
Thịt mềm xung quanh miệng lồn gần như bị kéo căng đến trong suốt. Cặc mới vào
được một nửa, lỗ lồn đáng thương rõ ràng đã bị nhét đầy.
"A a
a... to quá... ồ... cuối cùng cũng được ăn cặc của anh Tư Dịch rồi... ưm a...
sướng chết mất... ha..."
Phương Tư Dịch
hạ thấp hông xuống, giữ chặt vòng eo đang vặn vẹo vì kích động của Lâm Nhiên, bắt
đầu chín nông một sâu thọc vào rút ra.
Càng cắm lồn
càng ngập nước, nhờ nước dâm bôi trơn, cặc càng địt càng vào sâu hơn, ra vào
cũng càng thêm dễ dàng hơn. Phương Tư Dịch bắt đầu tăng tốc độ.
Còn chưa cắm
được mấy cái, Lâm Nhiên lại duỗi thẳng chân lên đỉnh một lần nữa. Nước dâm ấm
nóng bắn hết lên quy đầu của Phương Tư Dịch.
Phương Tư Dịch
chỉ có thể âm thầm cảm thán trong lòng. Đúng là một con đĩ, mới cắm vào một lúc
đã lên đỉnh.
Đồng thời anh
cũng tận hưởng khoái cảm do thịt lồn xoắn bện, co thắt chặt chẽ khi lên đỉnh cao
trào mang lại. Thân dưới anh điên cuồng địt lồn không ngừng nghỉ, cặc như thể
đang bị hàng triệu cái miệng nhỏ đang cắn mút.
"Đúng
là con đĩ dâm... Cặc lớn địt có sướng không hả? Ưm... địt chết cô, ai cho cô
dám nói bậy trước mặt Thanh Thanh... ha..."
"Ưm ưm
ưm... chỉ thích cây thịt lớn của anh Tư Dịch... ha... thích ăn cặc lớn nhất... ồ...
sâu quá... ưm a... Lồn dâm bị địt phun nước rồi... ồ..."
Phương Tư Dịch
nhân lúc cô nàng đang lên đỉnh, nắm lấy vòng eo thon thả của cô nàng, hung hăng
cắm toàn bộ nửa còn lại của cây cặc vào trong lồn. Quy đầu lớn bằng quả trứng
ngỗng trực tiếp lấp đầy tử cung, không cho Lâm Nhiên một chút cơ hội phản ứng
nào.
"A a
a... bụng sắp bị địt thủng mất rồi... ưm a... sướng chết mất... ồ... cặc lớn địt
vào tử cung rồi... a..."
Phương Tư Dịch
cắn răng chịu đựng tử cung đột nhiên co thắt, tiếp tục đâm thúc “bạch bạch
bachh” ra vào mạnh mẽ, địt Lâm Nhiên như một cái bè trôi dạt trên sóng. Cây thịt
khổng lồ bên trong lồn thúc cô nàng đến mức muốn nôn, cảm giác vui sướng mãnh
liệt làm đầu óc cô nàng đã không thể suy nghĩ được gì nữa.
Cái bàn học
cũ kỹ rung lắc qua lại theo động tác địt lồn của hai người, phát ra tiếng
"kẽo kẹt" vang dội. Nước dâm của cuộc yêu nhỏ xuống mặt bàn, rửa sạch
lớp bụi mỏng.
Tiếng nước
dâm đãng và tiếng rên rỉ dâm đãng của Lâm Nhiên hòa lẫn vào nhau. Cây thịt to khủng
ra vào nhanh chóng và dễ dàng trong lồn cô nàng. Mỗi một lần quy đầu đều cắm
vào tận tử cung non nớt, mềm mại nhất, thậm chí tử cung còn bị địt thành hình dạng
của cặc. Trở thành cái bao cặc độc quyền của Phương Tư Dịch.
Tiếng nước
"phụt phụt" vang lên không ngừng. Cô gái bị lật người lại, nằm sấp
trên bàn học bẩn thỉu. Lưng và mông dính đầy những chất lỏng không rõ, mông thịt
sưng to, đỏ hỏn vểnh lên cao. Giữa hai đùi không ngừng chảy ra nước dâm.
Phương Tư Dịch
nằm sấp trên người cô nàng, cây cặc đen sẫm thọc vào lỗ lồn sưng đỏ. Mỗi lần
rút ra, đều kéo theo một lớp thịt lồn dâm đãng đỏ tươi ra ngoài. Hông anh không
ngừng thọc vào rút ra, mông thịt trắng nõn của Lâm Nhiên bị hai quả trứng dái
khổng lồ của anh vỗ đập "bạch bạch" vang vọng. Hai cánh mông thịt đầy
đặn cũng bị thúc đến rung lắc qua lại.
Mặt Lâm
Nhiên đỏ bừng, mắt trợn trắng. Trong đầu cô nàng chỉ có cây cặc lớn ra vào trong
lồn.
Bàn học bị nước
dâm chảy ra thấm ướt, cả hai người đều không rảnh để bận tâm. Lồn nhỏ bị cặc thọc
vào rút ra một giây cũng không ngừng nghỉ.
"A a
a... Anh Tư Dịch giỏi quá... ưm a... cặc lớn địt em chết mất thôi... ồ... lồn
nhỏ bị thúc đến tê quá... ưm a..."
Chỗ hai người
kết hợp nước dâm dính chặt vào nhau, hông Phương Tư Dịch không ngừng va đập mạnh
mẽ vào mông Lâm Nhiên. Cây cặc lớn như thể cắm rễ vào lỗ lồn, nhanh chóng rút
ra, rồi lại cắm mạnh vào, gần như muốn hất văng Lâm Nhiên bay ra ngoài.
Anh bắt đầu đẩy
nhanh tốc độ, cặc lớn màu đen tím không hề thương tiếc thọc vào thịt lồn. Lâm
Nhiên được người sử dụng như một cái cốc tự sướng.
Cặc to lớn đến
kinh khủng, phần bụng Lâm Nhiên bị địt thành hình dạng của một quy đầu lớn bằng
quả trứng ngỗng. Phần bụng trắng nõn bị địt đến mức phình lên.
Phương Tư Dịch
tăng tốc ra vào, từng luồng nước dâm trong suốt phun ra. Lâm Nhiên lại một lần
nữa bị địt lên đỉnh.
Cây cặc lớn
tận hưởng cảm giác từng tầng lớp lớp thịt lồn mềm mại co thắt chặt chẽ và tử
cung đang rút lại khi lên đỉnh. Anh nắm chặt eo cô nàng, điên cuồng thúc mạnh
vào lồn nhỏ của Lâm Nhiên. Từ lỗ sáo phun ra một lượng lớn tinh dịch, rót đầy tử
cung của Lâm Nhiên.
KHÔNG THỂ NGỪNG LẠI 1 (Nam ngoại tình, NTR nghịch)
Tác giả: Nhất Bách Cá Tiểu Thảo
Biên tập: Meo687
Biên tập: Meo687
002. Vô tình
chịch cô gái trẻ, cách quần lót không thể coi là ngoại tình
Sau khi HE với
vợ
Tác giả: Nhất Bách Cá Tiểu Thảo Môi
Thể loại: H văn, Hào môn thế gia, truyện máu cún, NTR, Gương vỡ tan tành, nam NTR!!! (NTR nghịch)
Biên tập:
Meo687
Biên tập: Meo687
Chương 35 Kết thúc 1 (Cốt truyện)
“Ah…ah…con
đĩ hư hỏng cảm thấy thật tuyệt…bao cao su cặc đã đạt cực khoái…ah…cha thật
tuyệt…ah…ah…ah”
Ba
lỗ của Yến Phi Vãn, bao gồm cả khe
ngực, đã lên đỉnh một cách mãnh liệt..
Cảm nhận được cô ấy lên đỉnh, máy đóng
cọc từ từ dừng lại, nhưng không rút ra, chặn kín miệng, dịch nhờn chảy theo
máy, nhỏ giọt xuống đất.
Yến
Hành đâm liên tục mấy chục lần, mắt đỏ ngầu, đồng thời cũng đạt cực khoái.
Tinh
dịch nóng được bắn vào cơ thể cô con gái bị cặc chặn lại bên trong.
Anh
không đứng dậy ngay mà nghỉ ngơi một lúc rồi lật người lại, rút máy đóng cọc
ra, cất con cặc giả đi, rồi bế con gái lên, hôn lên trán lên vú cô.
"Vãn
Vãn, chúng ta về nhà thôi. Ở lại nhà người khác bất tiện lắm." Yến Hành
trìu mến nói.
Không
ngờ, Yến Phi Vãn liếc mắt nhìn anh một cái rồi đẩy anh ra.
"KHÔNG."
Yến
Hành: “…”
Anh
bối rối.
Con
gái không sướng sao?
Tại
sao vẫn chưa nguôi giận?
Có cần phải làm thêm một lần nữa không?
Đoán như vậy, anh lại kéo con gái lại, chuẩn bị làm lại lần nữa.
Rồi...
Cha
con đã lăn lộn trên giường cả đêm.
Một buổi tối, mười tiếng đồng hồ, chỉ riêng cao trào đã ra vài lần.
Nhưng ngày hôm sau, Yến Phi Vãn vẫn chưa nguôi giận, còn chế nhạo: "Sao? Cứ
tưởng làm con sướng rồi thì mọi chuyện sẽ ổn? Hừ."
Cô
ấy hừ lạnh một tiếng, đứng dậy đi đến đoàn phim.
Chỉ là, mang theo đầy bụng tinh dịch mà thôi.
Yến
Hành ngẩn người, lập tức gọi điện thoại cho bạn mình hỏi: "Lão Phó, cách
của anh có hiệu quả không? Tại sao cô ấy vẫn không để ý đến tôi?"
"Đừng
nói nữa, Ngôn Ngôn của tôi thậm chí còn không để ý đến tôi. Ôi, buồn chết tôi
rồi."
Trên
khuôn mặt của anh bạn Phó Yến Tắc cũng lộ vẻ căm hận, oán giận sâu sắc, không
biết phải làm sao.
"Vậy
thì ai đã chỉ cho anh phương pháp này?" Yến Hành im lặng.
"Tôi
chỉ thỉnh thoảng thấy một số chuyện cười..." Phó Yến Tắc rất tự tin, chửi
thề: "Một số cư dân mạng thực sự không đáng tin cậy."
"Heh,
anh tin vào mấy câu chuyện vớ vấn đó. Anh không đáng tin hay là cư dân mạng
không đáng tin? Họ chỉ đang nói đùa cho vui nhưng anh lại coi trọng nó? Tôi cúp
máy đây. Đừng liên lạc với tôi trừ khi là chuyện công việc!"
Yến
Hành bực bội cúp điện thoại.
Cũng
vào ngày anh trở về nhà, anh phát hiện Phó Yến Tắc đang ngoại tình với con dâu
mình.
Sau
khi biết được bí mật lớn này, hai người họ đã chuyển từ đối thủ cạnh tranh sang
thành đối tác thân thiết và là bạn thân.
Tốc
độ phát triển của tình bạn thật là đáng kinh ngạc.
Sau
khi cúp điện thoại, anh bất lực dọn dẹp nhà cửa cho Tô Viên Viên. Dù sao thì đó
cũng là nhà của người khác, rất bất lịch sự khi bị dính đầy tinh dịch của hai cha
con họ.
Sau
khi dành hai giờ để dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ cho người khác, anh ngay lập tức
yêu cầu trợ lý mua một chiếc nệm, ghế sofa ghế sofa và ghế đầu giường.
Chung
quy, những thứ này đều bị thấm ướt bởi nước dâm của con gái, rất khó vệ sinh
nên phải vứt chúng đi.
Sau
khi dọn dẹp nhà người khác sạch sẽ, anh đã thu dọn hành lý của con gái và tự
tay mang về biệt thự.
Tối nay, Yến Phi Vãn phải thức trắng đêm. Đợi đến khi mặt trời mọc vào ngày
mai, quay thêm một cảnh nữa là đóng máy.
Yến
Hành đưa hành lý của con gái về nhà, sau đó lập tức bao trọn một nhà hàng cao
cấp, mang cả đầu bếp lẫn dụng cụ nấu ăn đến phim trường, mời toàn bộ đoàn làm
phim dùng bữa.
Dù
sao anh cũng là cha cô, Yến Phi Vãn không muốn người khác nhìn thấy hai cha con
bất hoà, nếu truyền ra ngoài không chỉ công ty của cha cô bị ảnh hưởng, mà sự
nghiệp của cô cũng sẽ gặp trở ngại.
Vì
vậy, cô cư xử như một cặp cha con bình thường, khiến người khác không thể nghi
ngờ điều gì.
Yến
Hành cũng không ở lại đoàn phim cả đêm, mà đã điều một nữ nhân viên từ Nữ nhân
viên này vốn chỉ làm hậu cần trong công ty, vậy mà sau một đêm lại trở thành
trợ lý riêng của con gái ông chủ. Điều này khiến cô ấy vô cùng vui vẻ, dù sao
thì lương cũng đã tăng gấp ba lần.
Sáng
hôm sau, Yến Phi Vãn quay xong cảnh cuối cùng, chính thức đóng máy. Cô chụp ảnh
chung với toàn bộ ê-kíp, sau đó tạm biệt đạo diễn và dàn diễn viên chính.
Vừa
bước ra khỏi cổng phim trường, cô liền nhìn thấy cha mình cùng CEO công ty và
vài cổ đông đang đi về phía này.
"Vãn
Vãn, đóng máy rồi à?" Yến Hành sợ con gái làm ngơ, lập tức lên tiếng gọi
cô.
Phải
nói rằng anh rất hiểu con gái mình, bởi vì Yến Phi Vãn thực sự định giả vờ
không thấy.
Nhưng
khổ nỗi, giọng anh quá to, khiến cô không thể làm như không nghe thấy.
"Cha,
cha đến đây làm gì?"
"Vãn
Vãn à, cha em sắp trở thành một trong những cổ đông lớn của công ty chúng ta
rồi." CEO hồ hởi nói.
Yến
Phi Vãn thật sự muốn lườm cha một cái. Đừng tưởng trở thành cổ đông công ty của
cô thì cô sẽ dễ dàng tha thứ!
Thấy
ánh mắt con gái, Yến Hành biết mình thực sự đã làm tổn thương cô, lập tức nói:
"Phải nói là Vãn Vãn sẽ trở thành cổ đông của công ty. Lần này, cha sẽ
dùng tên con để mua cổ phần."
CEO
và các cổ đông khác nghe vậy đều sững sờ.
"Tổng
giám đốc Yến đúng là thương con gái quá." CEO không hổ là người cầm trịch,
luôn có thể tìm ra điều để khen ngợi trong bất kỳ tình huống nào.
"Cũng
không hẳn là thương," Yến Hành thở dài, "Công ty trước của tôi đã giao
hết cho con trai, vì vậy, mọi thứ bây giờ đều là của con gái."
Nghe
vậy, Yến Phi Vãn không khỏi xúc động. Thì ra cha vẫn nhớ chuyện này, nhớ rằng
họ từng làm tổn thương cô, và bây giờ đang cố bù đắp.
Sự
cố chấp trong lòng cô dần dần dịu lại.
"Tổng
giám đốc Yến đúng là có bản lĩnh, mất một công ty, nhưng nhanh chóng gây dựng
lại được một đế chế mới."
Lúc
này, một cổ đông khác lên tiếng.
Không
phải ai cũng có được năng lực như Yến Hành.
"Không
cần nói lời khách sáo. Tôi đã tham quan vài đoàn phim và kho dữ liệu IP, thực
lực của công ty các anh tôi rất rõ. Lý do tôi để Vãn Vãn mua cổ phần là vì
không muốn ai bắt nạt con bé. Còn tôi, sẽ không nhúng tay vào chuyện công
ty."
Thấy
sắc mặt con gái dần dịu lại, Yến Hành lập tức tranh thủ thời cơ, quyết định
xuống tiền mua cổ phần.
"Được,
tổng giám đốc Yến là người sòng phẳng, vậy tôi cũng thoải mái một lần. Chúng ta
cứ theo đề nghị của anh mà làm. Sau này cùng nhau nỗ lực, đưa Vãn Vãn lên hàng
ngũ sao hạng A!" Các cổ đông đều cười rạng rỡ.
Việc
mua cổ phần đã có đội ngũ chuyên nghiệp của Yến Hành xử lý, Yến Phi Vãn chỉ cần
phối hợp ký tên, điểm chỉ là xong.
Sau
khi ký kết hợp đồng, sẽ đến bước thay đổi cơ cấu cổ đông.
Nhưng
ngay khi Yến Hành chuyển tiền, Yến Phi Vãn đã chính thức trở thành một trong
những chủ sở hữu của công ty mình.
Bận
rộn lo liệu mọi việc, thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến tối.
Mà
buổi tối thì, ai về nhà nấy.
Yến
Hành nhìn con gái bằng ánh mắt tội nghiệp, nói: "Vãn Vãn, về nhà đi, đừng
ở nhà bạn nữa."
Đối
diện với sự dỗ dành cẩn thận của cha, lại thêm việc anh đã nói rõ sẽ không kết
hôn với La Cẩm, cô cũng không tiện tiếp tục giận dỗi.
Nhưng
vẫn phải tỏ vẻ kiêu ngạo: "Hừ, con đồng ý về nhà không có nghĩa là con đã
tha thứ cho cha!"
Nói
xong, cô ngồi vào xe của cha.
Yến
Hành bật cười cưng chiều, con gái anh đúng là đáng yêu quá mà.
Hai
cha con vừa lên xe, La Cẩm liền gọi đến.
Cô
ta vừa từ nước ngoài trở về, ngay khi vừa xuống máy bay đã không nhịn được mà
gọi cho Yến Hành.
Thấy
tên hiển thị trên màn hình, Yến Hành lập tức bật loa ngoài và nhấn nghe máy.
Anh
không dám lén lút nói chuyện riêng với La Cẩm nữa, nhỡ đâu lại khiến con gái
nổi giận lần nữa thì đúng là mất mạng.
Vừa
kết nối, giọng La Cẩm đã vang lên đầy điên cuồng: "Yến Hành, anh có ý gì?
Dám bỏ tôi lại một mình ở nước ngoài! Anh không sợ thân bại danh liệt
sao?"
"La
Cẩm, cô không thấy có gì bất thường sao?" Yến Hành chậm rãi nói, "Tốt
nhất cô nên kiểm tra xem những video và ảnh đó có còn tải xuống được không. Nếu
còn, hãy quay lại đe dọa tôi."
Yến
Hành nói xong, không chút khách khí cúp máy.
Tại
sân bay.
Nghe
vậy, La Cẩm lập tức túm lấy một sinh viên đi ngang qua, bỏ ra năm vạn tệ (~171.063.500
VND) mua chiếc laptop bình thường trong tay cô gái kia, rồi ngay tại chỗ đăng
nhập vào trang web của chiếc camera siêu nhỏ.
Thế
nhưng, khi nhập tài khoản và mật khẩu, hệ thống lại báo rằng tài khoản đã bị
đóng băng.
Cô
ta tức đến mức đập mạnh chiếc laptop xuống đất, rồi lập tức gọi lại cho Yến
Hành. Nhưng ngay khi vừa mở khóa màn hình, cô ta đã nhận được hàng loạt tin
nhắn từ tòa án và cơ quan công an.
Hai
tay cô ta run rẩy mở ra xem, phát hiện Yến Hành đã báo cảnh sát, hơn nữa còn
chính thức khởi kiện cô ta!
"Đồ
vô ơn! Anh cứ chờ đó!"
Cô
ta lập tức gọi điện cho vài nhóm thuỷ quân.
Từ
trước đến nay, La Cẩm luôn được Yến Hành chu cấp đầy đủ, có tiền, có thời gian,
ngày ngày chỉ biết đi spa, mua sắm, du lịch, xem phim và các chương trình giải
trí.
Thỉnh
thoảng lên Weibo thấy tin tức hẹn hò của một ngôi sao nào đó, cô ta lại tò mò
thật giả, liền vung tiền mua tin tức. Vì chi tiền rộng rãi, cô ta thu hút sự
chú ý của vài nhóm dư luận viên và paparazzi, rồi kết giao với họ.
Nhiều
thông tin không thể công khai, nhưng có thể lén lút bán cho cô ta.
Lần
này, nhóm thuỷ quân được chọn còn tưởng cô ta lại muốn mua tin sao nào đó, vừa
bắt máy liền hỏi: "Chị, lâu lắm rồi không thấy chị tìm tôi, lần này lại để
mắt đến ai vậy?"
"Lần
này không phải mua tin tức, mà là đem tiền cho cậu." La Cẩm nghiến răng
nghiến lợi nói.
Hai
tiếng sau, trên mạng bỗng xuất hiện một hot search:
[Diễn viên nữ mới nổi có người cha vô ơn bội nghĩa.]
Diễn
viên mới nổi, ai cũng có thể là người đang lên, phạm vi rất rộng.
Nhưng
khi cư dân mạng nhấn vào, họ phát hiện có người đã phân tích, mũi nhọn hướng
thẳng về phía Yến Phi Vãn và Yến Hành.
Ngay
sau đó, chuyện La Cẩm từng cứu Yến Hành bị thổi phồng lên, lượt xem không bao
lâu đã vượt mười triệu.
Làm
việc tốt cần có người tuyên truyền, nhưng chỉ cần có chút tin tức tiêu cực, thì
nó liền lan truyền với tốc độ tên lửa, nhanh chóng phủ sóng toàn bộ mạng xã
hội.
"Tôi
vốn rất thích Yến Phi Vãn, cảm thấy cô ấy săn bắn rất ngầu. Nhưng không ngờ cô
ấy lại sinh ra trong gia đình như vậy, cha vô ơn bội nghĩa, con gái có thể tốt
đến đâu?"
"Giàu
mà bất nhân, tẩy chay con gái của loại người này!"
"Yến
Phi Vãn còn có thể ở lại giới giải trí thêm một ngày nào, thì tất cả chúng ta
đều có trách nhiệm!"
"Vãn
Vãn đâu thể chọn nơi mình sinh ra, sao các người có thể trách cô ấy được?
Thương cô ấy quá."
"Tôi
ở đây chờ xem ai còn dám bênh vực gian thương!"
"La
Cẩm cũng thật đáng thương, không chỉ mất đi tư cách làm phụ nữ, còn bị phản
bội."
"La
Cẩm cũng xinh đấy, hay là cô ấy thử debut đi, cướp hết tài nguyên của Yến Phi
Vãn, nhìn thấy cô ta là tôi lại phát ớn."
"Bình
luận trên có phải trò đùa không? Vãn Vãn là nhan sắc cấp bậc nào chứ? Còn cái
người suốt ngày tỏ vẻ đáng thương kia là cái giống gì? Không lẽ không thể ăn
thứ gì ngon hơn à? Gương mặt đó mà cũng muốn nổi tiếng sao?"
Những
cuộc tranh cãi như thế trên mạng càng lúc càng leo thang.
Yến
Hành và Yến Phi Vãn không phải kiểu người thích lướt mạng, mãi đến khi trợ lý
Trần gọi điện báo tin, họ mới hay biết.
Sau
khi nhận tin, cả hai lập tức lên mạng xem, những lời lẽ cay nghiệt và nhục mạ
đầy rẫy, khiến người ta vô cùng tức giận.
"Gọi
bộ phận pháp lý, bộ phận quan hệ công chúng lập tức về công ty họp."
Yến
Hành không phải kẻ đơn độc, anh có một đội ngũ pháp lý hùng hậu và bộ phận PR
mạnh mẽ.
Tất
cả bọn họ đều là những chiến tướng dày dặn kinh nghiệm.
"Vãn
Vãn, con về nhà trước đi, cha xử lý xong sẽ quay lại. Đừng lo lắng."
Trong
mắt Yến Hành lóe lên sát ý. Nhục mạ anh thì không sao, nhưng dám kéo con gái
anh vào cuộc, đúng là đang tìm đường chết.
La
Cẩm, cô đã chạm vào điểm mấu chốt của tôi rồi.
"Cha,
cha quên là bây giờ con đã nổi tiếng rồi à? Công ty đã mở tài khoản mạng xã hội
cá nhân cho con, giờ con có thể lên tiếng cho chính mình."
Yến
Phi Vãn ôm lấy tay cha, giơ điện thoại lên, khoe khoang rằng mình không phải kẻ
vô dụng.
Chương
11: Con gái hư hỏng! Từ giờ trở đi, con sẽ ăn tinh dịch của cha như bữa ăn của
mình! Chỉ cho con!
Chương
10: Cảm giác thật tuyệt khi cha mút núm
vú của con... Cha ơi, làm ơn mạnh hơn nữa đi...
Chương 3: Bầu vú bự dán
lên trên người cha
Anh nhắm mắt lại, tưởng
tượng bàn tay của con gái đang vuốt ve cây gậy của mình. Dần dần, hơi thở càng
ngày càng nặng, Cặc cũng cương cứng không khác gì như cột sắt.
Trong túi ngủ, Yến Phi
Vãn đột nhiên nhớ đến một bộ phim, trong phim có một kẻ biến thái, dùng quần
lót của nữ chính để thủ dâm.
Áo của cô ấy bây giờ
đang ở trong tay cha...
Không không không, cha
không biến thái như vậy đâu.
Nhưng, cô lại biến thái
mong muốn cha mình cũng biến thái như vậy!
Không biết từ lúc nào,
cơ thể cô trở nên nóng bừng, tay vô thức sờ lên ngực mình, đầu ti đã cứng lại
từ lâu.
Bên hồ, tốc độ của Yên
Hành ngày càng nhanh, hơi thở cũng ngày càng nặng nề.
Sau khi anh tuốt lộng
mấy chục lần, cuối cùng Yến Hành cũng bắn ra tinh dịch trắng đục đặc sệt, toàn
bộ tinh dịch bắn vào trong áo cô.
Sau khi xuất tinh, anh
bình tĩnh lại, tự mắng mình là biến thái, lập tức rửa sạch chiếc áo ngắn tay
của con gái, cho đến khi không còn mùi tinh dịch mới mang trả lại.
Trong túi ngủ, Yến Phi
Vãn nắm lấy núm vú của mình, không thể kiểm soát được tưởng tượng bàn tay của
cha lướt khắp cơ thể mình, ngay khi cô kẹp chặt hai chân lại, tiếng bước chân
nhẹ nhàng đã đến gần lều.
Trong lòng cô chợt giật
mình, khát vọng cũng như cuồng phong cuốn tới. Cô không rõ tại sao mình lại có
thể vô sỉ như vậy, vậy mà hy vọng cha lại ôm cô ngủ.
Hoặc là, trực tiếp xanh tới
cưỡng hiếp cô.
Cô biết rõ đó là dục
vọng tội lỗi đang quấy phá, nhưng cô thật sự không thể kiềm chế được bản thân,
cơ thể quá khát khao.
Yến Hành kéo tấm bạt
chống nước lên, treo chiếc áo ngắn tay về vị trí cũ, nhìn con gái đang nhắm mắt
trong túi ngủ với ánh mắt trìu mến.
Anh không rời đi ngay
lập tức, mà ngồi xuống, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của con gái với ánh mắt
tham lam, chỉnh sửa lại những sợi tóc rối bù trên má cô.
Yến Phi Vãn cả người đều
căng thẳng, cha đến rồi!
Liệu anh sẽ làm bước
tiếp theo không? Có thật sự sẽ mạnh mẽ đè cô xuống dưới háng không?
Chắc chắn là không!
Cha của cô là một vị
tổng giám đốc nghiêm túc, là một nhà từ thiện có đạo đức cao quý, làm sao lại
có nảy sinh ra những suy nghĩ bẩn thỉu về con gái mình như vậy được?
Cô không xứng đáng làm
con gái của cha, cô thậm chí còn bỉ ổi muốn anh dùng Yến Hành điên cuồng cắm
vào mình.
Yến Hành cho rằng con
gái mình quá mệt nên đã ngủ, anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt con gái, Yến Hành
lại không kiểm soát được lại cứng lên.
Anh nén lại hơi thở nặng
nề và cơn chac đồng muốn nhét gậy thịt cương cứng vào miệng con gái, anh đột
ngột đứng dậy và lao ra khỏi lều.
Những cơn gió dữ dội ở
Bắc Cực lạnh thấu xương, không ngừng quét qua vùng đất hoang vu không một bóng
người. Trên mặt biển, giữa hoang mạc, gió gào thét tạo nên những âm thanh rền
rĩ, tựa như oan hồn đang giận dữ gào thét trong cơn cuồng loạn.
Trong thời tiết khắc
nghiệt như thế này, con gái chắc hẳn sẽ cảm thấy bất an, vậy mà người cha cầm
thú này lại muốn xâm phạm cơ thể của cô!
Quá cầm thú!
Hắn lắc đầu, kiềm chế
thú tính, bước vào lều của mình.
Đêm qua không chợp mắt,
hôm nay lại mệt nhọc cả ngày, cơ thể anh rã rời, nằm xuống ép mình phải ngủ.
Anh không dám thức, nếu tỉnh táo, anh sợ mình không kiểm soát được con dã thú
trong người sẽ cưỡng hiếp con gái. Con gái đáng yêu, ngoan ngoãn như vậy, chắc
chắn không biết cha mình lại bỉ ổi đến mức nào.
Anh không thể lại làm
con gái tức giận nữa.
Bên cạnh, Yến Phi Vãn
chờ rất lâu, đến khi nghe thấy hơi thở đều đặn và nhẹ nhàng, cô mới chắc chắn
rằng cha sẽ không qua. Không rõ là thất vọng hay cảm xúc gì khác, cô cũng dần
chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau thức dậy,
cô vẫn chậm một bước, cha đã nấu xong bữa sáng, đợi cô dậy ăn.
Thịt thỏ đã được hầm ít
nhất hai tiếng, mềm nhừ.
Những vân mai vừa hái
cũng còn rất tươi.
"Cha, sao cha không
gọi con dậy?"
Yến Phi Vãn bước ra khỏi
lều, toàn thân tắm trong ánh nắng vàng cam, tranh vô cùng quyến rũ và diễm lệ.
Yến Hành suýt nữa không
kìm chế được, cũng may anh vẫn giữ được lí trí.
"Con hôm qua mệt
lắm rồi, ngủ thêm chút để hồi phục thể lực đi. Cha còn tranh chờ vào tay thiện
xạ của con hôm nay săn thêm mấy con nữa đấy." Yến Hành dịu dàng nói.
Có lẽ vì vừa mới ngủ
dậy, tạm thời quên mất những suy nghĩ xấu hổ đêm qua, lại nghĩ đến chuyện săn
được động vật lớn, Yến Phi Vãn phấn khích nhìn thẳng vào mắt cha mình, bắt gặp
trong đó sự cưng chiều gần như có thể nhấn chìm cô.
Cô sững người.
Thì ra, cha không hề
phớt lờ mình.
Trái tim cô chợt rộn
ràng, sớm quên mất cơn giận khi đến tham gia chương trình.
Cảm giác xa cách cũng
tan biến.
Cô nở một nụ cười rạng
rỡ: "Đảm bảo sẽ cho Yến tiên sinh ăn no!"
Cảm nhận được sự xa cách
của con gái đã biến mất, Yến Hành như trút được tảng đá đè nặng trong lòng,
nhưng đồng thời lại càng cảm thấy áy náy hơn.
Con gái vẫn ngoan ngoãn,
rạng rỡ như ánh nắng mặt trời, anh thậm chí còn dùng áo ngắn tay của con gái để
thủ dâm bắn tinh!
Nghĩ đến áo ngắn tay,
anh thấy con gái cầm áo ngắn tay đi về phía bờ hồ. Áo tay ngắn vẫn chưa khô,
con gái vừa đi vừa dùng áo ngắn tay lau mặt.
Anh đột nhiên không chắc
mình đã rửa sạch chưa, nếu chưa rửa sạch vậy thì tinh dịch của anh sẽ dính lên
mặt con gái sao?
Ý nghĩ này thoáng qua,
Yến Hành không thể kiểm soát được ngóc đầu cương cứng lên. Thật trùng hợp, lần
này con gái đi đến bờ hồ, cúi người xuống vò áo tay ngắn, cái manh với tỷ lệ
hoàn hảo đang hướng thẳng về phía Yến Hành như thể đang mời gọi anh cắm từ phía
sau.
Yến Phi Vãn rửa mặt
xong, khi quay lại, vô tình nhìn thấy túp lều nhỏ bên dưới của cha, lập tức mặt
đỏ bừng, không dám nhìn anh, quay mặt đi.
“Ăn cơm đi.”
Vì che giấu xấu hổ, cô
qua quýt nói.
“Được.”
Yến Hành thầm mắng một
câu chết tiệt, rồi thay một chiếc áo khoác dài, che đi lều nhỏ đang dựng lên,
mới đi qua chia thức ăn thành hai phần rồi im lặng ăn.
Cơm nước xong, Yến Phi
Vãn lại tiếp tục đi tìm thức ăn, còn cha cô thì ở lại tiếp tục dựng nhà.
Hôm nay, cô định săn một
con thú lớn để giải quyết vấn đề thực phẩm trong một tháng.
Vận may lại mỉm cười với
cô, cô lại nhìn thấy đàn bò xạ hương.
Lần này, cô không chần
chừ, giương cung bắn liền năm mũi tên, hạ gục một con.
Những con còn lại hoảng
sợ bỏ chạy tán loạn.
Cô chạy đến bên con bò
xạ bị hạ gục, kiên nhẫn chờ nó chảy cạn máu và tắt thở trước khi bắt tay vào xử
lý.
Có lẽ vì đợi quá lâu,
Yến Hành lo lắng nên đã đi tìm cô, vừa hay đến kịp để hai cha con cùng nhau xử
lý con mồi.
Bò xạ hương thực sự quá
lớn, ít nhất cũng phải 150kg, làm thế nào để mang nó về trở thành một vấn đề
nan giải.
Yến Hành dùng rìu chẻ
đôi bụng con bò, kiểm tra nội tạng để đảm bảo nó không mắc bệnh rồi mới tiếp
tục.
Anh lột da trước, sau đó
tách riêng phần thịt và nội tạng.
Mùi máu tanh có thể thu
hút những loài ăn thịt xung quanh. Nhớ lại cách xử lý trong chương trình sinh
tồn mà cô từng xem, Yến Phi Vãn liền nói:
"Cha, mình mang một
phần thịt về trước, phần còn lại lấy da phủ lên, còn nội tạng thì để đánh lạc
hướng dã thú..."
"Được." Yến
Hành gật đầu, chặt một cái chân rồi dùng da bọc phần thịt còn lại, vác lên vai
và giục con gái quay về.
Yến Phi Vãn không muốn
đi tay không, cô cũng chặt một phần thịt khoảng mười kg, vác lên vai rồi mới
chịu theo lối cũ quay về.
Lần săn này đã đưa họ đi
rất xa, hai cha con vác thịt về đến nơi thì trời đã tối đen.
Hôm nay, căn nhà đã hoàn
thành phần lớn, chỉ còn lại một chút là hoàn thiện.
Chưa đầy hai ngày nữa,
họ có thể rời khỏi nơi trú ẩn tạm thời và dọn vào căn nhà mới.
Đặt thịt xuống, cả hai
người đều dính đầy máu, quần áo cũng ướt đẫm, cảm giác vô cùng khó chịu.
"Phải rửa sạch
trước khi máu khô lại." Yến Hành nói.
Không nghĩ ngợi gì thêm,
Yến Phi Vãn đặt thịt xuống rồi lao thẳng xuống hồ gần đó.
Nước hồ lạnh buốt, nhưng
cô bắt buộc phải rửa sạch máu.
Hơn nữa, cô phải tắm rửa
sạch sẽ một lượt từ đầu đến chân.
Thấy cô lao xuống hồ,
Yến Hành lập tức lo lắng, cũng vội vàng chạy tới.
"Vãn Vãn, cẩn thận,
trong nước có thể có thú dữ!"
"Cha, rửa nhanh
lên! Bầy sói gần đây chắc chắn đang theo dõi chúng ta." Yến Phi Vãn nói,
cô không muốn bị bọn sói xé xác.
Yến Hành bất đắc dĩ cũng
lao xuống nước, cùng cô tắm rửa.
Hai người nhanh chóng kỳ
cọ trong làn nước lạnh buốt, gần như đóng băng.
Yến Phi Vãn lạnh đến run
rẩy, vừa rửa sạch liền vội vã chạy về trại, tắt máy quay, cởi bỏ quần áo ướt
đẫm, lấy áo lanh vũ mặc vào.
Chiếc áo thun sáng nay
cô dùng để lau mặt vẫn còn ẩm, nhưng miễn cưỡng có thể quấn lên đầu.
Chẳng bao lâu, Yến Hành
cũng thay đồ xong và đi ra ngoài.
Anh lấy bó củi khô đã
chuẩn bị sẵn, nhóm một đống lửa.
Nhưng ngôi nhà vẫn chưa
hoàn thành, gió lùa vào ban phía, hai người vẫn rét run.
Không còn cách nào khác,
anh đành lấy một chiếc áo sạch của mình đưa cho con gái lau tóc, rồi dựng nồi
lên, bỏ thịt bò vào nấu.
Không chịu nổi cái lạnh,
Yến Phi Vãn run lẩy bẩy, cởi áo thun ra, quấn áo của cha lên đầu rồi nhanh
chóng chui vào túi ngủ.
Nửa tiếng sau, thịt bò
xạ hương đã chín nhừ, Yến Hành bưng nồi đến bên con gái.
Yến Phi Vãn vừa lạnh vừa
đói, cầm nồi húp mấy ngụm canh, rồi ăn thêm mấy miếng thịt, cơ thể mới dần ấm
lên.
Yến Hành vô cùng xót xa
khi thấy con gái như vậy, anh ăn nhanh cho no bụng, rồi lập tức di chuyển đống
lửa đến cạnh túi ngủ của con gái, dùng hơi ấm sưởi khô tóc cho cô.
Tóc cả hai đã khô, lúc
này trời đã khuya, xung quanh vang lên từng hồi sói tru.
Yến Hành treo thịt bò xạ
hương lên cây, đồng thời đặt bẫy săn dưới gốc để phòng bị.
Tiếng sói tru ngày càng
gần, Yến Phi Vãn lo lắng cho cha nên bật dậy, rời khỏi chỗ ngủ.
Cô lần theo ánh sáng đi
tới thì thấy cha đang hoàn tất chiếc bẫy thứ tư.
"Vãn Vãn, con ra
đây làm gì? Mau quay lại trong nhà đi, kẻo bị cảm lạnh." Yến Hành phủi vụn
gỗ trên tay, nhẹ nhàng đẩy con gái quay về.
"Cha, bầy sói có
đến đây không?" Yến Phi Vãn lo lắng hỏi.
Những tiếng tru vang dội
trong đêm tối khiến cô bất an.
"Có lửa sáng, tạm
thời chúng chưa dám lại gần, nhưng phải nhanh chóng hoàn thành ngôi nhà."
Yến Hành trấn an.
Anh vòng tay ôm lấy vai
con gái, hơi ấm từ lòng bàn tay truyền qua lớp áo, những dục vọng cấm kỵ không
nên có lại trỗi dậy.
Ma xui quỷ ám, anh nói:
" Con có lạnh không? Tối nay bố sẽ ôm con ngủ nhé?"
Trong mối quan hệ cha
con bình thường, ai lại nói chuyện như vậy?
Thân thể của Yến Phi Vãn
bỗng nhiên nóng bừng lên, cô miệng lưỡi khát khô, gật đầu, "Dạ."
Gật đầu xong, cô ngay
lập tức hối hận, sao cô có thể đồng ý được!
Vạn nhất nhịn không
được, cô khinh nhờn cha thì làm sao bây giờ? Nhưng, cô không nói ra lời từ chối
được, cũng không nỡ từ chối. Dù chỉ ôm thân thể của cha, ngay cả trong tưởng
tượng cô cũng thấy vui sướng.
Yến Hành cũng có chút
hối hận, anh mong đợi con gái từ chối. Nếu không, anh thật sự không thể kiểm
soát được con thú trong người mình.
Nhưng, con gái không từ
chối, cô còn đồng ý ngay lập tức! Trong khoảnh khắc ấy, anh cực kỳ cao hứng lẫn
kích động, Yến Hành cứng như sắt, suýt nữa thì chọc rách quần. Đồng thời, trong
lòng anh cảm giác tội lỗi tràn ngập.
Vây mà bất kì lúc nào
anh đèu muốn dâm loạn con gái ruột thịt!
Hai cha con trong lòng
đều chứa đựng khao khát cấm kỵ với nhau, ai nấy đều im lặng dọn dẹp chỗ ở. Hai
chiếc đệm được trải phẳng, một túi ngủ làm đệm, một túi ngủ làm chăn, lại
nghiêng người nằm xuống.
Vừa nằm xuống, tiếng sói
hú liên tiếp vang lên bên tai, Yến Phi Vãn hoảng hốt quay người co rúm vào lòng
cha, hai tay cũng ôm chặt lấy anh.
Bộ ngực lớn dán chặt vào
người anh.
Mùi hương mềm mại bất
ngờ ập đến, Yến Hành không thể nào chịu đựng nổi. Trong khoảnh khắc đó, hơi thở
bất chợt trở nên nặng nề hơn không thể nào kiềm chế được nữa.
Chương 46.